Chương 2166: Cửu Thải Liên Hoa, bồi dưỡng tinh hỏa Thất Sắc (3)
Nhưng Lâm Mặc Ngữ cũng biết, tồn tại như Chu Kỳ Võ, cho dù dùng góc nhìn Vong Linh cũng không thể phát hiện ra.
Đó là chênh lệch về cảnh giới, chênh lệch giữa hai bên lớn đến một mức độ nhất định thì không phải thủ đoạn nhỏ có thể bù đắp được.
Quá trình hấp thu của Thanh Kiếm đạo sĩ rất thuận lợi, Hỏa Diễm trên người hắn ta đang dần dần tắt đi.
Hỏa Diễm yếu đi một phần, hơi thở của Thanh Kiếm đạo sĩ lập tức mạnh lên một phần.
Lâm Mặc Ngữ biết, thuật pháp của hắn ta đang thăng hoa, hơn nữa nhất định đó là thuật pháp Đa Tinh.
Nếu không phải thuật pháp Đa Tinh, Thanh Kiếm đạo sĩ sẽ không coi trọng như vậy.
Lâm Mặc Ngữ không hề buông lỏng, vẫn kiên định canh giữ xung quanh.
Người đến cội nguồn tinh hỏa không nhiều, nhất là người đến khu vực trung tâm càng ít ỏi.
Từ lúc bồi dưỡng tinh hỏa Thất Sắc đến lúc Thanh Kiếm đạo sĩ hấp thu xong tinh hỏa Thất Sắc, toàn bộ quá trình đều không có ai đến quấy rầy.
So với những tinh hỏa Hằng Tinh quần khác, nơi này quá yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có chút không chân thật.
Vài tiếng sau, Thanh Kiếm đạo sĩ rốt cuộc hấp thu xong tinh hỏa Thất Sắc.
Linh hồn từ đỉnh đầu nhảy ra, trên linh hồn xuất hiện một thanh trường kiếm màu xanh, đây là bản mệnh pháp bảo của Thanh Kiếm đạo sĩ.
Trên mũi kiếm, sáu hằng tinh lấp lánh.
Thuật pháp Lục Tinh!
Lâm Mặc Ngữ nhìn ra thuật pháp Hằng Tinh của Thanh Kiếm đạo sĩ là một bộ thuật pháp Đa Tinh hoàn chỉnh, hơn nữa còn là thuật pháp Lục Tinh hiếm thấy.
Thuật pháp của Thanh Kiếm đạo sĩ trước kia là thuật pháp Ngũ Tinh, uy lực đã rất lớn, đủ để hắn ta vượt cấp chiến đấu.
Bây giờ biến thành thuật pháp Lục Tinh, uy lực sẽ lại tăng lên rất nhiều.
Nói cách khác, lúc này chiến lực của Thanh Kiếm đạo sĩ càng mạnh hơn, ước chừng thật sự có thể so chiêu với thần tôn.
“Ong“ một tiếng vang nhỏ, linh hồn, trường kiếm và thuật pháp Hằng Tinh đều thu hồi vào trong cơ thể.
Thanh Kiếm đạo sĩ mở mắt ra, trong mắt có kiếm quang sắc bén lóe lên.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy mình như bị lợi kiếm chém một cái, da thịt sinh ra cảm giác đau nhói.
Thanh Kiếm đạo sĩ không chỉ tổ hợp thành thuật pháp Lục Tinh, mà rõ ràng lĩnh ngộ đối với pháp tắc càng sâu, cảnh giới tu vi cũng trở nên mạnh hơn.
Đây đều là hiện tượng bình thường, Lâm Mặc Ngữ có thể hiểu được.
Lúc đó, khi hắn đem [Triệu Hồi Khô Lâu Vương] thăng hoa thành thuật pháp Hằng Tinh, tu vi cũng từ chân thần cấp một đạt đến chân thần cấp hai.
Đã trả giá, tất nhiên sẽ có hồi báo.
Ăn một miếng, trả một miếng, có nhân có quả, đại thế giới đều có quy luật.
