Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2224 - Chương 2223: Sao Giống Phó Bản Của Tiểu ...

Chương 2223: Sao giống phó bản của tiểu ... Chương 2223: Sao giống phó bản của tiểu ...Chương 2223: Sao giống phó bản của tiểu ...

Chương 2223: Sao giống phó bản của tiểu thế giới vậy (1) Nếu chỉ dựa vào sức mạnh ăn mòn thì Tử Chi Lực của pháp tắc Bất Tử nhận thứ hai sẽ không có pháp tắc nào dám nhận thứ nhất.

Trong lòng xao động, pháp tắc Bất Tử lập tức biến thành Tử Chi Lực, Tử Chi Lực coi miệng vết thương của thần vương như chiến trường, tấn công mạnh mẽ vào lực lượng thần bí đó một cách nhanh chóng.

Sắc mặt thần vương thay đổi, cau mày và lộ vẻ đau đớn khó chịu. Thân thể ông ấy thành chiến trường, nói không đau là giả. Nhưng thân là quân nhân nên ông ấy cố nhịn không kêu ra tiếng.

Phản ứng của ông ấy cũng khiến Lý Nguyên Bạch thay đổi thái độ, thế nhưng chưa kịp nói gì thì đã nghe Lâm Mặc Ngữ nói: "Nhịn một lát, sẽ khỏi ngay thôi."

Lời nói của Lâm Mặc Ngữ đầy tự tin, Lý Nguyên Bạch cũng không nói thêm gì nữa.

Khi đã đạt tới cảnh giới Thần Tôn thì chút kiên nhẫn này vẫn phải có. Lực lượng thần bí kia giống với suy nghĩ của Lâm Mặc Ngữ, chỉ thần bí chứ không mạnh mã.

Sức mạnh ăn mòn của nó không đáng nhắc tới trước mặt pháp tắc Bất Tử.

Năng lực cắn nuốt của nó cũng không thể cắn nuốt được pháp tắc Bất Tử.

Chưa đầy một phút thì lực lượng này đã bị loại bỏ hoàn toàn. VipTruyenGG.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Pháp tắc Bất Tử lập tức chuyển thành Sinh Chi Lực để chữa trị cho thần vương. Hai viên đan dược dùng cùng lúc khi nãy cũng lập tức bộc phát tác dụng trị liệu mạnh mẽ, vết thương hồi phục với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Đoạn Chi Trọng Sinh, sau vài phút đã hồi phục hoàn toàn. Trên mặt thần vương xuất hiện sự kích động, nói lời cảm ơn với Lâm Mặc Ngữ: "Cảm ơn tiểu hữu đã ra tay giúp đỡ."

Lâm Mặc Ngữ cười khẽ: "Không cần khách sáo, mặc quần áo vào trước đã." Trên người thần vương lập tức xuất hiện một bộ trường bào, ông ấy trông hơi xấu hổ, máu thịt vừa được tái sinh nên quên mất việc này.

Lý Nguyên Bạch cười ha ha, nói: "Lâm tiểu hữu, thủ đoạn phi phàm thật."

Lâm Mặc Ngữ rất khiêm tốn: "Tiền bối quá khen, ta cũng chỉ góp chút sức nhỏ thôi." Lý Nguyên Bạch gật đầu: "Vừa nãy chỉ mới nói được một nửa tình huống của trang viên thôi nhưng vẫn chưa rõ ràng lắm. Đường giáo úy, ngươi nói chỉ tiết lần nữa đi, đừng bỏ sót điều gì." Đường giáo úy, tên thật là Đường Chấn, là thần vương cấp ba.

Là giáo uý của pháo đài số 6, thống lĩnh một đại quân vạn người, quyền thế không nhỏ. Đường Chấn vốn hơi do dự, rốt cuộc Lâm Mặc Ngữ không phải người trong quân đội, có nên nói cho hắn nghe một số việc hay không.

Nhưng khi thấy ánh mắt của Lý Nguyên Bạch thì Đường Chấn hiểu ý, lập tức kể lại. Lần này trang viên xuất hiện ngay khu ông ấy quản lý, ông ấy vốn dĩ phải đi vào trong trước.

Nhưng tình huống lúc ấy hơi đặc biệt, có vị trưởng lão đang tuần tra gần đó.

Vì thế vị trưởng lão kia đã cử người vào trước, sau khi người đó tiến vào thì đã mang về một ít thông tin cơ bản.

Ví dụ như lực lượng có bị áp chế không, có thể bay lượn không, có thể sử dụng trang bị hay pháp bảo không, pháp tắc có bị hạn chế không. Những thông tin cơ bản này không mất nhiều thời gian để thu thập. Người đó vào trong và cũng quay trở về an toàn.

Lực lượng đúng là bị áp chế thành cấp năm, dựa theo kinh nghiệm từng có thì nhiệm vụ được xếp vào cấp đơn giản có màu đỏ nhạt. Từ lúc phát hiện thông tin đến khi truyền về có tí chậm trễ.

Sau đó phải báo cáo qua nhiều cấp rồi tổng hợp lại, đến khi pháo đài số một toả ra ánh sáng thì đã qua hai ngày.

Trong hai ngày này, vị trưởng lão kia cũng đã vào trong. Cơ duyên, trưởng lão cũng thích.

Còn việc lực lượng bị áp chế, cho dù bị áp chế thành chân thần cấp năm thì trưởng lão có cảnh giới Thần Tôn vẫn có thể phát huy ra sức mạnh vượt qua chân thần cấp năm, hoàn toàn không sợ.

Ngay từ đầu cũng rất bình thường, thế nhưng một ngày sau thì trưởng lão đột ngột mất liên lạc.

Lúc này lại có người trở về, nói trưởng lão đã mắc kẹt bên trong, sống chết không biết. Vì thế cấp bậc nguy hiểm của trang viên được tăng lên nhanh chóng, biến thành màu đỏ đậm.

Tiếp theo là Đường Chấn, ông ấy là người phụ trách khu vực này, cũng không hề sợ hãi nên đã dẫn theo một tiểu đội mười người vào trang viên. "Tính ra thì ta là nhóm thứ ba vào trong."

"Nhóm đầu tiên đi vào chỉ để thu thập thông tin cơ bản để lập nhiệm vụ."

"Nhóm thứ hai là Vương trưởng lão, ông đã dẫn theo ba người đi vào, đó là ba tên chân thần. Thế nhưng kết quả là chỉ có một người chân thần trở về, Vương trưởng lão và hai tên chân thần khác thì sống chết chưa biết."

"Ta dẫn theo mười huynh đệ cảnh giới Chân Thần đi vào, lúc đầu rất bình thường, thế nhưng khi đi hơn ngàn cây số thì nguy hiểm xuất hiện."
Bình Luận (0)
Comment