Chương 1970: Cảm ngộ linh hồn, liên tiếp thắng lợi (1)
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có hơi ngại ngùng, rõ ràng Trang Bích có ý tốt, nói cho hắn biết cảnh giới Chân Thần là dung hợp pháp tắc vào linh hồn, tăng cường linh hồn đáng kể, đồng thời năng lực chiến đấu của bản thân cũng sẽ tăng lên tương ứng.
Chỉ là dưới liên kết thuật pháp của hắn, ông ta còn chưa nói hết câu...
Sở Hùng ở bên cạnh lại ngây người, lần này hắn ta mơ hồ nhìn ra được một chút: “Đây là liên kết thuật pháp... thuật pháp Đa Tinh?”
Hắn ta như nhìn thấy thế giới mới.
“Hệ thống thuật pháp Đa Tinh, cái này không thường gặp, khó trách uy lực lại lớn như vậy, ít nhất cũng phải là hệ thống thuật pháp Tam Tinh.”
“Thằng nhóc này có lai lịch thế nào, sao lại có hệ thống thuật pháp Đa Tinh.”
Lúc này Sở Hùng đã sinh ra lòng hiếu kỳ mãnh liệt đối với Lâm Mặc Ngữ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thuật pháp Đa Tinh.
Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn không biết suy nghĩ của Sở Hùng, chỉ cảm thấy ánh mắt của tên này hình như có gì đó không đúng lắm.
Hắn không để ý mà suy nghĩ lời Trang Bích vừa nói.
Cảnh giới Chân Thần là dung hợp pháp tắc vào linh hồn, lực công kích và lực phòng ngự của linh hồn cũng sẽ tăng cường đáng kể.
Pháp tắc càng mạnh, linh hồn cũng sẽ càng mạnh.
Khi linh hồn mạnh đến một mức độ nhất định, có thể hiện hữu, từ hư hóa thực, diện kiến thế gian.
Pháp tắc tung bay, nhất cử nhất động đều có lực công kích mạnh nhất.
Nhưng pháp tắc dung hợp vào linh hồn, cần phải khống chế pháp tắc ít nhất 10%.
1% cuối cùng, hắn làm thế nào cũng không thể đột phá được.
“Rốt cuộc là thiếu cái gì chứ?” Lâm Mặc Ngữ lẩm bẩm, vô cùng khó hiểu.
Trang Bích lại trở về lôi đài, ông ta không có một chút khó chịu nào, cười nói: “Quên mất Lâm sư đệ có thuật pháp Đa Tinh, uy lực quả thực không tệ.”
“Lâm sư đệ quả thực có năng lực chiến đấu vượt cấp, chỉ riêng bộ thuật pháp Đa Tinh này cũng đã đủ để quét ngang trong chân thần cấp một rồi.”
Lâm Mặc Ngữ khiêm tốn nói: “Trang tiền bối, ý ngài là nói ta giống con nhím sao?”
Trang Bích cười ha hả: “Cũng gần giống.”
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy, hắn quả thực gần giống con nhím, thậm chí còn khó chơi hơn cả nhím.
Lâm Mặc Ngữ chắp tay hành lễ với Trang Bích: “Trang tiền bối, vãn bối có một việc muốn nhờ.”
Trận đấu thứ ba bắt đầu, phạm vi pháp tắc mở ra, linh hồn của Trang Bích xuất hiện trên đỉnh đầu ông ta nhưng không phải là linh hồn hiện hữu mà chỉ là một hư ảnh.
Thực lực bị áp chế xuống chân thần cấp hai, linh hồn cũng bị áp chế, cho dù Trang Bích có năng lực linh hồn hiện hữu thì cũng không thể làm gì được.
Trừ phi ở thế giới hiện thực, khi ông ta ở chân thần cấp hai, đã hoàn thành linh hồn hiện hữu.
Hư ảnh linh hồn của ông ta cầm một thanh kiếm, thanh kiếm này được ngưng tụ từ pháp tắc, dung hợp làm một với linh hồn, không phân biệt lẫn nhau.
Pháp tắc tràn ngập trên lôi đài, Trang Bích không phát động công kích.
Lâm Mặc Ngữ cũng không phát động công kích, hắn cẩn thận cảm nhận hư ảnh linh hồn của Trang Bích, muốn từ đó có được một chút chỉ dẫn.
Hắn bị kẹt ở siêu thần cấp chín, chỉ còn cách cảnh giới Chân Thần một bước.
Mọi điều kiện cơ bản đều đã có, bây giờ có lẽ chỉ thiếu một chút cơ duyên là có thể đột phá.
Khi Lâm Mặc Ngữ đưa ra yêu cầu này, Trang Bích không chút do dự mà đã lập tức đồng ý, khiến cho Lâm Mặc Ngữ cảm thấy rất cảm kích.
Dù sao linh hồn là sự tồn tại bí mật nhất của một người, sao có thể dễ dàng để người khác nhìn thấy được.
Thiện ý của Trang Bích khiến Lâm Mặc Ngữ khắc ghi trong lòng.
Trên khán đài, Sở Hùng nhíu mày: “Tên Trang Bích này, sao lại cho người ta xem linh hồn, làm việc tốt cũng không thể làm như vậy chứ.”
Hắn ta không nghe được cuộc trò chuyện giữa Lâm Mặc Ngữ và Trang Bích nhưng cũng có thể đoán được đại khái.
Nếu đổi lại là hắn ta, chưa chắc hắn ta đã đồng ý.
Nghĩ mãi, Sở Hùng vẫn không hiểu, tại sao Trang Bích lại làm như vậy.
Lâm Mặc Ngữ cẩn thận cảm nhận một lúc, trong lòng dần dần có suy nghĩ của riêng mình.
“1% cuối cùng này, có phải là phải cảm nhận thông qua linh hồn không?”
“Ngưng tụ phạm vi pháp tắc làm một, dung hợp vào linh hồn, có lẽ sẽ có thể.”
Mắt Lâm Mặc Ngữ sáng lên, lộ ra vẻ vui mừng.
Điều hắn nghĩ, có lẽ thật sự có thể thành công.
Hắn chắp tay hành lễ với Trang Bích: “Cảm ơn tiền bối, vãn bối đã hiểu ra được một chút.”
Trang Bích cười ha hả: “Vậy chúng ta tiếp tục đi. Chân thần cấp hai, độ khống chế pháp tắc 12%, ngươi phải cẩn thận!”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Mời tiền bối ra tay, vãn bối sẽ cẩn thận.”
“Được!” Trang Bích không khách sáo, phạm vi pháp tắc tuôn ra ầm ầm, bao trùm cả lôi đài.
Hàng vạn thanh kiếm sắc bén xuất hiện khắp nơi.
Lúc này trên đỉnh đầu Lâm Mặc Ngữ cũng bay lên những ngôi sao kỳ dị.