Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2 - Chương 2: Dị Tượng Chuyển Chức, Ta Sẽ Không Thua Ngươi Đâu

Chương 2: Dị tượng chuyển chức, ta sẽ không thua ngươi đâu
Cao Dương cười nói: “Thật ra Mặc Ngữ chỉ là không thích nói chuyện thôi.”

Đáng tiếc, lời này, không ai tin.

Lâm Mặc Ngữ sẽ không giải thích nhiều, hắn thấy không cần thiết.

Một nhóm người đi đến trước pháp trận, Lục Vân đi lên cung kính nói với một lão giả: “Trương đại sư, hôm nay làm phiền ngươi rồi.”

Trương đại sư lắc đầu: “Nên làm thôi.”

Trương đại sư không giấu giếm thông tin của mình, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.

[Trương Thiên, cấp 52, đại sư trận pháp.]

Lâm Mặc Ngữ hơi kinh ngạc, vậy mà lại là đại sư trận pháp, hơn nữa cấp bậc còn cao tới 52.

Đại sư trận pháp được coi là chức nghiệp thuộc loại hỗ trợ hiếm có, không thường gặp.

Đại sư trận pháp trên chiến trường được ưa chuộng vô cùng, chỉ cần thiết lập xong trận pháp, khu vực đó ai bước vào cũng phải chết.

Lục Vân hàn huyên vài câu với Trương Thiên rồi quay trở lại.

Ông ấy lấy ra một danh sách, nhìn về phía các học sinh: “Bây giờ ta đọc đến tên học sinh nào thì người đó sẽ vào pháp trận chuyển chức.”

“Cái gì nên dạy cũng đã dạy rồi, các ngươi ai cũng sẽ được vào, đừng khẩn trương, cứ thả lỏng là được.”

“Người đầu tiên, Từ Đạt!”

Từ Đạt đáp lời, mang theo chút lo lắng đi vào pháp trận chuyển chức.

Pháp trận ầm ầm vận chuyển, theo sau luồng ánh sáng rực rỡ, Từ Đạt kết thúc chuyển chức.

[Chức nghiệp sinh hoạt: Nông dân]

Sắc mặt Từ Đạt tái nhợt, không ngờ mình lại thành nông dân.

“Từ Đạt thành nông dân rồi.”

“Nông dân cũng được, nếu sau này có thể thăng cấp thành Đại nông sư, thậm chí Thánh nông sư, cũng là chức nghiệp không tệ.”

“Ừm ừm, trong chức nghiệp sinh hoạt, nông dân cũng không tính là quá kém.”

Từ Đạt bước xuống pháp trận, những người bạn thường ngày thân thiết đều an ủi hắn ta.

“Trương Lực!”

Trương Lực bị gọi đến tên chạy một mạch vào pháp trận.

Cũng là một mảng ánh sáng rực rỡ.

[Chức nghiệp sinh hoạt: Đầu bếp]

Trương Lực rất hài lòng với chức nghiệp của mình: “Cha ta là đầu bếp, không ngờ ta cũng thành đầu bếp, coi như là nối nghiệp cha.”

“Hàng Văn.”

“Ngưu Đại.”

Từng người từng người đi lên tiến hành chuyển chức, phần lớn đều thành chức nghiệp sinh hoạt.

Thỉnh thoảng có vài chức nghiệp hỗ trợ, chức nghiệp chủ chiến thì càng hiếm hơn.

Càng ngày càng có nhiều người đi chuyển chức, sắc mặt Lục Vân không được tốt lắm.

Trương Thiên đứng bên cạnh Lục Vân, với tư cách là người bố trí pháp trận chuyển chức, ông ta rất rõ ràng tình hình chuyển chức.

“Học sinh năm nay bình thường quá.”

Nghe Trương Thiên nói, Lục Vân cũng thở dài: “Đúng vậy, đến bây giờ vẫn chưa có một chức nghiệp hiếm có nào.”

Trương Thiên cười khẩy: “Còn nhắc tới chức nghiệp hiếm có, trường trung học số 1 của các ngươi bao nhiêu năm không có chức nghiệp hiếm có rồi chứ, có thể ra được một chức nghiệp chủ chiến cao cấp đã là không tệ rồi.”

Lục Vân cười cười: “Đúng vậy, mỗi năm cả thành phố Tây Hải có thể ra được chức nghiệp hiếm có cũng chỉ một hai người, ta ảo tưởng quá nhiều rồi.”

“Hạ Tuyết!”

Lục Vân lại gọi một cái tên.

Hạ Tuyết đáp lời.

Trước khi xuất phát, Hạ Tuyết còn liếc nhìn Lâm Mặc Ngữ, trong ánh mắt lóe lên một tia khiêu khích.

Nàng ta và Lâm Mặc Ngữ được mệnh danh là hai thiên tài của trường trung học số 1.

Tuy nhiên về thành tích, Lâm Mặc Ngữ luôn luôn đè bẹp Hạ Tuyết, Hạ Tuyết luôn luôn là người thứ hai.

Hạ Tuyết trong lòng luôn luôn nhịn một bụng tức, nàng ta sẽ không chịu thua.

Lâm Mặc Ngữ đối với sự khiêu khích của Hạ Tuyết không thèm để ý, hắn giống như không nhìn thấy, vẫn giữ nguyên vẻ mặt thản nhiên.

“Hừ, bản tiểu thư sẽ cho ngươi biết, ai mới là thiên tài thực sự.”

Hạ Tuyết giống như con thiên nga kiêu ngạo, bước những bước tự tin đi vào pháp trận chuyển chức.

Trương Thiên luôn nhắm mắt lúc này đột nhiên mở mắt nhìn Hạ Tuyết: “Cô gái này không tệ.”

Lục Vân hơi ngẩn ra: “Trương đại sư vì sao lại nói như vậy.”

“Sức mạnh tinh thần của cô gái này cao hơn người thường gấp đôi trở lên, có thể sẽ chuyển chức thành pháp sư.”

Pháp sư!

Lục Vân lập tức phấn khích.

Pháp sư chính là chức nghiệp chủ chiến cao cấp, năm nay đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện chức nghiệp chủ chiến cao cấp nào.

Nếu là pháp sư đặc thù một chút, đó chính xác là chức nghiệp hiếm có.

Pháp trận vận chuyển, ánh sáng rực rỡ.

Trong ánh sáng đột nhiên bốc lên hai quả cầu lửa khổng lồ, như pháo hoa nổ tung.

Lục Vân kích động run rẩy một chút: “Dị tượng, chức nghiệp hiếm có.”

Dị tượng xuất hiện, đại diện cho chức nghiệp hiếm có.

[Chức nghiệp chủ chiến hiếm có: Pháp sư nguyên tố]

Lục Vân lúc này tâm trạng vô cùng kích động, vừa rồi còn nói chức nghiệp hiếm có chỉ là ảo tưởng.

Không ngờ buồn ngủ lại gặp chiếu manh, vừa ước nguyện xong đã thành hiện thực.

“Oa, Hạ Tuyết lợi hại quá, vậy mà lại là chức nghiệp chủ chiến hiếm có.”

“Pháp sư nguyên tố, quá cường đại, nghe nói sau khi nâng cấp, lực công kích đáng sợ vô cùng.”

“Đúng vậy, giống như thành phố Tây Hải của chúng ta, pháp sư nguyên tố cấp Thần chỉ cần ném một cấm chú xuống, là có thể xóa sổ mọi thứ.”
Bình Luận (0)
Comment