Chương 193: Những người xem náo nhiệt: Khô Lâu chiến sĩ (3)
Bạch Ý Viễn thực sự đã dốc hết sức mình.
Thậm chí cả thân phận Thần Tướng Năm Sao cũng không màng.
Để khắc ấn ký cho Lâm Mặc Ngữ, hắn ta đã tiêu hao một lượng lớn quân công, từ Thần Tướng Năm Sao trở thành Thần Tướng Bốn Sao.
Có lẽ người khác không hiểu được ý nghĩa của việc này nhưng Mạnh An Văn lại vô cùng rõ ràng.
Trên vai y cũng có một huy hiệu quân nhân, màu tím sẫm, lấp lánh năm ngôi sao.
Bạch Ý Viễn không hề quan tâm: “Tiểu tử này có tiềm năng, không thể để hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chết đi được.”
“Thiên tài của Nhân tộc đã chết quá nhiều rồi, có thể bớt đi một người chết thì càng tốt.”
Mạnh An Văn không còn vướng mắc với vấn đề này nữa, hắn ta nhấp một ngụm trà: “Hắn chắc đã đến phó bản Trạm Gác Long Tộc rồi nhỉ.”
“Chắc chắn rồi, nhiệm vụ ta giao cho hắn là thu thập một số nguyên liệu của Long Tộc, hắn không đi cũng phải đi.”
Trên mặt Bạch Ý Viễn nở nụ cười đắc ý.
Nhìn giống như hắn ta đã sắp xếp từng bước cho Lâm Mặc Ngữ, Lâm Mặc Ngữ chỉ cần đi theo là được.
Mạnh An Văn chậm rãi nói: “Những nguyên liệu mà ngươi yêu cầu, chỉ có thể rơi ra trong độ khó Ác Mộng và tỷ lệ rơi rất thấp.”
Bạch Ý Viễn cười ha hả: “Đó chính là hiệu quả mà ta mong muốn. Chẳng phải tiểu tử đó có bùa Hồi Chiêu sao, cứ cày khoảng bảy tám lần là có thôi.”
Mạnh An Văn lắc đầu, không đồng tình: “Ngươi nói xem, có khi nào nào là hắn đã chọn độ khó cấp Địa Ngục không.”
Phụt!
Bạch Ý Viễn phun một ngụm trà ra thật xa, trên mặt đầy vẻ khó tin: “Không thể nào, tiểu tử đó không ngốc đến vậy chứ.”
“Sao có thể nói là ngốc được, phải nói là tự tin mới đúng. Tên tiểu tử đó trước giờ luôn tự tin vào bản thân mà, còn có thể một mình mang 39 người vượt qua sa mạc Bạo Quân, thì còn gì là không thể chứ.”
Bạch Ý Viễn trên mặt hơi bực bội: “Đáng lẽ ta nên nhắc nhở hắn một câu, không được đi vào phó bản độ khó cấp Địa Ngục, độ khó cấp Địa Ngục khác hoàn toàn với độ khó cấp Ác Mộng.”
Mạnh An Văn cười nói: “Dù sao, nếu thật sự đã đi rồi thì ngươi cũng chẳng làm gì được. Ngươi cũng không thể vào cứu hắn ra, đành phải phó mặc cho số phận vậy. Dù sao ngươi cũng đã giúp hắn khắc ấn ký rồi, không chết được, cùng lắm là chịu chút khổ thôi.”
Bạch Ý Viễn trong mắt đầy lo lắng, cảm thấy vô cùng đau đầu.
“Sao ta lại quên nói với hắn nhỉ.”
Mạnh An Văn nhìn vẻ mặt đau đầu của Bạch Ý Viễn, nụ cười trên khuôn mặt càng rạng rỡ hơn, như thể đang nhìn thấy điều gì thú vị.
Bây giờ có rất ít chuyện khiến Bạch Ý Viễn phải đau đầu.
Hắn ta đặt tách trà mới rót dưới mũi, nhẹ nhàng nói: “Vậy ngươi có nghĩ đến trường hợp nếu hắn thật sự vượt qua được phó bản độ khó cấp Địa Ngục không?”
“Không thể nào!” Bạch Ý Viễn buột miệng, đó là phản ứng bản năng của hắn ta. Trong lòng hắn ta hoàn toàn không nghĩ Lâm Mặc Ngữ có cơ hội vượt qua phó bản độ khó cấp Địa Ngục.
Mạnh An Văn không nói thêm gì, chỉ im lặng uống trà và nhìn Bạch Ý Viễn.
Một lúc sau, Bạch Ý Viễn mới trầm giọng nói: “Nếu thực sự qua được, thì lợi ích sẽ vô cùng lớn.”
…
[Đã tiêu diệt.]
[Nhận được Sừng của Long Tộc.]
Cuối cùng cũng đã diệt sạch hết bọn Long Tộc pháp sư.
Các Khô Lâu pháp sư đều bị thương.
Lâm Mặc Ngữ đưa chúng vào Không Gian Triệu Hồi để hồi phục và chữa trị.
Lại nhận được hai chiếc sừng của Long Tộc, 20 con pháp sư mà chỉ rơi ra được có hai chiếc sừng, tỷ lệ rơi quá thấp.
Trong trận chiến này, các Khô Lâu chiến sĩ cơ bản chỉ đứng yên xem, chỉ thiếu mỗi việc ăn dưa nữa thôi.
Lâm Mặc Ngữ tìm một chỗ trống ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hiện tại mới chỉ tiến vào được một phần ba phó bản.
Hắn chưa từng đánh phó bản nào mệt mỏi đến vậy.
Trong lúc không chú ý, hắn nhìn thấy lối ra phó bản ở đằng xa.
Đánh cả nửa ngày, lối ra lại chỉ nằm ngay trong tầm mắt, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có chút dở khóc dở cười.
Ai ngờ cấp Địa Ngục lại có độ khó cao như vậy, hoàn toàn vượt quá dự đoán.
Vấn đề chính không phải là sức mạnh của quái vật tăng lên, mà là các kỹ năng khống chế của chúng, khiến Lâm Mặc Ngữ rất khó đối phó.
Hắn nhìn về trạm gác pháo đài ở phía xa xa, pháo đài dường như đang tỏa ra hơi thở thách thức.
Khóe miệng Lâm Mặc Ngữ nhếch lên, đã đến đây rồi thì nhất định phải đánh đến cùng.
Dù sao cũng phải đi xem con BOSS trong phó bản cấp Địa Ngục trông như thế nào.
Bỏ dở giữa chừng không phải là tính cách của hắn.
Nghỉ ngơi một lát, cảm thấy các Khô Lâu pháp sư đã hồi phục gần như hoàn toàn, Lâm Mặc Ngữ tiếp tục tiến về phía pháo đài.
Phía trước 3000 mét đã không còn một con quái vật nào.
Kỹ năng Lời nguyền giảm tốc đã thu hút hết quái vật trong phạm vi rộng lớn.
Sau khi vượt qua khu vực 3000 mét, con đường trong phó bản đã thông suốt.