Chương 198: Khống chế vô hạn, đúng là làm càn mà (3)
Nó có hơi nghi ngờ, không biết tại sao mục tiêu lại đột nhiên biến mất.
Nó nhanh chóng xoay người rồi lại bắt đầu tấn công Khô Lâu chiến sĩ.
Những Khô Lâu chiến sĩ bị tấn công đã bị thương ngày càng nghiêm trọng hơn, trên xương chằng chịt vết nứt, như thể có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.
Sau ba mươi giây, hiệu quả làm choáng sẽ biến mất.
Các Khô Lâu chiến sĩ ồ ạt chạy tới, tiến hành bao vây người bảo vệ thêm một lần nữa.
Ngay khoảnh khắc hiệu quả kia vừa biến mất, Lâm Mặc Ngữ cũng đã thu hồi được những Khô Lâu chiến sĩ kia.
Đồng thời hắn lại thả Khô Lâu pháp sư ra, để Khô Lâu pháp sư tấn công từ khoảng cách xa nhất.
Khoảnh khắc Khô Lâu pháp sư vừa xuất hiện, người bảo vệ trạm gác đột nhiên đứng dậy, thanh đại đao trong tay nó lóe lên ánh sáng, chém về phía Khô Lâu pháp sư.
Lại là kĩ năng.
Lâm Mặc Ngữ phản ứng rất nhanh, nhanh chóng đưa Khô Lâu pháp sư trở lại Không Gian Triệu Hồi.
Sóng xung kích lại quét ra nhưng hành động của Lâm Mặc Ngữ quá nhanh, đã thu hồi lại toàn bộ Khô Lâu pháp sư nên không bị tổn hại gì.
Con quái vật bảo vệ trạm gác rõ ràng cảm thấy có hơi kỳ lạ, vừa mới ở đó sao đột nhiên lại biến mất rồi.
Đột nhiên cảm thấy toàn thân đau nhức, thì ra là Khô Lâu chiến sĩ đã chạy lại, đang cầm đao chém vào mình.
Trên cơ thể của người bảo vệ trạm gác lại phát ra ánh sáng.
Đẩy lùi.
Tất cả các Khô Lâu chiến sĩ chạy qua đều bị đẩy lùi.
Sau đó kỹ năng Gây Choáng Diện Rộng lại được kích hoạt.
Khô Lâu chiến sĩ lại rơi vào trạng thái choáng váng, mất đi sức phản kháng.
“Vẫn chưa xong phải không?”
Lâm Mặc Ngữ có hơi buồn bực.
Thật ra sức tấn công của Boss - người bảo vệ trạm gác chỉ có vậy nhưng kĩ năng khống chế thì lại quá phiền phức.
Nhìn dáng vẻ của nó thì hình như nó không có thời gian hồi chiêu.
Vẫn có thời gian hồi chiêu nhưng lại rất ngắn.
Lâm Mặc Ngữ ước tính cũng chỉ mất mười giây.
Nhưng hiệu quả làm choáng có thể kéo dài đến ba mươi giây.
Làm choáng vô hạn, khống chế vô hạn.
Cái này đúng là làm càn mà.
Kinh tởm đến cùng cực.
Hắn hoàn toàn không biết, cũng chính vì điều này nên Bạch Y Viễn mới cảm thấy bản thân hắn chắc chắn sẽ không thể vượt qua được.
Lâm Mặc Ngữ đảo mắt, lại thả Khô Lâu pháp sư ra.
Khô Lâu pháp sư vừa ra ngoài đã lập tức tản ra, bao vây các hướng.
Chúng bao vây tạo thành một vòng tròn quanh người bảo vệ trạm gác, có đường kính gần 400 mét.
Người bảo vệ trạm gác nằm ở trung tâm của vòng tròn.
Như thế này, người bảo vệ trạm gác sẽ không thể khống chế được toàn bộ Khô Lâu pháp sư trong cùng một lúc.
Hàng loại kỹ năng pháp thuật lại rơi lên người của người bảo vệ trạm gác.
Các kỹ năng đến từ bốn phương tám hướng, Khô Lâu pháp sư đứng cách nhau khá xa nên nó chỉ có thể khống chế nhiều nhất là hai hoặc ba cái trong cùng một lúc.
Lâm Mặc Ngữ thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng tìm được cách đối phó.
Nhưng giây tiếp theo, Lâm Mặc Ngữ lập tức dựng tóc gáy.
Không ngờ người bảo vệ trạm gác lại ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Cách tốt nhất để đối phó với thú triệu hồi là tự mình giết chết bản thân Triệu Hồi sư.
Với trí tuệ yếu kém đó của nó, thế mà cũng đã nhận ra được vấn đề này.
Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất nứt ra, người bảo vệ trạm gác nhảy lên thật cao rồi trực tiếp lao về phía Lâm Mặc Ngữ.
“Chết tiệt!”
Không ngờ rằng người bảo vệ trạm gác sẽ nhắm vào mình, với cái tốc độ này của mình thì chắc chắn sẽ không thể nào trốn được.
Lâm Mặc Ngữ đã quyết tâm, lập tức mặc thêm một lớp Áo Giáp Hài Cốt nữa, đồng thời, trong tay hắn cũng có một ngọn lửa đang lập lòe.
Kỹ năng: Ngọn Lửa Linh Hồn!
Người bảo vệ trạm gác đang kêu gào thảm thiết giữa không trung nhưng lại không hề ảnh hưởng gì đến động tác của nó.
Trên thanh đại đao của nó lại tỏa ra ánh sáng.
Kỹ năng: Gây Choáng Diện Rộng.
Thanh đao khổng lồ chém xuống nơi cách Lâm Mặc Ngữ chỉ 10 mét.
Sóng xung kích quét qua, Áo Giáp Hài Cốt trên người Lâm Mặc Ngữ không ngừng tỏa ra ánh sáng bạc.
“Ồ? Mình không bị choáng!”
Lâm Mặc Ngữ hết sức ngạc nhiên khi kỹ năng của người bảo vệ trạm gác không có tác dụng với hắn.
Giây tiếp theo hắn đã hiểu ra rằng chính Áo Giáp Hài Cốt đã chặn sóng xung kích.
“Thì ra Áo Giáp Hài Cốt cũng có tác dụng này.”
“Nó không chỉ có thể chống lại sát thương mà còn có thể chống lại các kỹ năng thuộc hệ khống chế.”
Lâm Mặc Ngữ thầm vui mừng khôn xiết, trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một loại phương pháp chiến đấu mới.