Thanh Kiếm đạo sĩ mang theo hưng phấn, cười lớn: “Lần này không còn tiếc nuối nữa, cuối cùng lão phu đã có thể yên tâm đột phá thần tôn rồi.”
Lâm Mặc Ngữ cũng vì Thanh Kiếm đạo sĩ mà cảm thấy vui mừng: “Chúc mừng tiền bối, chúc mừng tiền bối.”
Thanh Kiếm đạo sĩ phất tay: “Lần này đa tạ ngươi. Bây giờ lão phu không sao rồi, ngươi có thể tiếp tục bồi dưỡng tinh hỏa Thất Sắc, lão phu thay ngươi canh chừng.”
“Lão phu muốn xem xem, có ai dám đến quấy rầy ngươi.”
Lúc này, Thanh Kiếm đạo sĩ ý khí phong phát, chiến ý dâng trào.
Vừa mới hoàn thành thăng hoa thuật pháp, nếu có ai không biết điều đến đây, Thanh Kiếm đạo sĩ sẽ cho hắn ta xem thuật pháp Lục Tinh lợi hại đến mức nào.
Lâm Mặc Ngữ cũng thật sự cần bồi dưỡng tinh hỏa Thất Sắc, đây cũng là mục đích hắn đến đây.
Vì Thanh Kiếm đạo sĩ nguyện ý thay mình hộ pháp, Lâm Mặc Ngữ tự nhiên cũng thoải mái tiếp nhận.
Hắn bắt đầu tìm kiếm tung tích thiểm hỏa trong cội nguồn tinh hỏa, mượn nhờ công hiệu thần kỳ của vỏ sò, quá trình tìm kiếm thiểm hỏa cũng không phiền phức.
Lâm Mặc Ngữ vận may không tệ, rất nhanh đã tìm được thiểm hỏa mới.
Nhưng lần này lại chỉ bồi dưỡng thành tinh hỏa Lục Sắc.
Ngay cả thiểm hỏa trong cội nguồn tinh hỏa, cũng không thể đảm bảo nhất định có thể bồi dưỡng ra tinh hỏa Thất Sắc.
Tinh hỏa Thất Sắc, là tồn tại cao cấp nhất trong cực phẩm tinh hỏa Hằng Tinh, không phải dễ dàng bồi dưỡng.
Mấy chục ngày tiếp theo, Lâm Mặc Ngữ liên tiếp bồi dưỡng ra năm đóa tinh hỏa Lục Sắc.
Đến bây giờ, Lâm Mặc Ngữ cũng có chút bất đắc dĩ.
Quả thực vận may của mình không tệ, luôn có thể tìm được thiểm hỏa.
Nhưng vận may của mình cũng rất tệ, luôn không thể bồi dưỡng ra tinh hỏa Thất Sắc.
Đóa của Thanh Kiếm đạo sĩ lúc trước, bây giờ xem ra đúng là gặp may mắn.
Thanh Kiếm đạo sĩ cười lớn: “Đừng vội, rồi sẽ có thôi, vội vàng quá cũng không có được kết quả tốt.”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Vâng, ta hiểu.”
Lâm Mặc Ngữ rất kiên nhẫn, tuy than thở vận may của mình không tốt nhưng cũng không vội.
Chuyện này hoàn toàn dựa vào may mắn, vội cũng vô dụng.
Nhiều nhất thì hắn cũng chỉ là rửa mặt, rửa tay, xem có thể mang đến may mắn hay không.
Cuối cùng, vào ngày thứ mười tám, lần thứ tám tìm được thiểm hỏa, cuối cùng cũng thành công bồi dưỡng ra một đóa tinh hỏa Thất Sắc.
“Ha ha, cuối cùng cũng có rồi, đáng để ăn mừng.” Có được tinh hỏa Thất Sắc, dường như Thanh Kiếm đạo sĩ còn vui hơn cả Lâm Mặc Ngữ.
Hắn ta lấy bầu rượu ra uống ừng ực.