Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2057 - Chương 2056: Chuẩn Bị Trước Khi Ra Chiến Trường (1)

Chương 2056: Chuẩn bị trước khi ra chiến trường (1)
Nếu như thăng lên cấp 5 thì tên của hắn sẽ phải rời khỏi bảng xếp hạng của tinh vực Chu Tước và tiến vào bảng xếp hạng của 4 tinh vực lớn của toàn Nhân tộc.

Như vậy thì lại không ổn rồi.

Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ một lát, trong lòng hắn đã có đáp án.

Tăng quyền hạn quá nhanh thì không phù hợp, phải khiến cho tu vi và quyền lợi đồng thời tăng lên mới được.

Trang Bích nhìn biểu cảm của Lâm Mặc Ngữ, biết ngay hắn đã nghĩ thông suốt rồi, ông ta cười nói: “Biết phải làm gì rồi chứ.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu nói: “Cảm ơn lời khuyên của Trang tiền bối.”

Trang Bích nói: “Trước mắt, Tiêu Lâm đang dẫn đầu bảng chiến lực, kỳ thực hắn ta đã sớm có thể nâng cao đến quyền hạn cấp 5 từ lâu rồi. Nhưng bởi vì hắn ta muốn ngưng tụ càng nhiều sức mạnh tín niệm hơn nên hắn ta mới luôn áp chế quyền hạn.”

Càng có nhiều sức mạnh tín niệm sẽ càng khiến con đường tương lai càng dễ dàng đi hơn, phi thăng thành thần tôn cũng dễ dàng hơn.

Nhưng tương tự như vậy, nếu có quá nhiều sức mạnh tín niệm sẽ có càng nhiều tạp chất cần phải được thanh lọc.

Sở Hùng nói: “Nghe nói mấy năm trước tên nhóc đó xin được một viên Long Hồn Tinh của Long tộc, hiện tại hắn ta đang hào hứng luyện hóa sức mạnh tín niệm đó.”

Lời nói Sở Hùng mang theo sự khinh thường, dường như có vẻ coi thường hành động của Tiêu Lâm.

Trang Bích cười nói: “Đừng để ý đến hắn ta, tên này với Tiêu Lâm không hợp nhau. Hai người chọn con đường khác nhau, Đại Sở không thể sử dụng sức mạnh tín niệm nên đã sớm thăng cấp quyền hạn, rời khỏi danh sách.”

“Lúc đó, hắn ta và Tiêu Lâm không phân thắng thua ở bảng chiến lực.”

Sở Hùng hừ một tiếng nói: “Nếu như bây giờ để ta gặp lại tên tiểu tử Tiêu Lâm đó, lão tử dùng một tay cũng có thể đánh cho hắn ta răng rụng đầy đất.”

“Năm đó, nếu không phải hai người chúng ta sớm rời khỏi bảng chiến lực, nào đến lượt hắn ta nói chuyện chứ.”

Sở Hùng hiện tại đã là thần vương cấp 8, quả thực có năng lực đánh cho Tiêu Lâm đến mức không phân biệt được hướng nam hay bắc.

Mà Trang Bích cũng là thần vương cấp 9.

Hiển nhiên, năm đó hai người cũng là những nhân vật nổi danh trên bảng chiến lực, đều có năng lực khiêu chiến vượt cấp.

Lâm Mặc Ngữ nói: “Ta sẽ cố gắng nhưng cũng không thể cưỡng cầu. Trang tiền bối, Sở tiền bối, ta có chuyện muốn hỏi hai vị.”

“Cứ nói đừng ngại.” Trang Bích nói.

Sở Hùng uống rượu nói: “Có rắm thì thả đi, đừng có lòng vòng nữa.”

Lâm Mặc Ngữ nói: “Đi đâu để lấy được thi hài của thần vương, ta đã kiếm khắp trung tâm giao dịch rồi mà cũng chẳng thấy.”

Trang Bích hơi tò mò hỏi hắn: “Ngươi cần thi hài thần vương làm gì?”

Sở Hùng cũng cảm thấy kỳ lạ, hỏi hắn: “Lẽ nào ngươi có sở thích kỳ quặc?”

Lâm Mặc Ngữ dở khóc dở cười nói: “Vãn bối có một thuật pháp cần phải có thi hài của cường giả làm vật dẫn. Thi hài càng mạnh thì uy lực thuật pháp của vãn bối cũng càng mạnh.”

Trang Bích vừa nghe đã hiểu, Lâm Mặc Ngữ đang tính lấy thi hài để làm con át chủ bài để bảo toàn tính mạng trên chiến trường.

“Trên chiến trường vô cùng nguy hiểm, quả thực cần phải có chuẩn bị trước, không ngờ rằng ngươi còn có loại thuật pháp như vậy.”

“Ngươi đúng thật là không thể mua được thi hài cảnh giới Thần Vương ở trung tâm giao dịch. Thi hài của cảnh giới Thần Vương rất hữu ích, không được lưu thông bên ngoài đâu.”

Lâm Mặc Ngữ có hơi thất vọng, nói: “Hóa ra là vậy, xem ra là do ta nghĩ nhiều rồi.”

Lúc này, trước mắt hắn xẹt qua một bóng đen, một cái chân gãy nặng nề rơi xuống trên cỏ.

Nhưng mà cái chân này còn mới, vẫn đang rỉ máu, mùi máu tanh nồng nặc lập tức lan ra.

Cái chân gãy dài hơn chục mét, giống như một tòa núi nhỏ, đè xuống mặt đất.

Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được hơi thở cảnh giới Thần Vương từ đó nhưng cụ thể là thần vương cấp mấy thì hắn không chắc chắn được.

Nhưng khẳng định không thấp hơn thần vương cấp 5.

Trang Bích hung ác trừng mắt nhìn Sở Hùng, nói: “Nếu lát nữa ngươi không sửa được tiểu viện của ta thì ta sẽ đánh gãy chân của ngươi.”

Hiển nhiên, Trang Bích rất quan tâm đến tiểu viện của mình, lời nói của ông ta chứa đầy sát khí.

Sở Hùng sợ đến mức run rẩy, lẩm bẩm nói: “Sửa thì sửa, ai sợ ai chứ.”

Sau đó, Sở Hùng nhìn Lâm Mặc Ngữ nói: “Đây là một bên chân của thú Hắc Tinh, thực lực của thú Hắc Tinh tương đương với thần vương cấp 8, cho ngươi đó.”

Lâm Mặc Ngữ sửng sốt, nói: “Tiền bối, ta sao nhận được chứ. Cái chân này vô cùng giá trị, nếu không thì ngài định giá đi, không biết ta có thể mua nổi hay không.”

Sở Hùng xua tay nói: “Cút đi, đây chỉ là khẩu phần ăn của lão tử thôi, lão tử còn chưa nghèo đến mức phải lấy khẩu phần ăn đi đổi tiền đâu.”
Bình Luận (0)
Comment