Chương 2050: Ngọc Pháp Tắc giá trên trời (2)
Cả người Ngọc Trúc toát ra vẻ quyến rũ trưởng thành, sau khi nàng ấy bước vào phòng giao dịch, nhẹ nhàng cúi đầu chào hỏi với Lâm Mặc Ngữ: “Ngọc Trúc kính chào tiên sinh.”
Nàng ấy gọi Lâm Mặc Ngữ là tiên sinh, đây là một danh xưng tỏ vẻ tôn trọng.
Dù sao thì tu vi của Lâm Mặc Ngữ cũng không bằng nàng ấy nhưng hắn lại là khách của trung tâm giao dịch.
Nếu gọi là sư đệ có thể khiến người ta cảm thấy không thoải mái.
Vậy nên gọi tiên sinh là thích hợp nhất.
Lâm Mặc Ngữ không hề để ý cách xưng hô, nói thẳng: “Xin chào Ngọc Trúc tiền bối, mời Ngọc Trúc tiền bối định giá vật này.”
Chỉ từ lời nói của Lâm Mặc Ngữ, Ngọc Trúc đã cảm nhận được hắn không phải là một người dài dòng.
Khi giao tiếp với người như vậy thì càng trực tiếp càng tốt.
Vì thế, nàng ấy cũng không cần thiết phải nói những lời xã giao, lập tức nhìn vào viên ngọc Pháp Tắc, đồng thời triển khai thuật Dò Thám.
Kiến thức của Ngọc Trúc vượt xa Liễu Lan, nàng ấy liếc mắt là biết được sự phi thường của ngọc Pháp Tắc này, đồng thời nói: “Viên ngọc Pháp Tắc này đến từ cự linh quỷ dị.”
Một lời đã có thể tiết lộ được nguồn gốc của viên ngọc Pháp Tắc này, chứng tỏ nàng ấy là người có kiến thức uyên bác.
Sau đó, nàng ấy nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận rồi nói tiếp: “Cự linh quỷ dị này đã tự biến dị, từ sinh linh quỷ dị tiến hóa thành cự linh quỷ dị.”
“Nó đã tồn tại hơn 10 vạn năm, chỉ cách cảnh giới Thần Vương một khoảng cách ngắn. Loại ngọc Pháp Tắc như vậy dùng để luyện khí thì rất hữu dụng, nếu kết hợp với một vài nguyên liệu thượng hạng thì có thể luyện thành pháp bảo cảnh giới Thần Vương, chỉ có điều...”
Nói đến đây, nàng ấy hơi khựng lại, liếc nhìn Lâm Mặc Ngữ mà không để lộ dấu vết.
Thấy Lâm Mặc Ngữ không có phản ứng gì khác, trong lòng Ngọc Trúc có hơi mâu thuẫn không biết có nên nói những lời tiếp theo hay không.
Ngay từ giây phút đầu tiên nàng ấy bước vào phòng giao dịch và nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, nàng ấy đã cảm giác được hắn không tầm thường.
Nàng ấy đã từng gặp rất nhiều người nên nhìn người rất chuẩn. Mặc dù Lâm Mặc Ngữ chỉ biểu hiện ra là chân thần cấp một nhưng nàng ấy tin rằng thực lực chân chính của hắn tuyệt đối không thể chỉ dừng ở chân thần cấp một.
Lâm Mặc Ngữ hẳn là một thiên tài có thể khiêu chiến vượt cấp.
Lúc này, nàng ấy quyết định làm theo suy nghĩ của mình, có gì nói nấy.
“Nhưng mà nếu dùng loại ngọc Pháp Tắc này để luyện khí thì chính là phung phí của trời.”
“Công dụng lớn nhất của nó chính là chế tạo ra sao Pháp Tắc, hoặc là dùng để nuôi dưỡng linh khí pháp bảo.”
“Vậy nên ta định giá cho ngọc Pháp Tắc này là 500 vạn điểm tích lũy.”
Lời này vừa nói ra, Liễu Lan lập tức hít một hơi.
Thật không ngờ viên ngọc Pháp Tắc này lại đáng tiền như thế.
Tới tận 500 vạn điểm tích lũy, đối với tu luyện giả ở cảnh giới Chân Thần là con số trên trời.
Cho dù là một vài vị thần vương thì cũng không lấy ra nổi 500 vạn điểm tích lũy.
Mà Lâm Mặc Ngữ chỉ với một giao dịch, hắn đã nhận được tổng cộng 790 vạn điểm tích lũy.
Lâm Mặc Ngữ đã sớm biết viên ngọc Pháp Tắc này cực kỳ có giá trị, được định giá 500 vạn điểm tích lũy cũng rất bình thường.
Lâm Mặc Ngữ gật đầu nói: “Được, cứ giao dịch với mức giá này đi.”
“Tiên sinh đúng là dứt khoát!” Ngọc Trúc cười khúc khích, lập tức thu lại ngọc Pháp Tắc, nhanh chóng hoàn thành giao dịch.
Nàng ấy mỉm cười, nói với Lâm Mặc Ngữ: “Tiên sinh, tổng giá trị giao dịch của ngài trong trung tâm giao dịch đã vượt quá 500 vạn điểm tích lũy. Ngài đã trở thành khách quý của trung tâm giao dịch, vậy nên chúng ta sẽ kích hoạt một vài vật phẩm giao dịch ẩn cho ngài.”
“Nếu tiên sinh cảm thấy hứng thú thì lát nữa có thể đến bàn giao dịch để kiểm tra.”
“Đồng thời, chúng ta cũng sẽ cung cấp dịch vụ giao hàng tận nơi cho ngài, nếu tiên sinh thích món đồ nào thì chúng ta sẽ cử người trực tiếp giao đến cho ngài.”
“Vật phẩm ẩn ư?” Lâm Mặc Ngữ cười thầm, vậy mà còn có loại quy tắc này.
Quả thực, hắn đúng là kiến thức hạn hẹp.
Có lẽ nếu trong tương lai số tiền giao dịch tăng lên thì còn có thể nhận được lợi ích lớn hơn nữa.
Trung tâm giao dịch cũng là một thế giới nhỏ, giống như cấp độ quyền hạn của Nhân tộc, cũng phải trải qua từng bước một mới đạt được.
Lâm Mặc Ngữ không hề gấp gáp, sau khi giao dịch hoàn tất, nhận được điểm tích phân, hắn sử dụng trận pháp Truyền Tống của phòng giao dịch để rời đi.
Sau khi hắn rời đi, Ngọc Trúc nói với Liễu Lan: “Lần này ngươi làm tốt lắm.”
Liễu Lan cười nói: “Cảm ơn Ngọc Trúc tỷ khen ngợi.”
Ngọc Trúc nhíu đôi mi thanh tú, tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, nàng ấy hỏi: “Sao ta lại cảm thấy, cái tên Lâm Mặc Ngữ này có hơi quen nhỉ?”
Liễu Lan cũng cảm thấy quen tai, suy nghĩ một hồi, đột nhiên nàng ấy kêu lên: “Vị trí hạng nhất mới trong bảng Tiềm Long.”