Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 209 - Chương 209: Chức Nghiệp Cấp Huyền Thoại: Thánh Quang Kỵ Sĩ (1)

Chương 209: Chức nghiệp cấp huyền thoại: Thánh Quang kỵ sĩ (1)
Một mình đi tới, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Mặc Ngữ.

Hắn ta mặc trang phục giống như Thạch Hưng An, tay phải vừa cầm kiếm vừa cầm khiên, là tên kỵ sĩ.

Thứ khác biệt chính là Thạch Hưng An là Thánh kỵ sĩ, chức nghiệp hiếm có.

Mà hắn ta lại là Thánh Quang kỵ sĩ, chức nghiệp cấp huyền thoại.

Hai loại chức nghiệp chỉ khác nhau đúng một chữ nhưng lại phân biệt ở các cấp bậc khác nhau.

Ngoài việc sở hữu hầu hết các kỹ năng của Thánh kỵ sĩ, Thánh Quang kỵ sĩ còn có thêm kỹ năng quầng sáng.

Kỹ năng quầng sáng rất mạnh, tiến có thể tấn công, lui có thể phòng thủ, còn có thể tiến hành khống chế.

Điều này khiến Thánh Quang kỵ sĩ trở thành một trong những chức nghiệp Huyền thoại.

Thạch Hưng An nhìn hắn ta, trong mắt chứa đựng sự ngưỡng mộ.

Thánh Quang kỵ sĩ là giấc mộng của hắn ta, phải nói là loại chức nghiệp mà tất cả kỵ sĩ đều muốn theo đuổi.

Lương Nguyệt thì thầm vào tai hắn ta, nói: “Không cần phải hâm mộ, ngươi còn có cơ hội mà.”

Bây giờ hắn ta là Thánh kỵ sĩ nhưng ở chuyển chức lần hai và lần ba vẫn còn có hai cơ hội để cho chức nghiệp được nâng cấp.

Nếu như thành công, hắn ta sẽ có cơ hội trở thành Thánh Quang kỵ sĩ.

Chỉ là nâng cấp thật sự quá khó, hắn ta chưa từng nghĩ tới.

Biết là Lương Nguyệt đang an ủi mình: “Ừ, ta biết.”

Thánh Quang kỵ sĩ đã bước tới trước mặt Lâm Mặc Ngữ.

Hắn ta nhìn vào ánh mắt của Lâm Mặc Ngữ, không biết vì sao lại có chút cảnh giác.

Ninh Y Y nói: “Hắn là bạn của ta.”

Thánh Quang kỵ sĩ gật đầu, hạ giọng rồi nói với Lâm Mặc Ngữ: “Châu Lạc Thánh, cấp 30, Thánh Quang kỵ sĩ.”

Hắn ta tự giới thiệu, hành động lễ phép, Lâm Mặc Ngữ cũng nhỏ giọng nói: “Lâm Mặc Ngữ, cấp 23, Tử linh pháp sư.”

Châu Lạc Thánh khẽ cau mày.

Tử Linh pháp sư? Chưa từng nghe qua chức nghiệp này.

Ninh Y Y đã kêu lên một tiếng: “Oa, ngươi đã cấp 23 rồi à, làm sao có thể nhanh như vậy thế. Người ta mới có cấp 21, sao ngươi lại cao hơn ta rồi.”

Nhìn Ninh Y Y có vẻ hơi khoa trương, cũng giống như đang nũng nịu, Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Ta dẫn ngươi đi đánh phó bản.”

Ninh Y Y lập tức gật đầu đồng ý: “Được, được.”

Sắc mặt của Châu Lạc Thánh lập tức thay đổi: “Y Y, không phải chúng ta đã nói là sẽ cùng nhau đánh phó bản sao?”

Ninh Y Y cười nhẹ: “Xin lỗi, cảm ơn ngươi đã đồng ý dẫn ta đi đánh phó bản nhưng mà bây giờ không cần nữa, bạn ta sẽ dẫn ta đi nên sẽ không làm phiền đến ngươi nữa đâu.”

Sắc mặt Châu Lạc Thánh trở nên khó coi hơn, khi nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ còn để lộ rõ ra dáng vẻ thù địch.

“Chỉ với một mình hắn?”

“Hắn mới cấp 23, tự mình đánh phó bản cũng đều cần phải có người dẫn, làm sao có thể dẫn được ngươi.”

Châu Lạc Thánh không tin Lâm Mặc Ngữ có thể dẫn Ninh Y Y đi đánh phó bản.

Bên cạnh đó, Lương Nguyệt lại thì thầm vào tai Thạch Hưng An: “Thằng cha này ghen rồi.”

Thạch Hưng An gật đầu: “Nhìn ra được mà, cảm giác ghen tị không hề nhỏ.”

Ninh Y Y nói: “Chuyện này ngươi không cần phải quản đâu, dù sao hắn nói có thể dẫn ta thì nhất định là có thể dẫn, tóm lại là cảm ơn ngươi đã dẫn ta đến đây.”

Châu Lạc Thánh vẫn không cam tâm nhưng lại không nói được gì.

Nhìn chằm chằm vào Lâm Mặc Ngữ với ánh mắt tràn đầy thù địch như là muốn nhìn thấu hắn.

Lâm Mặc Ngữ không quan tâm chút nào, thậm chí hắn còn không thèm để ý đến Châu Lạc Thánh.

Chức nghiệp Huyền thoại gì đó, đối với hắn thì có cái gì khác sao?

Cho dù ngươi là cấp 30 thì đã sao nên đánh thì đánh nên giết thì giết.

Thấy Lâm Mặc Ngữ coi thường mình như vậy, trong lòng Châu Lạc Thánh không vui nhưng lại không thể tức giận.

Dù sao từ đầu tới cuối, Lâm Mặc Ngữ đều không để ý đến hắn ta.

Ngược lại còn khiến hắn ta trông như đang cố tình gây sự.

Châu Lạc Thánh hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: “Được, vậy ngươi chú ý an toàn. Nếu như hắn không được, lúc nào cũng có thể tới tìm ta.”

Ninh Y Y mỉm cười: “Yên tâm đi, hắn có thể mà.”

Châu Lạc Thánh không muốn nói thêm, trực tiếp đi về đội ngũ của mình.

Sau đó đội ngũ tiến vào phó bản.

Năm người, không cần phải nói, nhất định là độ khó Ác Mộng.

Cho dù có chức nghiệp Huyền thoại dẫn đội, cũng không thể đi đánh độ khó cấp Địa Ngục được, như vậy không khác gì cúng thức ăn.

Trừ khi năm người đều là chức nghiệp Huyền thoại, nếu vậy còn có cơ hội chống lại quái vật của độ khó cấp Địa Ngục.

Thấy năm người đã vào phó bản, Thạch Hưng An cũng bình tĩnh lại.

Vừa nãy bọn họ còn cho là hai bên sẽ hành động nếu có chuyện gì đó không ổn, Thạch Hưng An đã chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu.

Hắn ta chắc chắn sẽ đứng về phía Lâm Mặc Ngữ, cho dù đối phương là chức nghiệp Huyền thoại, hắn ta cũng không sợ.

Chưa từng đánh qua, ai mà biết được.

“Lâm học đệ, bọn ta cũng vào phó bản đây, không ở nơi này làm bóng đèn nữa.”
Bình Luận (0)
Comment