Chương 2244: Trò chơi chỉ mới bắt đầu (2)
Chương 2244: Trò chơi chỉ mới bắt đầu (2)Chương 2244: Trò chơi chỉ mới bắt đầu (2)
Chương 2244: Trò chơi chỉ mới bắt đầu (2)
Trò chơi vừa mới bắt đầu? Câu nói này khiến cho Vương Hành cảm thấy kỳ lạ, ông cảm thấy Lâm Mặc Ngữ có phải đã biết cái gì không.
Suy cho cùng Lâm Mặc Ngữ là từ cửa chính đi vào trang viên, không giống bọn chúng, thông tin có thể nhận được cũng nhiều hơn.
Trong lúc đang nghỉ ngờ, tên tộc Ác Ma vừa xông lên đột nhiên lộ ra sự kinh hoàng.
Gã hình như nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp gì đó, vầng sáng của ngai vàng tỏa ra ánh sáng mạnh, đồng thời xuất hiện một cái đầu lâu cực kỳ lớn.
Cái đầu lâu mở to miệng, một ngụm nuốt chửng tên ác ma. Lúc đám đông quay đầu nhìn, tên ác ma đó đã biến mất không thấy.
Tất cả mọi người sợ hãi, mấy tên ác ma cũng đồng thời rùng mình, trong ánh mắt sự khiếp sợ càng tăng lên.
Nơi này làm gì có bảo vật, đây đúng là cái bây ăn thịt người, không, cái bẫy ăn ác ma. Vương Hành thấp giọng nói: "Ngươi làm sao biết?"
Lâm Mặc Ngữ cười nói: "Đoán."
Vương Hành nhìn Lâm Mặc Ngữ không trả lời cũng không truy hỏi.VI P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Lâm Mặc Ngữ xác thực là đoán, hoa viên bên ngoài là trò chơi truy đuổi, mê cung mật thất sau đó giống với trò chơi giải đố.
Mà đại sảnh ở đây, cũng là trò chơi, chẳng qua là hắn còn chưa biết nội dung của trò chơi là gì.
Nhưng mà Lâm Mặc Ngữ có thể khẳng định, đạo cụ chính của trò chơi này chắc chắn là ngai vàng trước mắt.
Trước khi trò chơi bắt đầu, ai dám đi cướp ngai vàng, nhất định chết không nghi ngờ. Sắc mặt của mấy tên ác ma rất khó xem, bọn chúng cũng không nghĩ đến, ngai vàng đột nhiên giết người.
Mà kẻ mạnh của mấy chủng tộc khác ngược lại như cười trên nỗi đau của người khác khi nhìn thấy người tộc Ác Ma bị như vậy.
Những chuyện mà trước đây bọn tộc Ác Ma làm, bọn họ đều để trong mắt. Chẳng qua là vì chênh lệch về thực lực và số lượng nên bọn họ không dám giận dữ lên tiếng.
Bây giờ tộc Ác Ma tổn thất một người, đối với bọn họ mà nói là chuyện tốt.
Vầng sáng trên ngai vàng từ từ thu lại, lộ ra một bóng người.
Bóng người mờ mờ ảo ảo, nhìn không rõ ràng...
Nhưng mà Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy bóng người, ngược lại con mắt co lại.
Nó mặc một chiếc áo khoác ngoài.
Cùng với áo khoác ngoài của Khô Lâu Vương giống y chang.
Kết hợp với ngai vàng có chút tương tự, Lâm Mặc Ngữ dựa vào bản năng cho rằng người ngồi trên ngai vàng là Khô Lâu Vương.
"Chẳng lẽ chủ nhân của trang viên là Khô Lâu Vương?" "Điều này không thể!"
Khô Lâu Vương chỉ là vật triệu hồi mà hắn dùng thuật pháp Dung Hợp kêu gọi ra mà thôi, làm sao có thể xuất hiện ở đây. Nhưng mà hai người quá giống nhau.
Lúc này bóng dáng mờ ảo trên ngai vàng ngẩng đầu, nó dường như đang nhìn đám đông trong đại sảnh.
Bị ánh mắt vô hình nhìn qua, tất cả mọi người ngoại trừ Lâm Mặc Ngữ đều có cảm giác sợ hãi.
Bóng dáng mờ ảo từ từ đứng dậy, áo khoác ngoài phía sau bị thổi bay mà không cần gió. Ẩm thanh vù vù.
Tất cả mọi người đều cảnh giác, không biết tiếp sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.
Trong mắt bọn chúng, cả trang viên đầy sự kỳ lạ, sự tồn tại mờ ảo trước mắt cũng giống với sự tồn tại mà bọn chúng không thể giải thích được.
Lúc này hư ảnh mờ ảo trùm lên ngai vàng sau lưng, trên ngai vàng một cái đầu lâu sáng lên, ngay sau đó, một cái khô lâu xuất hiện trong đại sảnh.
Tiếp sau đó âm thanh khàn giọng của hư ảnh mờ ảo từ từ kêu lên: "Khô Lâu là binh, các ngươi làm tặc, thời hạn một nén nhang." Trong tay hư ảnh xuất hiện một nén nhang vừa mới đốt. Nén nhang vừa đốt, Khô Lâu liên lao về phía bọn họ.
Tất cả mọi người khiếp sợ tản ra, chạy khắp bốn phía.
Đại sảnh mặc dù rất rộng nhưng mà nếu là đuổi bắt thì sẽ rất nhỏ.
Đối tượng đầu tiên bị Khô Lâu nhìn trúng là một tên tộc Ác Ma, tên tộc Ác Ma đó không biết bị gì sau khi bị bắt nên đã bỏ chạy.
Khóe miệng Lâm Mặc Ngữ cử động nói: "Trò quan binh truy bắt trộm... Còn thật sự là trò chơi này."
Quả thật là một trò chơi, hiển nhiên bị bắt được thì sẽ không tốt.
Vương Hành vốn cũng muốn chạy nhưng nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ không động cho nên ông cũng dứt khoát không động đậy.
Ông thấp giọng nói: "Hắn ta là tộc Ác Ma, ma Huyền Vũ đến từ địa ngục."
"Thân xác rất cao to cường tráng, nổi tiếng mạnh mẽ, trong tộc Ác Ma cũng thuộc dạng hạng trung." Lâm Mặc Ngữ biết Vương Hành đang nói cho hắn nghe. Loại này trong tộc Ác Ma quá nhiều rồi, không chỉ ngàn vạn người.
Lâm Mặc Ngữ cũng chỉ là nhớ một số tên tương đối cao to, cường tráng trong đó cùng với đặc điểm đặc biệt của bọn chúng.
Ma Huyền Vũ có nghe qua, quả thực không yếu, đã từng gây ra không ít phiền phức cho Nhân tộc.
Nhưng mà bây giờ, ma Huyền Vũ rất thảm hại.