Chương 1953: Phật tộc đến, Thần Long cõng điện (2)
Nhậm Cường lắc đầu: “Hình như không quản, hơn nữa mỗi lần Phật tộc đến luận Phật giảng đạo, những đại nhân đó đều đồng ý.”
Lâm Mặc Ngữ đoán, chắc chắn có nguyên nhân, chỉ là hắn chưa biết mà thôi.
Nhậm Cường tiếp tục nói: “Phật tộc không chỉ cướp người từ Nhân tộc chúng ta mà ở các chủng tộc khác cũng vậy. Điều này dẫn đến số lượng của họ ngày càng nhiều, tinh vực chiếm giữ cũng mở rộng thêm một chút. Kỳ lạ là, các chủng tộc khác cũng không có phản ứng gì.”
Lâm Mặc Ngữ trầm tư, không chỉ Nhân tộc không phản ứng mà các chủng tộc khác cũng không phản ứng, mặc kệ Phật tộc cướp người.
“Xem ra bên trong thật sự có vấn đề.”
Lâm Mặc Ngữ tiếp tục xem các tư liệu về Phật tộc.
Ghi chép về Phật tộc không nhiều, phần lớn chỉ là miêu tả, Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng xem xong nhưng cũng không tìm được câu trả lời.
Nghĩ lại, hắn cũng chỉ có quyền hạn cấp ba, tư liệu có thể xem cũng chỉ là sơ cấp, đương nhiên không thể tìm được câu trả lời.
Còn một chút thời gian nữa mới đến buổi luận Phật giảng đạo, Lâm Mặc Ngữ xem các tư liệu khác.
Hắn rất thích đọc sách, thông qua việc xem tư liệu cũng có thể hiểu thêm về Nhân tộc, hiểu thêm về toàn bộ đại thế giới.
Càng xem nhiều tư liệu, hiểu biết của Lâm Mặc Ngữ về đại thế giới càng sâu sắc.
Thời gian vô thức trôi qua.
Giọng nói của Nhậm Cường vang lên bên tai: “Người của Phật tộc đến rồi!”
Lâm Mặc Ngữ dời sự chú ý về phía Nhậm Cường chỉ.
Một luồng ánh sáng màu vàng kim bay từ xa đến gần, tốc độ nhìn thì chậm nhưng thực tế lại rất nhanh.
Tiếng rồng ngâm vang lên trong linh hồn.
Đồng tử Lâm Mặc Ngữ hơi co lại, chỉ thấy một con Thần Long toàn thân phát ra ánh sáng màu vàng kim đang bay đến trên tinh không.
Trên lưng nó, có một Phật điện nguy nga tráng lệ.
Thần Long làm tọa kỵ!
Lâm Mặc Ngữ không khỏi kinh ngạc.
Thần Long là cấp bậc cao nhất trong Long tộc, vậy mà Phật tộc lại dùng Thần Long làm tọa kỵ, cõng Phật điện bay trên tinh không.
Nếu bị Long tộc biết...
Hắn chợt nghĩ, lập tức nhận ra có gì đó không đúng.
Phật tộc dám phô trương như vậy, còn để Thần Long làm tọa kỵ, cõng Phật điện thì sao Long tộc có thể không biết được.
Điều này chứng tỏ, Long tộc đã ngầm đồng ý.
Lúc này, hắn mới nhớ đến tư liệu vừa xem, Phật tộc có Thiên Long Bát Bộ, một trong tám bộ chính là Long.
Lúc đó, hắn không nghĩ tới, Long ở đây lại chính là Long tộc.
Lâm Mặc Ngữ nhỏ giọng hỏi: “Phật tộc có phải cũng đã từng mang Thần Long từ Long tộc đi không?”
Nhậm Cường không chắc chắn lắm: “Có lẽ có, dù sao trưởng bối trong nhà cũng nói, Phật tộc có vạn tộc, gần như chủng tộc nào bên ngoài có thì cũng đều có thể tìm thấy trong Phật tộc. Chỉ có một chủng tộc là ngoại lệ.”
“Chủng tộc nào?”
“Trùng tộc.”
Lâm Mặc Ngữ kinh ngạc, Phật tộc có vạn tộc vậy mà chỉ thiếu mỗi Trùng tộc.
Có phải vì Trùng tộc rất đặc biệt không?
Nhậm Cường lại nói: “Mấy hôm trước ta nghe nói, hình như Long tộc đánh nhau với Trùng tộc.”
“Tại sao bọn họ đánh nhau?”
“Nghe nói là Trùng tộc lấy thi thể của Long tộc làm Khôi Lỗi, bị Long tộc phát hiện, đây được coi là sự sỉ nhục lớn nhất đối với Long tộc nên mới đánh nhau.”
Lời nói của Nhậm Cường khiến Lâm Mặc Ngữ nghĩ đến không gian tầng sâu trong tiểu thế giới, có Trùng tộc chiếm giữ thi thể của Long tộc.
Mặc dù chỉ là cự long nhưng cự long cũng cảm thấy mình bị sỉ nhục rất lớn.
Sau đó, hắn đã kể chuyện này cho Antares nghe, Antares cũng rất tức giận.
Lâm Mặc Ngữ đoán, có phải Antares đã truyền tin tức về Long tộc.
Hắn không hề nghi ngờ vì Antares có năng lực này.
Nếu thật sự là như vậy, hắn lại cảm thấy Phật tộc càng đáng sợ hơn.
Long tộc có thể khai chiến với Trùng tộc vì thi thể nhưng Phật tộc cướp đi Thần Long của bọn họ, Long tộc lại ngầm đồng ý.
Sự cảnh giác trong lòng hắn lập tức được nâng lên mức cao nhất.
Tiếng rồng ngâm lại vang lên, Thần Long đã cõng Phật điện đến pháp đàn.
A Di Đà Phật!
Tiếng niệm Phật vang dội khắp tinh không.
Âm thanh của linh hồn như sóng lớn ập đến, toàn bộ tinh không đều ầm ầm vang dội.
Vốn dĩ tinh không còn có một chút tiếng động nhỏ, giờ đây cũng đã lập tức yên tĩnh trở lại.
Tất cả mọi người có mặt ở đây, ánh mắt hơi dại ra, mất đi tiêu cự.
Tiếng niệm Phật này rất kỳ lạ, ngoài những người trên tinh không và những người ở trên tinh cầu, còn lại đều không nghe thấy gì.
Sự định vị âm thanh chính xác như vậy, cũng thể hiện mức độ khống chế sức mạnh của đối phương, cực kỳ tinh diệu.
Tinh không im lặng trong một khoảng thời gian, Lâm Mặc Ngữ nhíu mày, hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh kỳ lạ từ âm thanh đó.