Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1824 - Chương 1823: Lâm Mặc Ngữ Khiêm Tốn Chân Thành (2)

Chương 1823: Lâm Mặc Ngữ khiêm tốn chân thành (2)
Nhưng hình như pháp tắc này có hơi khác biệt, nó mạnh hơn pháp tắc Lôi Điện bình thường một chút.

Mấy vị đại lão trên khán đài lộ ra vẻ hài lòng.

“Là thương Diệt Lôi của nhà họ Trang, tinh hệ Chu Tước số 10, thằng nhóc này sử dụng rất tốt.”

“Tiếc là pháp tắc này phải đạt đến cấp Chân Thần mới có thể phát huy toàn bộ uy lực, lấy thực lực siêu thần cấp tám để thúc đẩy thì vẫn còn kém một chút.”

“Tuy kém một chút nhưng cũng đủ dùng, sợ rằng ở cấp Siêu Thần không ai có thể cản nổi.”

Trang Bích rất tự tin vào thuật pháp của mình, sau khi đâm một thương, cả người cũng theo sấm sét đầy trời lao về phía Lâm Mặc Ngữ.

Nhưng ngay sau đó, ông ta đã dừng lại, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin.

Nơi ánh mắt ông ta nhìn tới, tất cả đều toàn là Khô Lâu.

Khô Lâu thần tướng, Tử Vong Long kỵ sĩ chiếm cứ toàn bộ lôi đài.

Trên trời dưới đất, toàn là Khô Lâu, ít nhất cũng có hơn vạn con đang bao vây Trang Bích.

Lúc này Trang Bích mới biết, Lâm Mặc Ngữ thật sự rất thành thật, không hề nói khoác.

Hắn thật sự chưa sử dụng toàn lực, vừa rồi chỉ sử dụng một Khô Lâu thần tướng và một Tử Vong Long kỵ sĩ.

Nào giống như bây giờ...

Sấm sét của ông ta rơi xuống người đám Khô Lâu, gây ra sát thương không nhỏ cho chúng.

“Có thể làm chúng bị thương.” Trong lòng Trang Bích vừa mới nhen nhóm chút hy vọng nhưng lập tức đã bị dập tắt không chút thương tiếc.

Trên người đám Khô Lâu lóe sáng, chút sát thương vừa phải chịu đều đã được chữa lành.

Ông ta mới chú ý đến bên cạnh Lâm Mặc Ngữ còn có một số vật triệu hồi trông rất kỳ lạ.

Chúng cầm pháp trượng khổng lồ, liên tục sử dụng thuật pháp để chữa trị vết thương trên người đám Khô Lâu.

Khóe miệng Trang Bích giật giật: “Mẹ kiếp, còn chơi cả combo!”

Bây giờ đừng nói là giết Lâm Mặc Ngữ mà đến cả xông qua cũng hoàn toàn không thể.

Đám Khô Lâu khẽ động, che khuất tầm nhìn của ông ta.

Lần này, ngay cả nhìn cũng không nhìn thấy.

Giây tiếp theo, đám Khô Lâu đã bắt đầu tấn công.

Chúng tấn công như vũ bão, nhấn chìm Trang Bích.

Những người trên khán đài vô cùng kinh ngạc, dù kiến thức của họ rộng lớn thật nhưng cũng chưa từng thấy cảnh tượng như vậy.

Từ khoảnh khắc này, cái tên Lâm Mặc Ngữ đã in sâu vào trong ký ức của họ.

“Vật triệu hồi này, thật sự quá nhiều.”

“Tên nhóc này rốt cuộc là ai vậy? Chưa từng thấy bao giờ.”

“Thông tin bị ẩn giấu rồi, không thể xem được.”

“Xem ra, Nhân tộc chúng ta lại sắp xuất hiện một nhân vật lợi hại.”

Mọi người cảm thán, biết đại cục đã định.

Trang Bích vẫn đang liều mạng phản kháng, sức chiến đấu của siêu thần cấp tám so với siêu thần cấp bảy quả thật đã có sự tiến bộ về chất.

Lúc còn là siêu thần cấp bảy thì chỉ với một Khô Lâu thần tướng và một Tử Vong Long kỵ sĩ đã đủ để giết chết Trang Bích.

Nhưng bây giờ, hơn vạn Khô Lâu thần tướng và Tử Vong Long kỵ sĩ liên thủ, tấn công ông ta như vũ bão nhưng Trang Bích vẫn có thể chống đỡ được một lúc, thậm chí còn có thể phản công lại.

Nhưng cũng chỉ có vậy.

Sau khi chống đỡ gần hai mươi phút, cuối cùng Trang Bích cũng kiệt sức và đã thất bại.

[Khiêu chiến trận thứ sáu thắng lợi.]

[Khiêu chiến trận thứ bảy sẽ bắt đầu sau ba phút, xin vui lòng chờ.]

[Phần thưởng tích lũy hiện tại: 6300 điểm tích lũy.]

Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy phần thưởng điểm tích lũy cũng vô cùng kích động mà nắm chặt tay.

6300 điểm tích lũy, tổng điểm tích lũy của hắn đã vượt quá 1 vạn.

Chờ đến khi nhiệm vụ kết thúc, quyền hạn sẽ được nâng lên cấp ba.

Siêu thần cấp ba, quyền hạn cấp ba, sợ rằng sẽ khiến mọi người kinh ngạc.

Lúc đó, khi hắn là siêu thần cấp 1 mà đã nhận được quyền hạn cấp hai, đã khiến cho rất nhiều người không thể hiểu nổi.

Bây giờ, ước chừng cũng sẽ như vậy.

Trận tiếp theo, đối mặt sẽ là Trang Bích siêu thần cấp chín.

So với siêu thần cấp tám thì siêu thần cấp chín chính lại là một bước nhảy vọt.

Quan trọng là, bước nhảy vọt lần này sẽ vượt quá giới hạn tấn công của quân đoàn Vong Linh.

Lâm Mặc Ngữ sẽ không thể làm gì Trang Bích.

Nhưng tương tự, Trang Bích muốn đối phó với hắn cũng sẽ rất khó khăn.

Tấn công của cấp Siêu Thần hoàn toàn có thể bị phớt lờ.

“Vậy thì cứ tiêu hao, dù sao ta cũng không chấp nhận thua cuộc.”

Khiêu chiến không giới hạn thời gian, cho đến khi một bên thua cuộc.

Điểm này khác với lúc đánh giá tiềm năng.

Hơn nữa, có lúc Trang Bích sẽ kiệt sức, về điểm này, hắn lại càng chiếm ưu thế hơn.

Lâm Mặc Ngữ định đánh một trận tiêu hao với Trang Bích, cho đến khi tiêu hao hết sức lực của Trang Bích.

Chu Thiên nhìn biểu hiện của Lâm Mặc Ngữ, trong mắt chỉ có sự hài lòng.

Lâm Mặc Ngữ còn ưu tú hơn ông ta nghĩ.

Đồng thời, ông ta cũng nhìn ra, Lâm Mặc Ngữ gần như đã đến giới hạn.

Ước chừng, trận tiếp theo sẽ rất khó đánh.

“Nhìn ánh mắt của thằng nhóc này, hẳn là đã có chủ ý, không biết hắn sẽ ứng phó như thế nào.”
Bình Luận (0)
Comment