Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1742 - Chương 1741: Đăng Ký Thân Phận, Mạng Lưới Nhân Hoàng (1)

Chương 1741: Đăng ký thân phận, mạng lưới Nhân Hoàng (1)
Đây cũng là một phần của nhiệm vụ, nàng ấy sẽ đi cùng Lâm Mặc Ngữ để hoàn tất toàn bộ thủ tục.

Lâm Mặc Ngữ đi ra khỏi phi thuyền, trông thấy rất nhiều Nhân tộc.

Bọn họ ăn mặc đủ thể loại quần áo với nhiều kiểu dáng khác nhau, cũng không hề có tiêu chuẩn thống nhất gì cả.

Tuy rằng đều là Nhân tộc, nhưng mỗi người đều đến từ một thế giới khác nhau, sẽ có những phong tục khác nhau.

Sự khác biệt này cực kỳ đa dạng.

Cốc Thanh Tuyền nói: “Đừng cảm thấy lạ lẫm, Nhân tộc chúng ta có lòng bao dung rộng lớn, hơn hẳn các chủng tộc khác, bất kể là xét từ phương diện nào thì vẫn là như thế.”

Lâm Mặc Ngữ ngẫm nghĩ, thấp giọng hỏi nói: “Người giống như ta có nhiều không?”

Cốc Thanh Tuyền lắc đầu: “Không nhiều mà cũng không phải là ít, dù sao có vô vàn tiểu thế giới, kiểu gì cũng sẽ có người đặc biệt.”

Dưới sự hướng dẫn của Cốc Thanh Tuyền, hai người đi tới nơi đăng ký.

Quy mô của khu vực đăng ký không hề nhỏ, dường như được xây dựng từ đá xanh, tạo nên bầu không khí cổ kính xưa cũ.

Có hàng trăm người đang xếp hàng trước cửa. Mỗi người đều mặc những bộ quần áo khác nhau, rõ ràng họ đến từ những tiểu thế giới khác nhau.

Lâm Mặc Ngữ có chút kinh ngạc, không phải nói không nhiều lắm sao?

Đây mới chỉ là một tinh hệ mà thôi, tinh hệ tương tự thuộc tinh vực Chu Tước phải có đến hàng ngàn hàng vạn.

Chỉ tinh vực Chu Tước mà đã có tới bốn khu, vậy cộng vào thì số lượng phải nhiều đến mức nào.

Cốc Thanh Tuyền nhìn thoáng qua khu vực đăng ký, sau đó nhắm mắt lại mấy giây, dường như đang cảm ứng cái gì.

Tiếp theo nàng ấy mở mắt ra, nói: “Tới đúng lúc đấy, hai ngày nữa là sẽ mở hệ thống đăng ký, không phải vội, chúng ta chờ một lát.”

Không phải lúc nào chỗ đăng ký cũng mở, mỗi một trăm ngày mới mở ra một lần.

Những người xếp hàng trước nhất đã đợi cỡ chừng trăm ngày.

Lâm Mặc Ngữ xem như cũng khá may mắn, chỉ cần chờ hai ngày thì đã được.

Lâm Mặc Ngữ nhận ra mình đã hiểu lầm, không phải lúc nào cũng có nhiều người như vậy, mà là vào mỗi trăm ngày mới có thể gom lại nhiều người như vậy.

Nghĩ như thế thì thật ra cũng khá tốt.

Quả thật có rất nhiều tiểu thế giới nhưng cũng không phải lúc nào cũng có người rời khỏi tiểu thế giới để tiến vào đại thế giới.

Muốn rời khỏi tiểu thế giới cũng không dễ dàng như vậy.

Sau khi yêu cầu Cốc Thanh Tuyền giải thích, Lâm Mặc Ngữ đã biết được thêm một số chuyện.

Ở trong thế giới Nhân tộc, đại khái thì có thể chia làm hai loại xuất thân.

Một loại là sinh ra ở đại thế giới, người như thế từ khi vừa sinh ra thì đã có thân phận.

Một loại khác giống như hắn vậy, đến từ tiểu thế giới, sau khi tiến vào đại thế giới thì phải tới đăng ký ngay trạm đầu tiên.

Những cường giả Nhân tộc đều sắp xếp ở bên ngoài các tiểu thế giới, chỉ cần có kẻ đi ra thì sẽ có người đi tới tiếp dẫn.

Như vậy người tiếp dẫn cũng có được phần thưởng, có thể nhận được tiền lời.

Vì vậy nên có rất nhiều người tranh nhau công việc này.

Giống như trường hợp của hắn, bởi vì thần tôn Dạ Lan đã ra tay nên không ai khác dám dị nghị.

Phần thưởng lần này tự nhiên thuộc về quyền sở hữu của Cốc Thanh Tuyền.

Lâm Mặc Ngữ cũng thấy những người xếp hàng bên cạnh đều có người đi cùng.

Người đi cùng chính là người thực hiện nhiệm vụ tiếp dẫn.

Nội bộ Nhân tộc có một hệ thống vô cùng hoàn thiện, xem được mọi phương diện, rất đầy đủ.

Nghĩ như thế, mình có thể gặp được Cốc Thanh Tuyền ở tiểu thế giới cũng coi như là một loại duyên phận.

Đội ngũ xếp hàng rất an tĩnh, không có người nói chuyện.

Có không ít người đánh giá bốn phía với đôi mắt hiếu kỳ.

Cũng có người ngồi xuống ngay tại chỗ, hình như đang tu luyện.

Chỉ cần có thể đi ra ngoài từ tiểu thế giới thì không có người nào mà không phải là thiên tài.

Bọn họ cũng không muốn lãng phí thời gian.

Lâm Mặc Ngữ cũng đã từng như vậy, không lãng phí một phút giây nào, tận dụng tất cả thời gian để hoàn thiện bản thân mình.

Trong mấy năm gần đây Lâm Mặc Ngữ mới chậm lại để tâm trạng trở nên hòa hoãn hơn, cũng càng thêm điềm tĩnh hơn.

Thoáng một cái đã qua hai ngày, cửa lớn chỗ đăng ký chậm rãi mở ra.

Tất cả những người chờ đợi nhiều ngày như vậy, mỗi một người đều lên tinh thần.

Thời gian trăm ngày đối với siêu thần giả mà nói thật ra cũng không được coi là dài đằng đẵng.

Một lần tu luyện, một lần lĩnh ngộ pháp tắc sẽ không chỉ tốn chút thời gian như thế.

Đội ngũ từng người một di chuyển về phía trước, tốc độ đăng ký cũng không quá nhanh nên trôi qua gần cả ngày mới đến lượt Lâm Mặc Ngữ.

Cốc Thanh Tuyền cùng Lâm Mặc Ngữ vào chỗ đăng ký. Thiết bị trong chỗ đăng ký lại đơn giản đến khác thường.
Bình Luận (0)
Comment