Chương 1745: Chiến Thần Nhân tộc, Tiêu Chiến Thiên. (1)
Không lâu sau, lại có một nhóm người mới đến, cảnh tượng vừa rồi lại tái diễn lần nữa.
Lúc này, Cốc Thanh Tuyền đã từ trạng thái khiếp sợ chuyển sang trạng thái xem kịch, xem kịch của người khác.
Khi những người mới không ngừng đến, cảnh tượng này vẫn đang tiếp tục lặp lại.
Người đến rồi đi, từng nhóm từng nhóm, chỉ có một mình Cốc Thanh Tuyền ở lại cùng Lâm Mặc Ngữ, không thể đi đâu được.
Trừ phi nàng ấy từ bỏ nhiệm vụ, nếu không Lâm Mặc Ngữ không tỉnh thì nàng ấy cũng không thể đi đâu được.
Cốc Thanh Tuyền cũng dở khóc dở cười.
Qua hai ngày, Cốc Thanh Tuyền bắt đầu có chút luống cuống.
Nàng ấy không biết Lâm Mặc Ngữ xảy ra chuyện gì, trạng thái này rốt cuộc là bình thường hay không bình thường.
Nàng ấy chỉ có thể cầu cứu thần tôn Dạ Phong.
Không gian xung quanh bỗng chốc vặn vẹo, bóng thần tôn Dạ Phong xuất hiện bên cạnh Cốc Thanh Tuyền: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Cốc Thanh Tuyền có chút dở khóc dở cười: "Hắn đã ở đây nhìn hai ngày rồi. Lâm..."
Thần tôn Dạ Phong nhìn lướt qua, đại khái đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Lúc này Lâm Mặc Ngữ rõ ràng đang trong trạng thái lĩnh ngộ, trên người mơ hồ có hơi thở pháp tắc lưu chuyển.
Có một số chuyện Cốc Thanh Tuyền không biết nhưng với tư cách là thần tôn thì ông ta lại rõ như ban ngày.
"Xem ra phẩm chất linh hồn của Lâm tiểu hữu rất cao." Thần tôn Dạ Phong nói.
Cốc Thanh Tuyền cũng có suy đoán tương tự: "Chẳng lẽ là nhị phẩm đỉnh phong?"
Thần tôn Dạ Phong khẽ mỉm cười, ông ta không trả lời.
Biểu cảm này lọt vào mắt Cốc Thanh Tuyền, lại mang một ý nghĩa khác: "Sư tôn, ý người là, hắn có khả năng sở hữu linh hồn Tam phẩm?"
Dạ Phong lắc đầu: "Vi sư chưa thể nói gì cả, Thanh Tuyền, con đừng quên quy tắc của Nhân tộc chúng ta."
Vẻ mặt của Cốc Thanh Tuyền lập tức nghiêm túc: "Thanh Tuyền không dám quên."
Quy tắc của Nhân tộc, không được phép dò xét cấp độ cảnh giới của đối phương, đặc biệt là cấp độ linh hồn.
Trừ phi đối phương tự mình nói, nếu không ngay cả hỏi cũng không được hỏi.
Dò xét người khác, đó là đại kỵ.
Nhẹ thì bị ghét bỏ, nặng thì kết thù oán.
Thần tôn Dạ Phong nhìn Lâm Mặc Ngữ: "Ta thấy đứa nhỏ này không tầm thường, Thanh Tuyền con có thể thử kết giao với hắn."
Cốc Thanh Tuyền khẽ nói: "Sư tôn thường dạy bảo Thanh Tuyền nên kết giao thêm bằng hữu, Thanh Tuyền vẫn luôn ghi nhớ trong lòng. Nhưng kết giao bằng hữu cũng phải xem có duyên phận hay không, có thể đối đãi chân thành với nhau hay không."
Thần tôn Dạ Phong nghe xong, vội trấn an: "Thanh Tuyền nói đúng, đối đãi chân thành là bước đầu tiên. Nếu ngay cả điều này cũng không làm được, chỉ kết giao được với đám người không ra gì thì thà rằng không có."
"Ta thấy đứa nhỏ này, tâm tính trầm ổn, là một hạt giống tốt."
"Những người có thể thoát khỏi tiểu thế giới, phần lớn đều không tệ. Có một số người ở Đại Thế Giới xem thường những người xuất thân từ tiểu thế giới, nhưng vi sư lại không nghĩ vậy."
Cốc Thanh Tuyền hiểu ý của Thần tôn Dạ Phong: "Đồ nhi biết nên làm như thế nào rồi."
Thần tôn Dạ Phong rời đi, Cốc Thanh Tuyền tiếp tục chờ đợi.
Nhiệm vụ vốn sắp hoàn thành lại bị trì hoãn thêm mười ngày.
Mười ngày sau, Lâm Mặc Ngữ rốt cuộc cũng hoàn hồn.
Mở mắt ra nhìn thấy Cốc Thanh Tuyền, Lâm Mặc Ngữ có chút ngại ngùng: "Làm phiền tiền bối đợi lâu."
Cốc Thanh Tuyền lắc đầu: "Khách sáo rồi, ngươi cũng đừng gọi ta là tiền bối, ta chưa già đến mức đó."
"Vậy ta nên xưng hô thế nào?" Lâm Mặc Ngữ đối với quy tắc của Đại Thế Giới vẫn chưa hiểu rõ lắm, sợ gọi sai xưng hô.
Khuôn mặt thanh lệ của Cốc Thanh Tuyền lộ ra nụ cười nhàn nhạt, như hoa mai nở rộ, vô cùng xinh đẹp.
"Nhân tộc chúng ta đều là hậu duệ của Nhân Hoàng, cùng chung một nguồn gốc, ngươi có thể gọi ta là sư tỷ."
Lâm Mặc Ngữ cũng rất sảng khoái: "Vâng, Cốc sư tỷ."
Cốc Thanh Tuyền hỏi: "Lâm sư đệ có lĩnh ngộ được gì từ năm chữ to kia không?"
Lâm Mặc Ngữ không hề giấu diếm: "Năm chữ to kia ẩn chứa một đạo pháp tắc nhưng có chút rời rạc, thời gian quá ngắn, ta chưa lĩnh ngộ được bao nhiêu."
Đối với câu trả lời này, Cốc Thanh Tuyền cũng đã đoán trước được: "Đây cũng là chuyện bình thường. Dù sao đây chỉ là phân điện của Nhân tộc Chiến Thần Điện, năm chữ to kia cũng chỉ là ảo ảnh của tổng điện. Nếu sau này ngươi muốn lĩnh ngộ pháp tắc hoàn chỉnh, phải đến tổng điện mới được."
"Tổng điện ở đâu?"
"Tổng điện đương nhiên là ở trung tâm thành Thần."
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: "Sau này ta sẽ đến đó."
Cốc Thanh Tuyền không hề nghi ngờ lời nói của Lâm Mặc Ngữ: "Muốn đến thành Thần không phải chuyện dễ dàng. Thành Thần là mộng tưởng của tất cả cường giả Nhân tộc chúng ta. Vô số người muốn đến đó nhưng người có thể thành công tiến vào thành Thần lại không nhiều."