Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 250 - Chương 250: Thế Giới Đã Quên Tên Gọi Khác Của Bạch Thần. (2)

Chương 250: Thế giới đã quên tên gọi khác của Bạch Thần. (2)
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Ta biết.”

“Cuộc thi chức nghiệp giả được tổ chức năm năm một lần, năm nay do đế quốc Thần Hạ của chúng ta tổ chức, thời gian được ấn định là mười ngày sau, ngươi…”

Lâm Mặc Ngữ nói: “Ta sẽ tham gia.”

Bạch Ý Viễn nhấp một ngụm trà, vẻ mặt trở nên nghiêm túc; “Ta không chỉ muốn ngươi tham gia mà còn muốn ngươi giành chức vô địch ở hạng mục tương tự.”

“Các quy tắc cụ thể sẽ được thông báo sau, hãy chú ý đến máy truyền tin, đến lúc đó ngươi sẽ biết.”

“Được.”

Lâm Mặc Ngữ không nói thêm điều vô nghĩa nữa mà trực tiếp đồng ý.

Bạch Ý Viễn ưa thích dáng vẻ thẳng thắn và quyết đoán của Lâm Mặc Ngữ.

Lúc này, Lâm Mặc Ngữ lấy ra một bộ trang bị: “Bạch Thần đại nhân, phiền ngài xử lý một chút.”

Ánh mắt Bạch Ý Viễn nheo lại: “Bộ trang bị Hỏa Thần bằng vàng của Điện Hỏa Thần ở Tòa thánh Cổ La, sao có thể ở trong tay ngươi được chứ?”

Mạnh An Văn cũng trở nên hứng thú: “Ta nghe nói năm ngoái có một đấu sĩ của Tòa thánh Cổ La, bộ trang bị Hỏa Thần bằng vàng cũng được tặng cho hắn, ngươi sẽ không để hắn… ”

Lâm Mặc Ngữ lại kể lại câu chuyện.

Bạch Ý Viễn cau mày suy ngẫm.

Mạnh An Văn giễu cợt: “Từ khi nào mà ngươi trở nên hèn hạ như vậy, dám động đến người của chúng ta thì giết hắn ngay lập tức, chưa kể hắn thật sự chưa chết.”

“Cho dù là thật thì sao, cùng lắm thì cùng nhau tiêu diệt Tòa thánh Cổ La.”

Lúc này Mạnh An Văn bừng bừng sát ý.

Nếu sát ý có thật thì chắc nó đang rung chuyển qua lại trong tiểu viện của Bạch Thần, toàn bộ sân đều rung chuyển.

Bạch Ý Viễn ho vài tiếng: “Dừng lại, ngươi không phải nhị hà*, đừng có phá nhà.”

(*): husky có hành động cư xử vô nghĩa, thích gây sát thương

Mạnh An Văn dừng lại, không nói gì.

Khóe miệng Lâm Mặc Ngữ khẽ giật, quan hệ giữa hai người này tốt đến mức thật sự có thể nói bất cứ điều gì.

Bạch Ý Viễn cất bộ trạng bị Hỏa Thần bằng vàng đi: “Để chuyện này cho ta, ngươi không cần lo lắng. Nhiều năm không động thủ, xem ra đã quên mất tên khác của bản thân.”

Một tên khác của Bạch Thần.

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ hơi sửng sốt.

Sát thần Thần Hạ!

Bạch Thần đã từng một mình đột nhập vào tiểu quốc Bổng Tử và chiến đấu suốt một chặng đường, trận chiến đó kinh thiên động địa.

Nhiều cường giả hàng đầu đến ngăn cản nhưng không ai có thể ngăn cản được.

Bạch Thần rất mạnh, giết chết hai trong ba cường giả hàng đầu của tiểu quốc Bổng Tử.

Gần như hoàn thành chiến công một mình hủy diệt một đất nước.

Kể từ đó Bạch Thần cũng được gọi là sát thần.

Sau này, hành động của Bạch Thần trở nên ít đi.

Đặc biệt là trong những năm gần đây, Bạch Thần thâm cư giản xuất*.

(*): ru rú trong nhà, sống ẩn, ít giao du với bên ngoài

Xem ra lần này sát ý lại trỗi dậy, Tòa thánh Cổ La sẽ lại gặp xui xẻo nữa.

Sau khi Lâm Mặc Ngữ rời đi, Bạch Ý Viễn mỉm cười: “Ta không thể làm chuyện này một mình, ta cũng phải kéo Ninh lão đầu đi.”

Mạnh An Văn khẽ nói: “Tiểu tử đó dám nói như vậy với cháu gái bảo bối của Ninh lão đầu, cho dù lần này Tòa thánh Cổ La không bị phá hủy thì cũng sẽ bị tàn phá một nửa.”

Bạch Ý Viễn cười nói: “Ta sẽ đi tìm Ninh lão đầu, ngươi giúp ta nạp năng lượng vào bùa Hồi Chiêu, vòng cổ bạo quân cũng phiền ngươi.”

“Được.”

Mạnh An Văn đồng ý.



Nửa giờ sau, Tòa thánh Cổ La.

Một quả cầu lửa khổng lồ xuất hiện giữa không trung.

Quả cầu lửa có đường kính hơn trăm mét che khuất cả bầu trời, giống như một mặt trời lớn.

Ánh sáng mặt trời dần biến mất, toàn bộ Tòa thánh Cổ La được ánh màu đỏ chiếu sáng.

Nhiệt độ tăng mạnh và dường như mặt đất đang bốc cháy.

Một đám đông lao ra khỏi Tòa thánh với khuôn mặt sợ hãi.

“Trời ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Quả cầu lửa đến từ đâu vậy?”

“Làm sao có thể có một quả cầu lửa lớn như vậy, quá kinh khủng, đây là pháp thuật của pháp sư cấp thần sao?”

“Có phải là Hỏa Thần không?”

“Nhìn kìa, có người bên cạnh quả cầu lửa!”

“Có kẻ thù! Đứng trong khoảng không, là chức nghiệp giả hàng đầu trên cấp 70 đã hoàn thành ba lượt chuyển cấp.”

Ninh Thái Nhiên và Bạch Ý Viễn đứng trong khoảng không.

“Cubat, cút ra đây cho lão tử!”

“Cubat, cút ra đây cho lão tử!”

“Cubat, cút ra đây cho lão tử!”

Ninh Thái Nhiên gào lên như sư tử khiến toàn bộ Tòa thánh Cổ Loa xôn xao.

Đại điện của Tòa thánh Cổ La rung chuyển không ngừng, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Tất cả chức nghiệp giả của Tòa thánh Cổ La đều kinh hãi.

Nhân vật này đến từ đâu, sao lại đáng sợ như thế?

Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu quả cầu lửa lớn này rơi xuống thì ít nhất một nửa Tòa thánh Cổ La cũng sẽ bị phá hủy.

Trước đây họ chưa từng thấy một quả cầu lửa lớn như vậy.
Bình Luận (0)
Comment