Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1929 - Chương 1928: Thần Tôn Thì Như Nào, Lão Phu Hôm Nay Trảm Long (1)

Chương 1928: Thần tôn thì như nào, lão phu hôm nay trảm long (1)
"Con đường thứ tư, những đại thần bên trong tòa thành Thần kia, nếu có một người chịu thu ngươi làm đệ tử, lập tức ngươi có thể tiến vào."

Thanh Kiếm đạo sĩ nói rất nhanh, lập tức nói xong hết một lượt cả bốn con đường.

Bốn con đường, không có một đường nào là dễ dàng đi.

Con đường thứ nhất người đi nhiều nhất nhưng quy tắc hạn chế cũng nhiều nhất, mà lại phiền toái nhất.

Con đường thứ hai nhìn như đơn giản, không có quy tắc, chỉ yêu cầu quân công, lại là nguy hiểm nhất.

Con đường thứ ba cùng con đường thứ tư, không thuộc về tuyến đường phần lớn người có thể lựa chọn.

Chiến Thần Điện không phải tùy tiện người nào cũng có thể gia nhập, yêu cầu phi thường cao.

Con đường thứ tư càng không phải là người bình thường có thể lựa chọn, muốn các đại nhân bên trong tòa thành Thần thu nhận làm đệ tử, thế thì cần bao nhiêu may mắn mới có thể thực hiện được, quá không thực tế.

Lâm Mặc Ngữ nghĩ nghĩ, con đường thứ nhất cùng con đường thứ hai chính mình cũng có thể đi.

Chiến trường mặc dù nguy hiểm nhưng cũng là nơi tôi luyện tốt nhất đối với hắn.

So với các nhiệm vụ có tính bảo hộ mạnh mẽ, Lâm Mặc Ngữ càng thích chiến trường.

Thanh Kiếm đạo sĩ nhìn ra tâm tư Lâm Mặc Ngữ: "Cho ngươi một cái đề nghị, không nên đi con đường thứ nhất."

"Con đường thứ nhất là chuẩn bị cho người bình thường, không thích hợp với loại thiên tài như ngươi."

"Nhưng ngươi cũng không cần gia nhập Chiến Thần Điện, không cần nhanh chóng tăng thêm danh hiệu cho mình như vậy."

Lâm Mặc Ngữ hỏi: "Ý của tiền bối là để cho ta đi con đường thứ hai nhưng không cần gia nhập quân đội?"

Thanh Kiếm đạo sĩ cười rất vui vẻ: "Ngươi nói không sai, không cần phải tăng thêm danh hiệu cho mình. Nếu không gia nhập quân đội, có thể đi làm nhiệm vụ, kiếm lấy quân công, sau đó thông qua quân công mà tiến vào thành Thần."

Lâm Mặc Ngữ nghĩ nghĩ: "Trước đó La lão ngược lại là muốn để ta gia nhập Chiến Thần Điện nhưng vực chủ đại nhân không đồng ý. Vực chủ đại nhân để cho ta gia nhập quân đội nhưng La lão không đồng ý."

Thanh Kiếm đạo sĩ chợt quay đầu lại xem: "Ngươi nói La lão, có phải là gọi La Càn Khôn?"

"Vâng." Lâm Mặc Ngữ gật gật đầu.

Thanh Kiếm đạo sĩ kỳ quái nói: "Bọn họ vì cái gì mà muốn làm như thế."

"Giống như vực chủ đại nhân muốn đề cử cho ta một vị sư tôn, sư tôn kia đến từ thành Thần."

Hoa!

Thanh Kiếm đạo sĩ chợt ngừng lại.

Hắn ta nhìn Lâm Mặc Ngữ từ trên xuống dưới, sau khi tỉ mỉ nhìn hồi lâu, trầm giọng nói: "Ngươi coi như lời ta mới vừa nói trước đó là nói xạo, ngươi thích hợp đi con đường thứ tư."

"Nhớ kỹ, cố gắng trở thành đệ tử của hắn ta, không có gì tốt hơn cái này."

Thanh Kiếm đạo sĩ rõ ràng biết thân phận của đối phương nhưng hắn lại không chịu nói.

Một câu “Không có gì tốt hơn cái này”, đủ để chứng minh người kia thân phận bất phàm.

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ hơi thất vọng.

Hắn hỏi những lời này là có mục đích riêng.

Là muốn thử xem, từ trong miệng của Thanh Kiếm đạo sĩ có thể biết được một chút tình huống bên trong thành Thần hay không, xem ra vẫn là không thể nào thành công.

Vẫn là phải tự mình đi tìm đáp án.

Ánh kiếm dao động, vô số ác ma chết, thi thể biến thành rác trong tinh không.

Cả hai chạm trán với đội ác ma, bọn chúng phải gồm hàng trăm người.

Trong đó hai ác ma dẫn đầu đội đã đạt đến chân thần cấp sáu.

Đám còn lại đều là chân thần cấp ba.

Thanh Kiếm đạo sĩ giết chúng một cách rất nhẹ nhàng, khiến Lâm Mặc Ngữ nhận ra rằng có một sự khác biệt cơ bản giữa thần vương và chân thần.

Thanh Kiếm đạo sĩ nói: "Đây là tiểu đội tuần tra của tộc Ác Ma. Nơi này đã gần với tiền tuyến, rất dễ gặp phải một tiểu đội như vậy."

Lâm Mặc Ngữ đã cảm nhận được bầu không khí có sự thay đổi, nơi này trong tinh không dường như có dấu vết của một cuộc đại chiến.

"Tiền bối, có thể giúp ta một việc được không?"

Thanh Kiếm đạo sĩ quay đầu lại nhìn: "Việc gì."

Lâm Mặc Ngữ nói: "Ta muốn thi thể của những ác ma này, không nhất thiết phải là toàn thây, mỗi thi thể chỉ cần một ít hài cốt là được."

"Có tác dụng gì?" Thanh Kiếm đạo sĩ cau mày.

Ông nghĩ Lâm Mặc Ngữ có sở thích nào đó, thích thu thập thi thể hơn nữa còn là thích đập nát chúng.

Mặc dù ông không bận tâm đến những sở thích của người khác nhưng làm như vậy vẫn là khiến ông cảm thấy không quá thoải mái.

Đánh đánh, giết giết, đập nát thi thể là chuyện bình thường.

Ngươi thu thập lại để làm gì, làm mẫu vật à?

Thi thể của những ác ma này lại không có giá trị gì.

Khi Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy ánh mắt của Thanh Kiếm đạo sĩ thì biết rằng đã bị ông hiểu lầm rồi, ngay lập tức giải thích: "Thuật pháp của bọn ta có thể kíp nổ thi thể hài cốt, uy lực cũng không nhỏ."
Bình Luận (0)
Comment