Chương 2151: Chẳng lẽ Nhân tộc sắp xuất hiện chiến thần thứ hai? (2)
Giết chân thần đỉnh phong cứ như giết gà vậy.
Chiến lực đã hoàn toàn đứng trên cảnh giới Thần Vương.
Cuối cùng đại chiến Ma Long Vực Thẳm, cũng không biết dùng thủ đoạn gì, giết chết Ma Long Vực Thẳm trong nháy mắt ngay tại chỗ.
Lúc đó ông ta đã nhịn không được muốn ra tay nhưng không ngờ cuối cùng Lâm Mặc Ngữ vẫn thành công đánh ngược lại.
Ngoài chiến lực, điều kỳ diệu nhất chính là bồi dưỡng tinh hỏa Ngũ Sắc bằng cách nhân tạo.
Lúc đó ông ta nhìn đến mức tê cả da đầu, suýt chút nữa là bị lộ, bị Lâm Mặc Ngữ phát hiện.
Chu Kỳ Võ lẩm bẩm: “Triệu hồi đại quân Khô Lâu, Khô Lâu vạn mét có thể dễ dàng đồ sát chân thần đỉnh phong, bản thân chiến lực cũng không yếu, thủ đoạn Công Kích Linh Hồn, nhân tạo bồi dưỡng tinh hỏa Hằng Tinh cực phẩm.”
Nghĩ mãi, Chu Kỳ Võ cũng không hiểu ra sao.
Lâm Mặc Ngữ giống như là một dị loại trong cuộc đời vạn năm của ông ta, cuối cùng ông ta cũng chỉ có thể tổng kết một câu: “Đây còn là người sao?”
“Chẳng lẽ Nhân tộc ta sắp xuất hiện chiến thần thứ hai?”
Chu Kỳ Võ nảy sinh hứng thú, quyết định tiếp tục theo dõi, thậm chí còn phân ra nhiều phân thân hơn.
Ông ta muốn xem thử Lâm Mặc Ngữ còn có thể mang đến cho mình bất ngờ gì nữa.
Ở tinh hỏa Hằng Tinh thứ tư, Lâm Mặc Ngữ tung hoành ngang dọc, tìm kiếm tung tích của thiểm hỏa.
Thiểm hỏa không nhiều nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện.
Trung bình mỗi một hai ngày, là có thể phát hiện một đóa.
Từng đóa tinh hỏa Ngũ Sắc được hắn bồi dưỡng ra.
Lâm Mặc Ngữ thỉnh thoảng nghĩ, nếu nha đầu Ngư Khinh Nhu ở đây, nhìn thấy mình có thể bồi dưỡng tinh hỏa Ngũ Sắc, e là sẽ phát điên.
Mất hơn hai mươi ngày, Lâm Mặc Ngữ bồi dưỡng ra mười đóa tinh hỏa Ngũ Sắc.
Hơn năm vạn tinh hỏa Hằng Tinh trên người hắn bị tiêu hao một phần, số lẻ bị tiêu hao hết, còn lại vừa vặn năm vạn đóa.
Coi như là đủ rồi, Lâm Mặc Ngữ cũng không dừng lại nữa, rời khỏi khu vực tinh hỏa Hằng Tinh thứ tư, bay về phía sâu hơn.
Chiến trường Chu Tước, chiến khu số 5 khu vực số 38, kết cấu hình cầu, đường kính 1 năm ánh sáng.
1 năm ánh sáng đổi thành cây số, gần 10 nghìn tỷ cây số.
Tính toán như vậy, cho dù là tinh hỏa Hằng Tinh thứ tư thì cũng chỉ có thể coi là khu vực rìa.
Chỉ có xuyên qua hư không 4000 tỷ cây số, đến tinh hỏa Hằng Tinh thứ năm.
Đến khu vực được gọi là cội nguồn tinh hỏa kia, mới coi như là thật sự đến khu vực trung tâm của khu vực số 38.
Rất nhanh Lâm Mặc Ngữ đã phát hiện, tại sao nơi đó được gọi là cội nguồn tinh hỏa.
Sau khi rời khỏi tinh hỏa Hằng Tinh thứ tư, toàn lực bay mười ngày, Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy một quả cầu lửa khổng lồ.
Không phải là quả cầu lửa bình thường, quả cầu lửa đường kính đạt đến 100 cây số, giống như một hằng tinh, xuyên qua tinh không với tốc độ kinh người.
Quả cầu lửa lướt qua người Lâm Mặc Ngữ, mang đến nhiệt độ cao nóng rực.
Lúc này Lâm Mặc Ngữ mới nhìn rõ, đây đâu phải là quả cầu lửa, mà là ám tinh bị tinh hỏa đốt cháy.
Ám tinh dưới sức thiêu đốt của tinh hỏa đang dần dần thu nhỏ lại.
Cuối cùng ám tinh sẽ bị thiêu hủy hoàn toàn, chỉ còn lại tinh hỏa.
Nhìn phương hướng bọn chúng bay đi, trong lòng Lâm Mặc Ngữ mơ hồ có một suy đoán.
“Tinh hỏa của tinh hỏa Hằng Tinh thứ nhất đến thứ tư, rất có thể là đến từ đây.”
Vạn vật không thể nào tự nhiên sinh ra, luôn luôn có nguyên nhân, có nguồn gốc.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy mình dường như đã phát hiện ra nguồn gốc của tinh hỏa Hằng Tinh.
Cũng dần dần hiểu được tại sao nơi đó được gọi là cội nguồn tinh hỏa.
Theo hắn tiếp tục đi sâu vào, số lượng tinh hỏa xuyên qua hư không càng lúc càng nhiều.
Phần lớn tinh hỏa không đốt cháy ám tinh, mà là tự bay.
Giống như mưa lửa rơi xuống từ bầu trời, hỏa đoàn phun ra từ núi lửa, cô độc xuyên qua tinh không.
Số ít tinh hỏa đốt cháy ám tinh, cùng ám tinh làm bạn, du ngoạn tinh không.
Vỏ sò trong tay sáng lên, chỉ đường cho Lâm Mặc Ngữ.
Có ám tinh xuất hiện, Lâm Mặc Ngữ lập tức bay qua.
Trong khoảng cách chưa đầy 50 vạn cây số, Lâm Mặc Ngữ lại gặp mấy đóa tinh hỏa bay qua.
Nhìn tinh hỏa lướt qua người, đóa gần nhất, cách hắn chưa đầy một ngàn cây số, có thể nói là lướt qua sát người.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy kỳ lạ, hắn cảm thấy dường như số lượng tinh hỏa đã nhiều hơn.
Sự thay đổi này rất đột ngột, không cân bằng.
Nhưng hắn không nghĩ nhiều, mà là theo chỉ dẫn của vỏ sò, đến nơi thiểm tinh sắp xuất hiện.
Chờ gần một tiếng, thiểm tinh vẫn chưa xuất hiện.
Tầm mắt phía trước đột nhiên sáng lên, xuất hiện một lượng lớn điểm sáng.
Mỗi điểm sáng đều là một đóa tinh hỏa Hằng Tinh, trong đó có một số điểm sáng cực lớn cực sáng, đó là tinh hỏa Hằng Tinh đã đốt cháy ám tinh.
“Đây là... Mưa sao băng sao?”
Đâu phải là mưa sao băng, rõ ràng là mưa tinh hỏa Hằng Tinh.
Trước mắt càng lúc càng sáng, vô số tinh hỏa Hằng Tinh đang lao về phía hắn.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có hơi không ổn, đột nhiên tinh không bên cạnh dao động, một lực rất lớn đánh vào người hắn.