Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2220 - Chương 2219: Trang Viên Kỳ Lạ (1)

Chương 2219: Trang viên kỳ lạ (1) Chương 2219: Trang viên kỳ lạ (1)Chương 2219: Trang viên kỳ lạ (1)

Chương 2219: Trang viên kỳ lạ (1)

Bây giờ cơ duyên ở ngay trước mặt, nếu nói không muốn đi thì là giả.

Khi nhiệm vụ bắt đầu thì trận truyền tống cũng mở chế độ đặc biệt.

Người nào nhận nhiệm vụ cũng có thể sử dụng miễn phí trận truyền tống để đi tới pháo đài số 6.

Pháo đài số 6 rất xa, phải đi dọc theo rìa chiến trường và trải qua mấy lần trung chuyển mới tới, tổng khoảng cách hơn bốn vạn năm ánh sáng. Hai người đều nhận nhiệm vụ nên đi tới pháo đài số 6.

Đây cũng là ý kiến của Tiền Hoàng, nhận nhiệm vụ trước đã, có đi hay không tính sau. Dù sao nhận nhiệm vụ mà không làm cũng không có trừng phạt.

Đây là nhiệm vụ đặc biệt nên sẽ khác so với những nhiệm vụ bình thường của chiến trường.

Có thể coi việc nhận nhiệm vụ như nhận vé truyền tống miễn phí. Chưa tới một phút hai người đã tới pháo đài số 6.

Trận truyền tống tiếp tục mở ra và đi từ pháo đài số 6 tới khu vực số 01.

Đây cũng là một tòa căn cứ tiền đồn, có một đội quân của Nhân tộc đóng quân ở chỗ này.

Hôm nay căn cứ tiên đồn rất náo nhiệt, khác hẳn với sự yên tĩnh thường ngày. l.ne t - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Vài toà trận truyền tống không ngừng nhấp nháy, liên tục có người từ bên trong đi ra. Sau khi rời khỏi trận truyền tống, nhiều người đã xác định phương hướng một cách nhanh chóng và đi về phía trang viên xuất hiện.

Chỉ riêng số người mà Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy đã không ít hơn ngàn người.

Chắc chắn trước và sau họ sẽ còn rất nhiều người đến đây. Có khi một vài người vốn dĩ đang chấp hành nhiệm vụ cũng sẽ tạm ngưng nhiệm vụ và tới đây trước.

Tiền Hoàng và Lâm Mặc Ngữ bay về phía địa điểm nhiệm vụ chung với nhau, Tiền Hoàng hơi thở dài: "Lần này không biết có bao nhiêu người sẽ chết đây."

Trong ánh mắt của hắn ta hơi lộ vẻ không đành lòng, dường như đang lo cho người khác.

Lâm Mặc Ngữ không lo lắng nhiều như Tiền Hoàng: "Mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, thời thế hoặc mạng sống, muốn có được thì hiển nhiên phải hy sinh vài thứ."

Tiền Hoàng thở dài: "Đạo lý là vậy nhưng nhìn nhiều người đi chịu chết như thế cũng không đành lòng." Lâm Mặc Ngữ có thể hiểu suy nghĩ của Tiền Hoàng, đây là một người tốt bụng, thế nên không nhịn được mà chọc: "Tiên sư huynh, dáng vẻ của ngươi hơi giống những tên Phật tộc đó."[ v i p t r u y e n f u L L . n e t - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]

Đúng như dự đoán, Tiền Hoàng bị chuyển hướng chú ý, hừ một tiếng: "Thôi đi, ta không muốn có quan hệ gì với đám người Phật tộc kia, những tên đó cũng không phải người tốt đâu."

Lâm Mặc Ngữ nhướng mày, hắn nhận ra có điều gì đó không giống bình thường trong lời nói của Tiền Hoàng, thử nói: "Có vẻ Tiền sư huynh không thích Phật tộc."

Tiền Hoàng nhìn khắp nơi, nói nhỏ: "Có vài lời không thể nói, ta cũng chỉ biết vài thứ từ trong tài liệu gia tộc. Dù sao thì Lâm sư đệ cũng phải nhớ kỹ một điều, đừng nói chuyện với Phật tộc, cách xa bọn họ tí."

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: "Ta biết rồi."

Nói chuyện, sao có thể nói chuyện được, đánh nhau một mất một còn nghe còn hợp lý hơn.

Chính mình đã giết một tên Phật Đà của Phật tộc, có khi người của Phật tộc còn ước mình đi tìm chết đó.

Nếu gặp được người của Phật tộc thì chắc phải đánh nhau một trận.

Phật tộc đã dám nhận nhiệm vụ treo thưởng của tộc Ác Ma để đuổi giết mình, vậy thì Lâm Mặc Ngữ sẽ không nương tay, thấy một tên thì giết một tên.

Cho dù ở tiểu thế giới hay là đại thế giới thì cách của Lâm Mặc Ngữ luôn đơn giản và trực tiếp, không thích lòng vòng, càng không thích nhẫn nhịn.

Nếu ngươi không giết được ta thì phải chuẩn bị tỉnh thần bị ta giết.

Trong tỉnh không, đám người trở thành đường đánh dấu tốt nhất.

Bay theo đám người một lát thì trước mắt xuất hiện một ánh sáng màu xanh.

Sau đó ánh sáng màu xanh trong tầm mắt dần to hơn, một hoa viên với những mảng cỏ nhỏ xanh um tươi tốt, mọc đầy khắp nơi hiện ra trước mắt.

Bên trong tỉnh không đen như mực đột nhiên xuất hiện một hoa viên với những mảng xanh um tươi tốt, nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ. Quy tắc thật sự hỗn loạn, những pháp tắc vốn rõ ràng giờ đã rối tung như sợi dây bị thắt nút, hoàn toàn không có manh mối.

Tiền Hoàng cũng cảm nhận được sự hỗn loạn của pháp tắc: "Nơi pháp tắc hỗn loạn thì thực lực của chúng ta cũng chịu ảnh hưởng." Giống như lời của Tiền Hoàng, thực lực thật sự bị ảnh hưởng nhưng cũng không lớn lắm, còn trong phạm vi chịu được.

Nhưng hoa viên xanh um tươi tốt này khiến Lâm Mặc Ngữ có cảm giác kỳ lạ.

Tiếp tục đi tới thì màu xanh càng mở rộng, hoa viên chỉ là một phần.

Trong chốc lát, bọn họ đã thấy được một vài ngôi nhà, những ngôi nhà đó kết hợp với hoa viên, tạo thành một tòa trang viên.

Ngôi nhà chắc đã có từ rất lâu rồi nên lộ ra hơi thở cổ xưa.
Bình Luận (0)
Comment