Chương 1782: Bỏ bạn cầu sống, không phải là phong cách của Tưởng gia! (1)
Còn loại thứ năm, dùng ngọn lửa trong Tinh Hỏa Kim để rèn luyện linh hồn...
Nghe có vẻ rất hợp lý, nhưng hiệu quả như thế nào thì không biết được.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Có thể rèn luyện mấy phẩm linh hồn?”
Tưởng Quý Viễn nói: “Nhị phẩm, có thể nâng cao phẩm chất linh hồn nhị phẩm.”
Trong mắt Lâm Mặc Ngữ thoáng có chút thất vọng, thì ra chỉ là nhị phẩm.
Hắn đã là linh hồn tam phẩm, công dụng này của Tinh Hỏa Kim vô dụng với hắn.
Chẳng qua khi nghĩ lại, Tinh Hỏa Kim chỉ là đồ cấp Siêu Thần, có thể có hiệu quả này đã rất đáng quý.
Theo như đã thỏa thuận trước, hai huynh muội Tưởng Quý Viễn và Tưởng Quý Nguyệt mỗi người lấy mười cân.
Tưởng Quý Nguyệt rõ ràng không phục. Trong mắt nàng ấy, Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn không tốn chút sức lực nào, tại sao hắn lại được phần lớn.
Nhưng Tưởng Quý Viễn luôn nháy mắt ra hiệu cho muội muội, bảo nàng ấy đừng nói gì, cuối cùng Tưởng Quý Nguyệt cũng đành phải nhịn.
Lâm Mặc Ngữ cũng không khách sáo, sau khi chia Tinh Hỏa Kim cho hai huynh muội Tưởng Quý Viễn, hắn bắt đầu lấy phần của mình.
Hắn dùng một tay nắm lấy Tinh Hỏa Kim, bắt đầu kéo nó ra khỏi lòng đất.
Lâm Mặc Ngữ dùng chút sức lực, Tinh Hỏa Kim không hề nhúc nhích.
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ không khỏi dâng lên một chút vui mừng, điều này chứng tỏ rằng dưới lòng đất vẫn còn rất nhiều Tinh Hỏa Kim.
Đất ở đây đã phải chịu sự nung đốt của ngọn lửa Hằng Tinh suốt hàng ngàn năm, trong lòng đất chứa đầy nguyên tố lửa và pháp tắc, thế nên linh hồn không thể cảm nhận được tình hình dưới lòng đất.
Dưới lòng đất có bao nhiêu Tinh Hỏa Kim, cũng chỉ có thể tự mình phán đoán.
Lâm Mặc Ngữ bắt đầu gia tăng sức lực, nhưng Tinh Hỏa Kim vẫn không hề nhúc nhích.
Sức mạnh vật lý tất nhiên không phải là thế mạnh của hắn.
Ở mức độ Siêu Thần cấp một, khi không sử dụng thuật pháp [Tụ Lực], sức mạnh vật lý thuần túy của hắn cũng không quá nổi bật.
Thấy Lâm Mặc Ngữ không thể kéo nổi Tinh Hỏa Kim, trong mắt Tưởng Quý Nguyệt hiện lên một vẻ khinh thường, trong lòng nàng ấy lại càng coi thường Lâm Mặc Ngữ hơn.
Ngay sau đó, một cơn gió lạnh thổi qua, Tưởng Quý Nguyệt không khỏi rùng mình: “Sao ở đây lại có gió lạnh vậy?”
Ở đây khắp nơi đều chứa đầy nguyên tố lửa, nhiệt độ vượt quá cả ngàn độ.
Vậy mà lại xuất hiện gió lạnh, hơn nữa còn không phải gió lạnh bình thường, cơn gió này mang tới một cảm giác âm u, lạnh lẽo.
Tưởng Quý Viễn cũng cảm nhận được cơn gió lạnh này, lộ rõ vẻ cảnh giác.
Sau đó họ thấy bên cạnh Lâm Mặc Ngữ xuất hiện vài bộ xương.
Bộ xương phát ra ánh sáng trắng bệch, trong đầu có một ngọn lửa linh hồn nhấp nháy, nhảy múa vô cùng kinh dị, trông rất đáng sợ.
Gió lạnh chính là do mấy bộ xương này mang lại.
Tưởng Quý Nguyệt bị dọa sợ một phen, phát ra một tiếng kêu kinh hãi.
Tưởng Quý Viễn cũng trở nên cảnh giác.
Lâm Mặc Ngữ vỗ thân thể Khô Lâu chiến sĩ, nói: “Đây là vật triệu hồi của đệ.”
Tưởng Quý Viễn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: “Thì ra là vật triệu hồi của Lâm sư đệ, thuật triệu hồi, cái này có vẻ không phổ biến lắm.”
Lâm Mặc Ngữ ngạc nhiên hỏi: “Thuật triệu hồi mà lại không phổ biến sao?”
Tưởng Quý Viễn suy nghĩ một lúc: “Cũng không hẳn là không phổ biến, chỉ là ở tinh vực Chu Tước của chúng ta thì khá hiếm. Nghe nói ở tinh vực Huyền Vũ cũng có một số triệu hồi sư.”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu, xem ra mỗi tinh vực đều có một số khác biệt.
Khô Lâu chiến sĩ xuất hiện, bắt đầu thay thế Lâm Mặc Ngữ để kéo Tinh Hỏa Kim lên.
Nếu xét về mặt sức mạnh thuần túy thì sức mạnh của Khô Lâu chiến sĩ thì lớn hơn Lâm Mặc Ngữ nhiều.
Dưới sự nỗ lực của vài Khô Lâu chiến sĩ, cuối cùng Tinh Hỏa Kim cũng được kéo ra.
Phần Tinh Hỏa Kim bị chôn dưới đất không hề nhỏ, rất lớn, ít nhất là ngàn cân.
Mặt đất đột nhiên rung chuyển mạnh, bên dưới nứt ra một khe lớn.
Ngọn lửa đỏ nóng rực từ trong khe đất phun ra, ngay lập tức nuốt chửng Khô Lâu chiến sĩ.
Trong ngọn lửa đỏ rực, xuất hiện một điểm sáng xanh.
Sắc mặt Tưởng Quý Viễn đột nhiên biến đổi: “Lui nhanh, là Tinh Hỏa!”
Tinh Hỏa, là một loại vật chất đáng sợ nhất trong tinh hệ 000128.
Nó không phải sinh mệnh, nhưng có thể truy đuổi khí tức linh hồn.
Một khi có người xuất hiện xung quanh nó, nó sẽ đuổi theo, thiêu đốt cả thân thể lẫn linh hồn.
So với thú Tinh Hỏa, loại Tinh Hỏa màu xanh này thậm chí còn khiến người ta cảm thấy sợ hãi hơn.
Tinh Hỏa màu xanh xuất hiện, nó ngay lập tức khóa chặt Khô Lâu chiến sĩ.
Tuy Khô Lâu chiến sĩ không có khí tức sinh mệnh, nhưng chúng lại có linh hồn.
Nó theo bản năng bay tới, lao về phía Khô Lâu chiến sĩ.
“Bộ xương này xong rồi.” Tưởng Quý Nguyệt lẩm bẩm.