Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1927 - Chương 1926: Lão Phu Mang Ngươi Ra Ngoài Chiến Đấu! (2)

Chương 1926: Lão phu mang ngươi ra ngoài chiến đấu! (2)
Ác ma một sừng hét lên một tiếng quái dị, khí thế bùng lên, một phiên bản thu nhỏ của con ác ma một sừng xông ra từ trong cơ thể nó.

Hiện hữu linh hồn là thủ đoạn cuối cùng của cảnh giới Chân Thần, nhưng vẫn không tốt bằng phạm vi pháp tắc Linh Hồn.

May mắn nó vẫn chưa nắm giữ hoàn toàn được phạm vi pháp tắc Linh Hồn, chỉ có thể dùng hiện hữu linh hồn đối kháng.

"Vạn ma tiến lên!"

Linh hồn của nó phát ra tiếng gào thét, có vô số phiên bản thu nhỏ của ác ma một sừng xông ra, đón lấy thanh kiếm.

Lúc này nó sợ hãi cực kỳ, nó làm sao cũng không nghĩ tới, Thanh Kiếm đạo sĩ vậy mà nắm giữ phạm vi pháp tắc Linh Hồn.

Nếu sớm biết chuyện này xảy ra, nó tuyệt đối sẽ không ngăn cản.

Nó chỉ là nghe lệnh làm việc, còn không nghĩ tới việc mạo hiểm mạng sống của mình.

Nhưng tới bây giờ thì chỉ đành phải liều mạng!

Thanh Kiếm đạo sĩ cười khẽ một tiếng: "Chỉ bằng ngươi mà cũng đòi chống đỡ được thanh kiếm Vạn Cổ của lão phu? Hôm nay ta nhất định phải chém ngươi tan thành mây khói!"

Vô số thanh kiếm rơi xuống, hơn vạn ác ma một sừng tán loạn ngã xuống ngay tại chỗ.

Toàn thân ác ma một sừng phát run như mắc bệnh sốt rét.

Hiện hữu linh hồn thể hiện ra mặt ngoài tuy cường đại nhưng cũng có khuyết điểm.

Đó chính là một khi bị thương thì linh hồn cũng sẽ bị thương, vô cùng thống khổ.

Thanh kiếm như mưa, chém linh hồn giết chết ác ma một sừng.

Ngay sau đó thanh kiếm hợp lại làm một, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ đáng sợ dài hơn ngàn cây số, chém thẳng xuống đầu.

Thanh kiếm Vạn Cổ, chém!

Ác ma một sừng hú lên một cách quái dị, chợt nó tự bẻ gãy sừng của mình.

Thân hình của nó trong nháy mắt biến mất.

Thanh kiếm cũng mất mục tiêu, chém vào trong hư không, pháp tắc nổ vang, tinh không chấn động kịch liệt.

Thanh Kiếm đạo sĩ thu hồi phạm vi pháp tắc Linh Hồn, khẽ cười một tiếng: "Coi như nó chạy nhanh, sừng vừa gãy, trong vòng trăm năm đừng hòng nghĩ tới khôi phục được, cảnh giới ít nhất cũng bị giảm xuống một tầng."

"Tổn thất lần này của Độc Giác Vương không thể nói là nhỏ."

Sau khi dứt lời, Thanh Kiếm đạo sĩ mang theo Lâm Mặc Ngữ bay về phía tinh không.

Thanh Kiếm đạo sĩ sử dụng một kiếm cường thế, kém chút là chém con ác ma một sừng cảnh giới Thần Vương.

Lâm Mặc Ngữ cũng lãnh hội được phạm vị pháp tắc Linh Hồn cảnh giới Thần Vương.

Vừa rồi hắn ở bên trong phạm vi pháp tắc Linh Hồn không thể động đậy.

Chỉ là Thanh kiếm đạo sĩ cũng không nhắm vào hắn, chỉ vậy thôi.

Nếu như là nhắm vào hắn, chỉ cần một ý niệm trong đầu, khả năng cao đời này của hắn vạn kiếp bất phục*.

(*) muôn đời muôn kiếp không trở lại được

Trước đó đối với thực lực của mình Lâm Mặc Ngữ còn có chút lòng tin, bây giờ nghĩ lại, đối mặt với cảnh giới Thần Vương, mình thật ra cũng không tính là gì.

Chẳng qua Lâm Mặc Ngữ cũng không có vì vậy mà đánh mất lòng tin, ngược lại khơi dậy đấu chí.

Cảnh giới Thần Vương, hắn cũng sẽ đạt tới nhưng tuyệt không phải là điểm cuối cùng của hắn.

Hai người như luồng ánh sáng lấp lánh, bay về phía lãnh địa Nhân tộc.

Cưỡi nhanh hơn so với Lâm Mặc Ngữ sử dụng ở pháo đài Tru Thần.

Bởi vì ở sao Pháp Tắc không có cách nào tiến vào không gian con, cho nên tốc độ tương đối mà nói có hơi chậm, phải cần một khoảng thời gian mới có thể trở về lãnh địa Nhân tộc.

"Vừa rồi có sợ hay không?" Thanh Kiếm đạo sĩ hỏi.

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: "Không có gì phải sợ."

"Ha ha, nói không sai, không có gì phải sợ. Chẳng qua tiểu tử nhà ngươi dám can đảm động thủ với Thần Vương, lá gan của ngươi là lớn nhất mà lão phu từng gặp qua." Thanh Kiếm đạo sĩ cười cực kì vui vẻ.

Hắn ta không che giấu sự thưởng thức nào đối với Lâm Mặc Ngữ.

Lâm Mặc Ngữ hỏi: "Tiền bối là đặc biệt tới đón ta sao?"

Thanh kiếm đạo sĩ ừ một tiếng: "Phụng mệnh của vực chủ đại nhân, tới đây đón ngươi. Ngươi có phải cảm thấy rất kỳ quái không, tại sao người tới không phải là thần tôn, mà chỉ là lão già thần vương cấp sáu như chúng ta."

Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: "Vực chủ đại nhân tự nhiên có sự sắp xếp của ngài."

Thanh Kiếm đạo sĩ cười nói: "Đúng vậy, vực chủ đại nhân đang dẫn dắt mọi người kéo lấy ác ma. Mặc dù chúng ta không thể phái các vị thần tôn nhưng cũng giống như những tộc Ác Ma."

Bỗng nhiên Thanh kiếm đạo sĩ nhìn sang một bên: “Lại thêm loại tạp chủng đến đây, lão phu mang ngươi ra ngoài giết bọn chúng!”

Lâm Mặc Ngữ cũng cảm nhận được khí tức từ phương xa truyền tới, lại thêm một toán ác ma cảnh giới Thần Vương đến.

Thanh Kiếm đạo sĩ không nghĩ tới việc tránh đi, mà là chủ động nghênh đón.

Hắn ta bá đạo vô cùng, một câu lão phu mang ngươi ra ngoài chém giết, đủ để chứng minh.

Lâm Mặc Ngữ hỏi: "Tiền bối, mấy vị kia của ta dạo này thế nào?"
Bình Luận (0)
Comment