Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2124 - Chương 2123: Người Như Lâm Mặc Ngữ Mới Gọi Là Đáng Sợ (2)

Chương 2123: Người như Lâm Mặc Ngữ mới gọi là đáng sợ (2)
“Đừng tưởng rằng ngươi có thể chiến đấu vượt cấp, là có thể muốn làm gì thì làm, nếu gặp ở bên ngoài, lão tử muốn nghiền xương ngươi thành tro.”

“Từ Tiễn Tinh, mũi tên này bổn vương nhớ kỹ, sau này nhất định sẽ báo đáp!”

Từng cường giả dị tộc nói lời tàn nhẫn nhưng không ngoại lệ, bọn họ đều chạy trốn rất nhanh.

Từ Tiễn Tinh lớn tiếng nói: “Có cơ hội sẽ gặp lại, các vị đi thong thả, Từ mỗ không tiễn!”

Một mũi tên của Từ Tiễn Tinh đã đuổi được tất cả dị tộc, khí thế vô cùng mạnh mẽ, trong đó có chân thần đỉnh phong có thể chiến đấu vượt cấp, cũng có Thần Vương bị áp chế cảnh giới.

Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy, biết mũi tên này của Từ Tiễn Tinh thực sự rất mạnh.

Mũi tên đúng với tên gọi, trực tiếp bắn vào linh hồn.

Trúng một mũi tên vừa rồi, linh hồn của mỗi người ít nhiều đều đã bị thương.

Từ Tiễn Tinh có khả năng phân thân, nếu tập trung tấn công một người trong số đó, có lẽ sẽ có thể giết chết ngay.

Từ Tiễn Tinh xoay người nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ, đôi mắt hơi sáng lên: “Tiểu huynh đệ xưng hô thế nào đây?”

Lâm Mặc Ngữ khách sáo chắp tay chào Từ Tiễn Tinh: “Vãn bối Lâm Mặc Ngữ, bái kiến qua tiền bối.”

Từ Tiễn Tinh cười ha hả: “Tiền bối gì chứ, Nhân tộc chúng ta đều là đệ tử Nhân Hoàng, gọi một tiếng sư huynh là được rồi.”

Lâm Mặc Ngữ cũng không khách sáo, trực tiếp đổi cách gọi: “Một mũi tên của Từ sư huynh có thể đuổi được dị tộc, thật là oai phong.”

Từ Tiễn Tinh rất khiêm tốn, nụ cười càng thêm sảng khoái: “Lâm sư đệ nói đùa rồi, thực ra ta cũng không bắn ra được mấy mũi tên như vậy đâu. Nếu bọn họ không chịu đi, vậy người chạy trốn chính là chúng ta đấy.”

Lời của Từ Tiễn Tinh nghe rất chân thành nhưng Lâm Mặc Ngữ biết, nhất định đây là lời khiêm tốn của hắn ta.

Nhân vật như vậy, sao có thể không có kế hoạch dự phòng?

Lâm Mặc Ngữ khách sáo nói: “Từ sư huynh khiêm tốn rồi, ta tin rằng nếu thực sự chiến đấu, cho dù Từ sư huynh có thua thì chắc chắn sẽ giết vài người rồi mới ung dung rời đi.”

Từ Tiễn Tinh cười lớn: “Lâm sư đệ nói không sai, cho nên bọn họ đều không muốn chết, tất cả chỉ có thể rời đi thôi.”

Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Cho nên mới nói, vẫn là Từ sư huynh đủ lợi hại, cũng đủ để bọn họ sợ chết rồi.”

Từ Tiễn Tinh tiếp tục nói: “Thực ra người thực sự lợi hại vẫn là Lâm sư đệ mới đúng.”

“Lâm sư đệ là chân thần cấp hai, lại đến được nơi này, bản thân đã đủ để chứng minh vấn đề.”

“Là người bình thường thì đã không thể nào vượt qua được vòng lửa bên ngoài kia rồi.”

Từ Tiễn Tinh là người hiểu chuyện, gặp thần vương ở đây cũng không đáng sợ, gặp thiên tài chân thần cấp chín có thể chiến đấu vượt cấp cũng không đáng sợ.

Điều đáng sợ thực sự là gặp người như Lâm Mặc Ngữ.

Cảnh giới rất thấp nhưng chiến lực lại rất đáng sợ.

Người như vậy mới là thiên tài chân chính, một khi trưởng thành sẽ là đối thủ đáng sợ nhất.

Tất cả các chủng tộc khi gặp thiên tài như Lâm Mặc Ngữ, đều muốn trừ bỏ.

Nếu không, rất có thể sẽ trở thành mối họa lớn.

Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Chỉ là ta gặp may thôi.”

Từ Tiễn Tinh lại lắc đầu: “Lâm sư đệ không cần quá khiêm tốn. Nhưng mà Lâm sư đệ ở đây cũng phải cẩn thận, vừa rồi đã có không ít người chú ý đến Lâm sư đệ, không chừng bọn họ đều muốn trừ bỏ Lâm sư đệ.”

Vừa rồi Lâm Mặc Ngữ không chỉ cảm nhận được sát ý một lần.

Hắn cũng hiểu rõ những kẻ kia muốn giết mình nhưng mình là người dễ giết như vậy sao?

Chưa nói đến việc ở đây mọi người đều chỉ là chân thần, cho dù ở bên ngoài, đối mặt với thần vương chân chính, ai sống ai chết vẫn chưa biết được đâu.

Lâm Mặc Ngữ vẫn có thể cảm nhận được sự quan tâm của Từ Tiễn Tinh đối với mình: “Cảm ơn Từ sư huynh nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận.”

Từ Tiễn Tinh nói: “Lâm sư đệ, ngươi đi thu thập tinh hỏa đi, sư huynh sẽ bảo vệ cho ngươi.”

Lâm Mặc Ngữ thắc mắc hỏi: “Từ sư huynh không cần sao?”

Từ Tiễn Tinh lắc đầu: “Tinh hỏa Tứ Sắc không có tác dụng đối với ta.”

Lâm Mặc Ngữ hiểu ý tứ trong đó: “Xem ra thuật pháp của Từ sư huynh rất mạnh.”

Thuật pháp càng mạnh thì sẽ cần tinh hỏa càng mạnh hơn.

Chưa nói đến Từ Tiễn Tinh, ngay cả Lâm Mặc Ngữ cũng không chắc chắn, tinh hỏa Tứ Sắc có tác dụng đối với mình hay không.

Đột nhiên, Từ Tiễn Tinh quát lớn: “Muốn chết sao!”

Hắn ta đột nhiên giương cung lên.

Ngay khi hắn ta giương cung, một bóng người xuất hiện bên cạnh tinh hỏa Tứ Sắc.

Dùng một tay nắm chặt, bắt lấy tinh hỏa Tứ Sắc.

Tinh hỏa Tứ Sắc dài trăm mét thu nhỏ lại với tốc độ kinh người.

Lúc này, Từ Tiễn Tinh bắn ra một mũi tên tràn đầy sát khí.

Lâm Mặc Ngữ nhíu mày, muốn ngăn cản nhưng đã quá muộn.

Người bất ngờ xuất hiện cướp đoạt tinh hỏa, lại chính là Ngư Khinh Nhu.

Đối mặt với mũi tên của Từ Tiễn Tinh nhưng Ngư Khinh Nhu không hề sợ hãi, cũng vung kiếm ra đáp lại.
Bình Luận (0)
Comment