Chương 1777: Chu Tước số 000128, tinh hệ phi sự sống. (2)
Đều là nhiệm vụ cấp hai, nhưng nhiệm vụ cấp hai trong mạng lưới Nhân Hoàng không có nhiệm vụ nguy hiểm, cùng lắm chỉ là nhiệm vụ thất bại.
Cho nên, nhiệm vụ cấp hai trong mạng lưới Nhân Hoàng, khen thưởng sẽ ít hơn nhiệm vụ trong thế giới thực, nói chung ít hơn khoảng một nửa.
Đó chính là nhiệm vụ lần này của Lâm Mặc Ngữ, giống với nhiệm vụ cấp hai, khen thưởng đạt tới 100 điểm tích lũy.
Mặc dù sẽ có một chút nguy hiểm, nhưng nhiệm vụ cấp hai tương ứng với Siêu Thần cấp sáu trở xuống.
Nguy hiểm hơn nữa cũng không đi đâu được.
Sau khi Lâm Mặc Ngữ tiếp nhận nhiệm vụ, đầu tiên hắn tìm đọc tư liệu về tinh hệ Chu Tước số 000128, tinh hệ phi sự sống.
Trong mạng lưới Nhân Hoàng có rất nhiều tư liệu miễn phí.
Chỉ có một phần tài liệu cơ mật mới cần thu phí.
Quyền hạn tương ứng có thể xem xét tư liệu tương ứng.
Năm ánh sáng Chu Tước.
Từng là một tinh hệ hoàn chỉnh, trong đó có một số cơ thể sống tương tự như nguyên tố lửa.
Nhưng trong một cuộc đại chiến, tinh hệ này bị đánh vỡ, bị hủy diệt hoàn toàn.
Bên trong Hằng Tinh nổ tung thành từng mảnh, đốt cháy toàn bộ tinh hệ.
Ngọn lửa đó cháy liên tục hàng vạn năm mới dập tắt, nhưng cũng không hoàn toàn dập tắt.
Trong ngọn lửa, một vật liệu được gọi là Tinh Hỏa Kim được sinh ra.
Tinh Hỏa Kim có sức mạnh pháp tắc nguyên tố Lửa, là tài liệu luyện khí không tồi.
Nhiệm vụ lần này chính là lấy được Tinh Hỏa Kim, yêu cầu phải nặng ít nhất mười cân.
Tinh Hỏa Kim nặng mười cân, ước chừng một khối to khoảng bằng nắm tay.
Tinh Hỏa Kim cũng không phải rất khó tìm kiếm, khó chính là Tinh Hỏa Thú
đi kèm với Tinh Hỏa Kim.
Mỗi một khối Tinh Hỏa Kim, đều sẽ có Tinh Hỏa Thú đi theo, muốn có được Tinh Hỏa Kim, nhất định phải giết chết Tinh Hỏa Thú.
Trong tư liệu còn đặc biệt nói rõ, trong tinh hệ phi sự sống Chu Tước số 000128 phải đặc biệt chú ý Tinh Hỏa Kim.
Tinh Hỏa là sản phẩm còn sót lại trong vụ nổ Hằng Tinh năm đó.
Cũng không hoàn toàn dập tắt, vẫn tồn tại trong tinh hệ.
Tinh Hỏa có thể tạo thành thương tổn khổng lồ đối với thân thể và linh hồn, phải đặc biệt chú ý.
Lâm Mặc Ngữ ghi nhớ các yêu cầu rồi rời khỏi mạng lưới Nhân Hoàng.
Tìm được một tòa truyền tống trận gần nhất, tốn 1 điểm tích lũy truyền tống tới tinh hệ Chu Tước số 000128.
Trong hiện thực và mạng lưới Nhân Hoàng, thu phí truyền tống đều giống nhau.
Trong vòng 10 năm ánh sáng, chính là 1 điểm tích lũy.
Hàng tỉ năm ánh sáng xẹt qua trước mắt, Lâm Mặc Ngữ phảng phất nhìn thấy vô số Tinh đang đi xa.
Tốc độ mỗi giây một năm ánh sáng, nhanh đến cực hạn.
Cơ thể cảm nhận được áp lực từ dịch chuyển.
Áp lực không nhỏ, chỉ có cấp Siêu Thần mới chịu được.
Lâm Mặc Ngữ đã hiểu được vì sao không đạt đến cấp Siêu Thần sẽ không lấy được quyền hạn cấp một rồi, cả trận Truyền Tống cũng không thể sử dụng.
Áp lực khổng lồ do truyền tống giữa các tinh hệ mang đến đủ để nghiên Bán Siêu Thần thành mảnh vụn.
Cho nên cấp Siêu Thần là ngưỡng cửa thỏa đáng.
Truyền tống trong hiện thực và trong mạng lưới Nhân Hoàng có chút khác nhau.
Trong mạng lưới Nhân Hoàng, cũng không có áp lực truyền tống trận mang đến.
Sau 5 giây, truyền tống dừng lại.
Lâm Mặc Ngữ đi ra từ trận Truyền Tống.
Cường giả Nhân tộc ở bên ngoài tinh hệ phi sự sống Chu Tước số 000128 dựng lên một tòa trận Truyền Tống cực lớn.
Sau khi Lâm Mặc ngữ đi ừ trận Truyền Tống ra, sẽ phải đi vào bên trong tinh hệ.
Tinh hệ ở ngay trước mắt, nhìn thì gần nhưng thật ra lại cực kỳ xa.
Lâm Mặc Ngữ mở cánh Vong Linh ra, vận linh hồn lực, toàn lực phi hành.
Sau vài phút bay, Lâm Mặc Ngữ phải dừng lại.
Khoảng cách giữa mình và tinh hệ, chỉ rút ngắn một điểm nhỏ bé không đáng kể.
Theo tốc độ này, hắn ít nhất phải toàn lực phi hành mười ngày mới có thể đến bên trong tinh hệ.
Lâm Mặc Ngữ nghĩ tới một câu cổ xưa nói: Vọng sơn chạy chết ngựa.
Hiện tại hắn là nhìn Tinh Thần, muốn bay chết chính mình.
Lâm Mặc Ngữ ngừng lại, triệu pháo đài Tru Thần ra.
Lúc này, Pháo đài Tru Thần co rút lại thành hình tháp, nhìn qua giống y như Cổ Lôi Tháp.
Lâm Mặc Ngữ tiến vào Cổ Lôi Tháp, linh hồn câu thông hạch tâm, linh hồn lực cuồn cuộn không ngừng rót vào trong đó.
Bên ngoài pháo đài Tru Thần xuất hiện tầng tầng tia chớp, một giây sau, vèo biến mất trong tinh không.
Lâm Mặc Ngữ thấy được tinh hệ đang bay đến gần.
Tốc độ quá nhanh, vượt xa đôi cánh Vong Linh của mình.
"Khó trách Antares muốn mình mang pháo đài Tru Thần đi."
"Không ngờ dùng để lên đường lại tốt như vậy."
Lâm Mặc Ngữ đại khái tính toán một chút, tốc độ của pháo đài Tru Thần so với cánh Vong Linh nhanh hơn khoảng 100 lần.
Cứ tiếp tục như vậy, không tới hai giờ là có thể tiến vào tinh hệ.
Linh hồn lực của Lâm Mặc Ngữ liên tục tiêu hao không ngừng, đại thụ Thiên Phú ở trong linh hồn chập chờn, cành cây rủ xuống nhẹ nhàng chạm vào Lâm Mặc Ngữ.