Chương 255: Đàn ông không thể quá nhanh. (2)
Nhiều Khô Lâu như vậy, đủ để Lâm Mặc Ngữ ứng phó gần hết tình huống.
Ít nhất trong chức nghiệp giả cùng cấp bậc thì hắn là vô địch.
Báo danh cuộc so tài chức nghiệp giả bắt đầu từ hôm nay.
Các nơi trên thế giới đều có điểm báo danh.
Trong học viện Hạ Kinh cũng có mấy điểm báo danh.
Điểm ghi danh đầy người chen chúc nhốn nháo.
Học viên bình thường, học viên học viện tư lập, đều rối rít tới đây báo danh.
Đội ngũ xếp thành hàng dài.
Lâm Mặc Ngữ tìm “Lục Linh Linh” trong đám người.
Ninh Y Y nhỏ giọng hỏi: “Tìm chị gái hả?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Ừ.”
Đáng tiếc, hắn không thấy Lâm Mặc Hàm.
Ninh Y Y nói: “Học viện chế thần, học viện Sang Thế, học viện Viêm Hoàng, ba cơ sở học viện tư lập này đều không có ở đây, họ có điểm báo danh riêng.”
Hoá ra là vậy, chẳng trách không tìm được.
Lâm Mặc Ngữ cúi đầu nhìn Ninh Y Y: “Ngươi biết họ ở đâu không?”
Ninh Y Y lắc đầu: “Ta chỉ biết họ không ở trong học viện này thôi, không biết cụ thể là ở đâu. Ông nội không nói cho ta, chỉ nói chờ ta gia nhập vào thì mới có tư cách biết.”
Từ sau khi tiến vào học viện, Lâm Mặc Ngữ chưa từng gặp qua học viên đứng đầu học viện.
Ba học viện đứng đầu, tồn tại gần như là học viện độc lập.
Không ai biết họ đang làm gì, lộ ra vẻ vô cùng thần bí.
Muốn biết thì chỉ có thể gia nhập vào trong.
Đó cũng là mơ ước của vô số học viên.
“Hy vọng lúc so tài, họ sẽ đến.”
Cũng chỉ có thể mong như vậy.
“Lâm Mặc Ngữ!”
Có người gọi tên Lâm Mặc Ngữ, hơn nữa còn là một nữ sinh.
Giọng nói rất dễ nghe, Ninh Y Y quay đầu nhìn đầu tiên.
Thấy mấy người đang đi về phía mình.
Nữ sinh đi đầu đằng trước ngoại hình rất xinh, không kém cạnh bản thân nàng bao nhiêu.
À…Ngoại hình của nữ sinh bên cạnh cũng không tệ, hơn nữa còn là chức nghiệp giả Sát Thủ giống mình.
Lưng còn đeo một trường kiếm.
Lâm Mặc Ngữ khẽ nói: “Là bạn học trong cao đẳng của ta, Hạ Tuyết. Bên cạnh là Trái Mai và Phong Tu cùng tỉnh chúng ta, mới quen vào kỳ thi cuối năm.”
Ninh Y Y gật đầu, gương mặt nở nụ cười nhạt, bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay Lâm Mặc Ngữ.
Hạ Tuyết đi tới, nhìn lướt qua Ninh Y Y, thấy nàng đang kéo tay Lâm Mặc Ngữ thì nở nụ cười: “Các cậu cũng tới báo danh hả?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Phải.”
Hạ Tuyết nói: “Bọn tôi cũng tới báo danh. Tiếc rằng ngươi đã qua vượt qua cấp 20, nếu không thì có thể lập thành một đội rồi.”
Phong Tu mỉm cười: “Đúng đó, nếu có thể lập thành một đội với ngươi, chúng ta có thể ngồi chờ lấy hạng nhất rồi. Không giống như bây giờ, phải đánh đến liều sống liều chết.”
“Vậy các ngươi định dự thi ba người hay tìm thêm một người khác?”
So tài tổ đội có hạn chế số người ít nhất là hai người, cao nhất là năm người.
Theo lý mà nói, tổ đội năm người là ổn nhất.
Nhưng cũng có những người tự tin vào thực lực của chính mình, hai người thì cũng đủ rồi, ví dụ như Lâm Mặc Ngữ và Ninh Y Y.
Hạ Tuyết cười bảo: “Bản tiểu thư là ai chứ? Lấy nhân duyên của bản tiểu thư, tùy tiện tìm người là được. Yên tâm, bọn tôi đã tìm được người rồi. Là một kỵ sĩ và một trưởng lão.”
Cấp 20 trở xuống, kỹ năng tiên tri còn chưa học hết, hỗ trợ cho tổ đội cũng không nhiều.
Tổ có tiên tri không bằng tổ có trị liệu.
Hạ Tuyết là người sôi nổi, trong mấy ngày ngắn ngủi đã kết giao không ít bạn.
Lúc này Hạ Tuyết nhìn về phía Ninh Y Y, thoải mái đưa tay ra: “Hạ Tuyết, cấp 17, pháp sư nguyên tố, bạn của Lâm Mặc Ngữ.”
“Tả Mai, cấp 17, tiềm hành giả.”
“Phong Tu, cấp 17, thánh kiếm sĩ.”
Ninh Y Y cũng tự giới thiệu bản thân: “Ninh Y Y, cấp 25, sát thủ bóng tối, người yêu Lâm Mặc Ngữ.”
Ninh Y Y thoải mái thừa nhận, không hề làm bộ.
Mấy người Hạ Tuyết cũng không bất ngờ.
Hạ Tuyết ngạc nhiên nói: “Ngươi cũng cấp 25.”
Ninh Y Y cười hì hì: “Đều là Mặc Ngữ dẫn ta thăng cấp.”
“Chẳng trách. Lâm Mặc Ngữ, lúc nào ngươi cũng dẫn bọn ta đi luyện cấp đi, không thể trọng sắc khinh bạn được.” Phong Tu trêu.
Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ: “Các ngươi mau lên cấp 20, ta dẫn các ngươi qua phó bản Sa Mạc Bạo Quân.”
Hạ Tuyết thấy lạ hỏi: “Vì sao? Phó bản đó rất khó hả?”
Ninh Y Y lập tức giải thích qua, bọn họ mới hiểu thì ra là các phó bản không giống nhau.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Dù sao thì mau lên cấp 20 rồi liên lạc với ta, ta dẫn các ngươi qua.”
Tả Mai nhìn Lâm Mặc Ngữ: “Ngươi cấp mấy?”
“Cấp 26.”
Shh!
Ba người hít vào khí lạnh, tốc độ luyện cấp của Lâm Mặc Ngữ quá nhanh rồi.
Sau khi vào học viện, họ mới vừa thăng một cấp.
Con hàng Lâm Mặc Ngữ đã thăng cả bốn cấp.
Ở buổi lễ tựu trường mới cấp 22, mới qua vài ngày đã 26 rồi.
Thăng cấp như vậy hoàn toàn giống như đang ngồi phi cơ.