Chương 1986: Khô Lâu không còn bị áp chế (3)
“Sau đó ta nghĩ lại không đúng, người bình thường không ngu ngốc như vậy, chỉ có Lâm huynh đệ, ngươi mới đến đại thế giới không lâu, cho nên không biết những điều cần chú ý khi đột phá.”
“Cũng tại ta, quên nói với Lâm huynh đệ.”
Nhậm Cường thao thao bất tuyệt.
Lâm Mặc Ngữ mặt mày u ám: “Ngươi nói không sai, ta chính là kẻ ngu ngốc đó.”
Lúc này Nhậm Cường mới phát hiện mình lỡ lời, lập tức nặn ra vẻ mặt khóc lóc: “Không phải không phải, Lâm huynh đệ, ta không có ý đó.”
Bộ dạng của Nhậm Cường khiến Lâm Mặc Ngữ bật cười: “Nói đùa với ngươi thôi, đợi ta lâu chưa?”
Nhậm Cường lẩm bẩm: “Cũng không lâu, chỉ hơn một ngày.”
“Có chuyện gì sao?” Lâm Mặc Ngữ kỳ quái hỏi.
Nhậm Cường nói: “Ngươi không phải đột phá rồi sao, ta chỉ muốn nói với ngươi, đừng vội đi nhận nhiệm vụ cấp bốn.”
“Độ khó của nhiệm vụ cấp bốn và cấp ba hoàn toàn khác nhau, hơn nữa quyền hạn cấp bốn và cấp ba cũng hoàn toàn khác nhau.”
“Nghe trưởng bối trong nhà nói, quyền hạn cấp bốn sẽ mở khóa rất nhiều tư liệu, bọn họ khuyên nên xem kỹ tư liệu trước, sau đó mới đi nhận nhiệm vụ cấp bốn.”
Thực ra Nhậm Cường không nói, Lâm Mặc Ngữ cũng định xem kỹ tư liệu cấp bốn.
Dù sao mới đến miệng giếng, vẫn nên tìm hiểu kỹ càng một chút.
Đặc biệt là La Càn Khôn vừa mới giảng giải cho hắn về các loại ngôi sao trong tinh không.
Khiến hắn nhận ra, đại thế giới thật ra rất nguy hiểm.
Trước đây hắn đều truyền tống tới truyền tống lui, mục tiêu rất rõ ràng, rất ít khi tự do hành động trong tinh không đại thế giới.
Lần đi xa nhất, chính là được Thanh Kiếm Đạo Sĩ bảo vệ, xuyên qua đường biên giới.
Đối với sự nguy hiểm của đại thế giới, chưa thật sự tự mình trải nghiệm.
Lâm Mặc Ngữ biết Nhậm Cường là có ý tốt: “Ta sẽ chú ý, cảm ơn đã nhắc nhở.”
Lúc này Nhậm Cường lấy ra một bầu rượu: “Bên trong là rượu do Nhậm gia chúng ta tự ủ, hương vị cũng tạm được, trong mấy tinh hệ xung quanh, cũng coi như là có chút danh tiếng.”
“Ngươi cũng đừng lúc nào cũng chỉ biết tu luyện làm nhiệm vụ, thỉnh thoảng cũng phải thư giãn một chút, nghe nói trong những tinh hệ cao cấp kia, có không ít nơi thú vị.”
Lâm Mặc Ngữ nhìn hắn, có chút kỳ quái: “Ngươi làm gì vậy? Sao đột nhiên lại nói những lời này, ta cũng đâu phải sắp đi.”
Nhậm Cường thở dài: “Ngươi đến trung tâm nhiệm vụ xem là biết.”
Lâm Mặc Ngữ mang theo nghi ngờ, tiến vào trung tâm nhiệm vụ.
Tùy ý tìm một bàn điều khiển, kiểm tra một chút không khỏi hơi kinh ngạc: “Sao nhiệm vụ lại ít như vậy?”
Trong danh sách nhiệm vụ, chỉ có lèo tèo bảy tám nhiệm vụ.
Phải biết lúc quyền hạn cấp ba, nhiệm vụ ít nhất cũng có hơn một nghìn.
Sao đến quyền hạn cấp bốn, nhiệm vụ lại ít đi.
Cho dù phải ít đi, cũng không đến mức ít đi nhiều như vậy chứ.
Nhậm Cường ở bên cạnh nói: “Thấy chưa, có phải không có mấy nhiệm vụ không?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Đúng vậy, tại sao lại như vậy?”
Nhậm Cường nói: “Đây chính là quyền hạn cấp bốn, ngươi có nhìn thấy người có quyền hạn cấp bốn trong trung tâm nhiệm vụ không?”
Thật ra, trong trung tâm nhiệm vụ, quả thực không có mấy người có quyền hạn cấp bốn.
Nhậm Cường tiếp tục giải thích: “Bởi vì nhiệm vụ cấp bốn không chỉ độ khó tăng lên, hơn nữa còn có hạn chế khu vực. Trung tâm nhiệm vụ của các khu vực khác nhau, chỉ có thể nhận nhiệm vụ của khu vực lân cận.”
“Chúng ta ở đây là tinh hệ cấp thấp, nhiệm vụ cấp bốn lân cận rất ít.”
“Ngươi muốn nhận nhiệm vụ tốt hơn, cần phải đến trung tâm nhiệm vụ của các tinh hệ khác để xem.”
“Cho nên ngươi nhất định phải đi, hiểu chưa.”
Lâm Mặc Ngữ không ngờ, lại còn có quy định như vậy.
Nhưng nghĩ lại cũng rất bình thường, nếu không phải như vậy, ở tinh hệ cấp thấp, sẽ nhìn thấy rất nhiều Chân Thần cấp cao, thậm chí là nhân vật cảnh giới Thần Vương.
Người cảnh giới Thần Vương, chỉ riêng hơi thở tự nhiên tỏa ra, cũng đủ để khiến một số Siêu Thần cảnh không thể động đậy.
Hơn nữa sự tồn tại của cảnh giới Thần Vương, cũng có thể khiến một số tu luyện giả Siêu Thần cảnh sinh ra cảm giác tự ti, không có lợi cho tu luyện.
Có hạn chế này, có thể phân chia tu luyện giả, tránh một số phiền phức không cần thiết.
Khó trách Nhậm Cường lại nói những lời này, như đang tạm biệt.
Lâm Mặc Ngữ cũng nhận ra, hắn hiểu biết về đại thế giới vẫn còn quá ít.
Cấp cao của Nhân tộc, đã suy xét quá nhiều khía cạnh.
Nhân tộc có thể đứng vững trong đại thế giới hàng tỷ năm không ngã, trải qua vô số sóng gió, đã có một bộ hệ thống vận hành hoàn chỉnh.
Lâm Mặc Ngữ khẽ nói: “Đã như vậy, vậy đi xem thử tinh hệ trung, cao cấp đi. Ngươi cũng cố gắng tu luyện, nâng cao tu vi và quyền hạn.”
Nhậm Cường vỗ ngực: “Lâm huynh đệ yên tâm đi, tu luyện nhất định phải nỗ lực tu luyện nhưng ta chắc chắn là không bằng ngươi.”
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ có suy nghĩ của riêng mình: “Có chuyện gì nhớ liên lạc với ta.”
Nhậm Cường cười nói: “Đó là đương nhiên, có chuyện ta sẽ lập tức đến làm phiền ngươi, đến lúc đó đừng chê ta phiền là được.”
“Sẽ không!”
Hai người trò chuyện một lúc, Nhậm Cường tiễn Lâm Mặc Ngữ vào trận truyền tống.