Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2022 - Chương 2021: Hình Như Là Phó Bản Boss (1)

Chương 2021: Hình như là phó bản BOSS (1)
Lâm Mặc Ngữ nhìn chằm chằm vào hằng tinh. Hắn biết trên bể mặt của hằng tinh có một con sinh linh quỷ dị rất là mạnh.

So với nó thì tất cả những sinh linh quỷ dị mà hắn đã từng gặp trước đây chẳng là cái cóc khô gì cả.

Sinh linh quỷ dị này rất đặc biệt, khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Chỉ có sinh linh quỷ dị bắt đầu hành động thì mới có thể cảm nhận và nhìn thấy được.

Nếu không thì cũng sẽ không có thứ đặc biệt như đá Mịch Linh này.

Tuy nhiên, đám sinh linh quỷ dị này cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của vong linh, thông qua góc nhìn vong linh thì có thể phát hiện sự tồn tại của nó một cách rõ ràng.

Nhưng sinh linh quỷ dị bám trên bề mặt hằng tinh này thì khác.

Nó mạnh đến mức Lâm Mặc Ngữ có thể nhìn thấy và cảm nhận trực tiếp.

Nó vô cùng to lớn, bao phủ hơn một nửa hằng tinh, là cá thể có kích cỡ lớn nhất mà Lâm Mặc Ngữ từng thấy.

Trong tất cả những sinh linh quỷ dị mà Lâm Mặc Ngữ từng đối mặt, sinh linh quỷ dị trước mặt này là to lớn nhất, kích thước của nó đâu chỉ có mỗi vạn dặm, có thể bao phủ hơn phân nửa hằng tinh thì cũng đủ để nuốt chửng rất nhiều hành tinh bình thường khác.

Mặc dù vẫn chưa biết thực lực thật sự của đối phương nhưng ít nhất thì về kích thước cũng đã làm cho Lâm Mặc Ngữ không dám coi thường.

Quân đoàn Vong Linh vẫn duy trì nhịp độ, tiếp tục dọn sạch sinh linh quỷ dị ở vòng ngoài hằng tinh, tiến gần về phía nó từng chút một.

Càng đến gần, cảm giác càng rõ ràng hơn, khiến cho Lâm Mặc Ngữ không khỏi có cảm giác như đang đánh BOSS trong phó bản.

Trên bàn tay Cốc Thanh Tuyền bừng lên một ngọn lửa, nàng ấy thắp lên một viên đá Mịch Linh.

Đá Mịch Linh tỏa ra năng lượng như gợn sóng.

Ngay sau đó bùm một tiếng, đá Mịch Linh nổ tung.

Trong khoảnh khắc trước khi đá Mịch Linh nổ tung, Cốc Thanh Tuyền đã nhìn thấy thứ mà Lâm Mặc Ngữ gọi là kẻ to lớn.

Tầm nhìn bị kẻ to lớn kia chiếm giữ, nhìn tới đâu cũng thấy toàn là nó.

Nó chính là hằng tinh, vô cùng to lớn.

"Sao có thể lớn như vậy!" Cốc Thanh Tuyền không dám tin, không kìm được mà thốt lên một tiếng vô cùng kinh ngạc.

Trên mặt Lâm Mặc Ngữ đều là ý cười: "Thấy rồi chứ?"

Cốc Thanh Tuyền ừ một tiếng: "Thấy rồi, một con rất lớn."

Lâm Mặc Ngữ nói: "Đây là thứ lớn nhất mà ta từng thấy, ngươi có thấy thứ gì lớn hơn nó chưa?"

"Chưa." Cốc Thanh Tuyền liên tục lắc đầu, biểu thị bản thân chưa từng thấy.

Sau đó nàng ấy còn nói thêm: "Nhưng sư tôn đã từng nói, trong đại thế giới có vài sinh linh quỷ dị có kích thước ngang cả tinh hệ. Ví dụ như một loại có tên là đại thụ Tinh Không, có thể sánh ngang với một tinh hệ cỡ nhỏ."

Đại thụ Tinh Không. . .

Trong đầu Lâm Mặc Ngữ tưởng tượng ra hình dạng của nó, đã từng giao đấu với đại thụ Tinh Không, quả thực là một thứ vô cùng đáng sợ.

Tuy sinh linh quỷ dị trước mặt này khổng lồ thật nhưng so với đại thụ Tinh Không thì vẫn là thứ nhỏ bé không đáng kể.

Mà trong đại thế giới, có lẽ vẫn còn tồn tại những sinh linh quỷ dị mạnh hơn đại thụ Tinh Không.

Quả nhiên là thế giới rộng lớn, không thiếu điều kỳ lạ.

Cuối cùng, họ cũng đã dọn sách tất cả các sinh linh quỷ dị, lúc này bọn họ chỉ cách hằng tinh mười vạn dặm.

So với tiêu chuẩn của đại thế giới thì mười vạn dặm thật sự rất ngắn.

Đặc biệt là đối với hằng tinh mà nói, cách hằng tinh mười vạn dặm thì chẳng khác gì dán sát lại để nó nướng cả.

Nếu có hành tinh nào gần với hằng tinh như vậy thì đã bị thiêu cháy từ lâu rồi.

Nhưng Lâm Mặc Ngữ và Cốc Thanh Tuyền lại không cảm nhận được quá nhiều nhiệt lượng.

Hai người biết rằng, phần lớn nhiệt lượng của hằng tinh đều đã bị sinh linh quỷ dị bao phủ ở phía trên kia hấp thụ.

Nhiệt lượng thực sự có thể tỏa ra còn chưa đến một nửa.

Hằng tinh đang quay, chỉ khi nó quay đến mặt khác thì mới có thể cảm nhận được sức nóng từ nó.

Sức mạnh phát ra từ hằng tinh đã bị sinh linh quỷ dị kia hấp thụ một nửa.

Lâm Mặc Ngữ trầm giọng nói: "Ta sắp ra tay rồi, ngươi không được rời xa ta, chú ý an toàn."

Nói xong, Lâm Mặc Ngữ bước sang một bước, đẩy Cốc Thanh Tuyền ra sau.

Nhìn vào tấm lưng của Lâm Mặc Ngữ, bỗng nhiên Cốc Thanh Tuyền có cảm giác được người khác bảo vệ.

Cảm giác này rất kỳ diệu, trong lòng có một chút ấm áp, rất dễ chịu.

Gương mặt xinh đẹp lại đỏ lên, giọng Cốc Thanh Tuyền nhỏ như tiếng muỗi: "Ta sẽ cẩn thận."

Lâm Mặc Ngữ vừa động ý chí một cái, quân đoàn Vong Linh đã bắt đầu dung hợp lại.

Đám Khô Lâu kết hợp lại thành Khô Lâu thần tướng.

Dù cho có là sư tử bắt thỏ (*) cũng phải dùng hết sức, Lâm Mặc Ngữ không dám lơ là nên đã ngay lập tức dùng thẳng Khô Lâu thần tướng.

(*) sư tử bắt thỏ nghĩa là tuy thấy kẻ thù yếu đuối nhưng không được coi thường, không được chủ quan mà phải cố hết sức.
Bình Luận (0)
Comment