Chương 1968: Không có gì bất ngờ, lại bị giết chết thêm lần nữa (2)
“Thế nào, lợi hại chứ?”
Hắn ta cười một cách đắc ý.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy Sở Hùng không có ý xấu, tính cách có vẻ cũng rất hào sảng.
“Dung hợp pháp tắc vào binh khí sao? Là một cách làm không tệ!” Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ một chút, nói với Sở Hùng: “Cảm ơn tiền bối đã chỉ giáo.”
Sở Hùng phẩy tay: “Đây cũng không phải bí mật gì, chỉ giáo cái gì, ngươi chuẩn bị xong chưa? Lão tử muốn ra tay rồi!”
“Vãn bối đã chuẩn bị xong, tiền bối có thể ra tay bất cứ lúc nào!”
Sở Hùng cười ha hả: “Thằng nhóc thối, chịu chết đi!”
Ngàn vạn chiến đao gào thét lao về phía Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ không thèm để ý đến chiến đao đang rơi xuống như mưa ấy, cho dù Sở Hùng sử dụng phạm vi pháp tắc nhưng dù sao cũng chỉ là công kích của cảnh giới Siêu Thần.
Cho dù mạnh hơn nữa, cũng khó vượt cấp.
Cho dù vượt cấp, Lâm Mặc Ngữ vẫn có thể phớt lờ đòn tấn công của chân thần cấp một.
Lâm Mặc Ngữ vẫn như lần trước, vươn một ngón tay.
Thuật pháp Dung Hợp: Lời Nguyền Thời Gian!
Đối phó với đối thủ cùng cấp đơn lẻ, thuật pháp này là tốt nhất, không có cái thứ hai.
Tốc độ nhanh, động tĩnh nhỏ, uy lực lớn.
Ngoại trừ... có hơi đau!
Theo một tiếng kêu thảm thiết, tất cả chiến đao lập tức biến mất.
Cùng với đó, Sở Hùng cũng biến mất không còn tăm hơi.
Thuật pháp của Lâm Mặc Ngữ phát sau mà đến trước, giết chết Sở Hùng trong chớp mắt.
Còn gọn gàng hơn so với lần trước.
Lâm Mặc Ngữ thở dài: “Hy vọng hắn đừng trách ta mới tốt.”
[Nhiệm vụ đã hoàn thành, mời người khiêu chiến trở về trung tâm nhiệm vụ của mình, giao nộp nhiệm vụ.]
Nhận được nhắc nhở của mạng lưới Nhân Hoàng, Lâm Mặc Ngữ rời khỏi lôi đài, trở về trung tâm nhiệm vụ.
...
Trên tinh cầu số 10-1, trước thác nước trên vách đá, Trang Bích đang thong thả thưởng thức đồ ăn ngon, đồng thời ngắm nhìn cảnh đẹp của thác nước.
Trước mặt ông ta, Sở Hùng đang nhắm mắt ngồi đó.
Vốn dĩ hai người đang vui vẻ uống rượu trò chuyện với nhau thì Sở Hùng nhận được nhiệm vụ của mạng lưới Nhân Hoàng, lập tức đi ứng chiến.
Loại ứng chiến này, hai người đều đã quen, không tốn bao nhiêu thời gian.
Trang Bích tính toán thời gian, chiến đấu cũng sắp kết thúc.
“Không biết tên nào xui xẻo như vậy, lại gặp phải tên ngốc này!”
Trang Bích biết rõ tính cách của Sở Hùng, làm đối thủ của hắn ta, chắc chắn sẽ bị hành hạ một phen.
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Ý thức của Sở Hùng trở về, hắn ta ôm đầu, kêu thảm thiết: “Đau đau đau, mẹ nó, đau chết mất!”
Toàn thân cuồn cuộn pháp tắc, thác nước cũng bị ảnh hưởng, chảy ngược lên, nổ tung trên không trung thành mưa bụi.
Sở Hùng cầm bầu rượu, uống ừng ực mấy ngụm liền, lúc này mới dễ chịu hơn một chút.
Trang Bích cảm thấy kỳ quái nên đã hỏi: “Ngươi làm sao vậy? Bị người ta đánh bại à?”
Sở Hùng tức giận quát: “Lại là thằng nhóc thối kia, đã là lần thứ hai rồi, thằng nhóc thối quá đáng!”
Trang Bích đảo mắt: “Chính là thanh niên tên Lâm Mặc Ngữ kia sao?”
Sở Hùng hừ lạnh một tiếng: “Không phải hắn thì còn ai vào đây, phạm vi pháp tắc của lão tử vừa mở ra, thằng nhóc thối kia không biết dùng thuật pháp gì mà trong nháy mắt đã trực tiếp giết chết lão tử.”
Trang Bích hỏi: “Hắn đã đến siêu thần cấp chín rồi sao?”
“Nói nhảm, nếu không thì lão tử làm sao chống đỡ được phạm vi pháp tắc.” Sở Hùng uống rượu ừng ực, vẻ mặt uể oải.
Phạm vi pháp tắc đã mở ra, vậy mà vẫn bị giết chết trong nháy mắt.
Tìm đâu ra lý lẽ đây.
Trang Bích suy nghĩ một lát, khẽ nói: “Xem ra hắn có thể chiến đấu vượt cấp.”
Sở Hùng kêu lên một tiếng quái dị: “Ngươi đừng dọa ta, chiến đấu vượt cấp đâu có dễ dàng như vậy!”
Trang Bích cười thần bí: “Không tin thì ngươi cứ chờ xem, ta đoán hắn còn tiếp tục khiêu chiến, mạng lưới Nhân Hoàng bình thường sẽ sắp xếp ta ứng chiến.”
Sở Hùng nói: “Nếu thật sự sắp xếp ngươi, hãy dạy dỗ thằng nhóc này cho ta, để hắn biết thế nào là tôn trọng tiền bối.”
Trang Bích khịt mũi coi thường, không thèm để ý đến hắn ta.
Dạy dỗ Lâm Mặc Ngữ? Dưới sự áp chế về thực lực, không bị dạy dỗ là may rồi!
Quả nhiên, chỉ mười phút sau, Trang Bích đã nhận được tin nhắn từ mạng lưới Nhân Hoàng.
Có người muốn thực hiện nhiệm vụ khiêu chiến liên tục, mời ông ta ứng chiến.
Đương nhiên, Trang Bích cũng có thể lựa chọn từ chối.
Nhưng trở thành người ứng chiến cũng là một trong những nhiệm vụ của ông ta, trong trường hợp bình thường nên Trang Bích sẽ không từ chối.
Trang Bích đặt ly rượu xuống, cười sảng khoái: “Chắc chắn là hắn, ta đi xem thử.”
Sở Hùng hừ lạnh một tiếng: “Ta cũng đi xem, thằng nhóc này rốt cuộc làm thế nào mà lại đánh bại được ta.”
Trang Bích trực tiếp tiến vào lôi đài, nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ ở phía đối diện, ông ta mỉm cười chào hỏi: “Đúng là Lâm sư đệ, lâu rồi không gặp, Lâm sư đệ đã đạt đến siêu thần cấp chín rồi, chúc mừng chúc mừng.”
Lâm Mặc Ngữ nói với Trang Bích một cách khá khách sáo: “Lâm Mặc Ngữ bái kiến Trang tiền bối, vãn bối chỉ là may mắn, ngẫu nhiên đạt được mà thôi.”