Chương 2148: Cội nguồn tinh hỏa, thế nào cũng phải đi (1)
...
Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được, có pháp tắc Không Gian đang dao động.
Mấy giây sau, từ trong thi thể Ma Long Vực Thẳm cũng truyền đến dao động tương tự.
Sau đó một viên châu nhỏ màu lam bay ra, lơ lửng trước mặt Ngư Khinh Nhu.
Tinh Không Châu, vừa rồi Ngư Khinh Nhu liên tục hỏi Ma Long Vực Thẳm lấy Tinh Không Châu từ đâu.
Rõ ràng là Ma Long Vực Thẳm không nắm giữ pháp tắc Không Gian, vậy mà lại có thể lợi dụng Tinh Không Châu để phong tỏa không gian.
Cho dù bây giờ Ma Long Vực Thẳm đã chết nhưng tinh không trong phạm vi mấy chục triệu cây số, vẫn bị phong tỏa.
Ngư Khinh Nhu nắm lấy Tinh Không Châu, ánh sáng trên viên châu dần dần ảm đạm, không gian bị phong tỏa cũng theo đó khôi phục bình thường.
“Tinh Không Châu vốn là vật phẩm của tộc ta, ta lấy lại nhé.” Ngư Khinh Nhu lắc lắc Tinh Không Châu trong tay, nói với Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ cười khẽ: “Đúng là ngươi không khách sáo chút nào.”
Ngư Khinh Nhu hừ lạnh: “Bổn công chúa lấy đồ của tộc mình, cần gì phải khách sáo. Hơn nữa bổn công chúa làm vậy cũng là vì muốn tốt cho ngươi, nếu ngươi lấy được thứ này, nói không chừng sẽ rước họa sát thân đấy.”
“Ngươi xem, tên kia không phải là chết rồi sao?”
Vị công chúa này ngoài mặt dày cùng kiêu ngạo ra, giờ còn học được cách nói dối nữa.
Cái chết của Ma Long Vực Thẳm thì liên quan gì đến Tinh Không Châu.
Lâm Mặc Ngữ thản nhiên nhìn Ngư Khinh Nhu: “Vậy ta phải cảm ơn ngươi sao?”
Ngư Khinh Nhu giả vờ như không hiểu ý tứ trong lời Lâm Mặc Ngữ: “Không cần không cần, bổn công chúa rất hào phóng, không cần cảm ơn đâu.”
“Hừ hừ!” Ánh mắt Lâm Mặc Ngữ mang theo ý cười, nhìn chằm chằm Ngư Khinh Nhu.
Bị nhìn chằm chằm như vậy, Ngư Khinh Nhu có hơi không được tự nhiên, gương mặt xinh đẹp hơi ửng đỏ: “Bổn công chúa đi đây, lần sau gặp lại.”
Nói xong, nàng ta mở ra một vết nứt không gian, rồi chui bên vào.
Ngư Khinh Nhu rời đi khá vội vàng, dáng vẻ cũng có hơi lúng túng.
Lâm Mặc Ngữ không nhịn được cười: “Đúng là khá thú vị.”
Vốn dĩ hắn không hề nghĩ đến chuyện cướp Tinh Không Châu.
Từ dáng vẻ của Ngư Khinh Nhu khi nhận ra Tinh Không Châu, Lâm Mặc Ngữ đã biết, Tinh Không Châu rất quan trọng với nàng ta.
Thậm chí không chỉ quan trọng với cá nhân nàng ta, mà còn rất quan trọng với toàn bộ tộc Tinh Không Ngư Nhân.
Nếu mình nhất định phải lấy Tinh Không Châu, nói không chừng sẽ đắc tội với toàn bộ tộc Tinh Không Ngư Nhân, vậy thì mất nhiều hơn được.
Hơn nữa Ngư Khinh Nhu nói đúng một điều, bất kể vì lý do gì, đúng là nàng ta đã liều mạng đến cứu mình.
Có thể cứu được hay không không quan trọng, quan trọng là nàng đã đến, hơn nữa còn liều mạng.
Lâm Mặc Ngữ không tin rằng nàng ta không nhìn ra sự mạnh mẽ của Ma Long Vực Thẳm.
Nàng ta biết rõ nguy hiểm nhưng vẫn đến, chỉ riêng điểm này thôi là đã đủ rồi.
Tinh Không Châu là gì thì cũng chỉ là vật ngoài thân.
Sao vật ngoài thân có thể quan trọng bằng tình nghĩa.
Lâm Mặc Ngữ vươn tay thu thi thể của Ma Long Vực Thẳm, dùng thú Hắc Tinh thần vương cấp tám đổi lấy Ma Long Vực Thẳm thần vương cấp ba.
Coi như là lỗ vốn nhưng cũng đành chịu.
Lâm Mặc Ngữ không cảm thấy đáng tiếc.
“Không biết thịt Ma Long này có ăn được hay không, mang về cho Sở Hùng tiền bối nếm thử.”
Lâm Mặc Ngữ nhớ trong tư liệu của Nhân tộc có ghi chép, long can phượng đảm là mỹ vị vô thượng, thịt Long tộc cũng là nguyên liệu cực phẩm.
Nhưng Ma Long Vực Thẳm tộc Ác Ma có phải là nguyên liệu cực phẩm hay không thì không biết được.
Từ trong thi thể Ma Long Vực Thẳm, Lâm Mặc Ngữ tìm được sáu viên Long Châu.
Khá giống với Long Châu của Long tộc, Long Châu là tinh hoa của Long tộc, tuy tác dụng đối với dị tộc không lớn nhưng đối với Long tộc, lại là bảo vật cực kỳ quý giá.
Đương nhiên Lâm Mặc Ngữ không khách sáo thu lấy.
Trong đó có một viên Long Châu tỏa ra hơi thở đặc biệt, Antares đã nói với Lâm Mặc Ngữ, Long Châu như vậy chính là Long Châu trữ vật mà Long tộc dùng để cất giữ đồ vật.
Gần như mỗi thành viên Long tộc đều sẽ có một viên Long Châu như vậy.
Antares cũng dạy Lâm Mặc Ngữ cách mở Long Châu trữ vật, lúc đó Antares nói như thế này: Vạn nhất giết Long tộc, đừng để mình tay trắng, cứ nên cướp thì vẫn phải cướp.
Một Thần Long của Long tộc lại dạy một người ngoài cách cướp đoạt thành viên Long tộc, lúc đó nghe cũng thấy kỳ lạ.
Sau khi mở Long Châu trữ vật, số lượng đồ vật bên trong khiến Lâm Mặc Ngữ kinh ngạc.
Hiển nhiên là Ma Long Vực Thẳm đã lăn lộn ở đây rất lâu, thu hoạch của nó cực kỳ phong phú.