Chương 281: Tuyệt đối không thể làm Ninh lão đầu biết (1)
Ảnh Ma Vực Thẳm đã chết.
Lão đại ca dẫn đầu vừa chết, những Ác Ma Vực Thẳm còn lại cũng rơi vào tuyệt vọng.
Chúng lần lượt bị chặt thành từng mảnh trong tiếng kêu gào thảm thiết.
Huy hiệu quân nhân không ngừng phát sáng, quân công tăng lên.
Đợt này, hai người Lâm Mặc Ngữ và Ninh Y Y, mỗi người nhận được 1200 điểm quân công.
Trong đó, quân công của Ảnh Ma Vực Thẳm là nhiều nhất, trị giá 1000, mỗi người được chia 500.
14 con Ác Ma khác đều có cấp độ dưới 40.
Mỗi con 100 quân công, hai người chia ra, mỗi người được 50.
Quân công của Lâm Mặc Ngữ lần nữa vượt qua 3000.
Quân công của Ninh Y Y lại đạt tới 1800.
Ngoại trừ quân công và kinh nghiệm, bọn họ còn nhận được một quả kết tinh Ác Ma.
Đây cũng là một trong những yêu cầu nhiệm vụ mà Bạch Ý Viễn giao.
Đến đây tiêu diệt Ác Ma Vực Thẳm, thu tập kết tinh Ác Ma.
Dường như Bạch Ý Viễn đã sớm đoán ra Lâm Mặc Ngữ sẽ đụng độ với Ác Ma cấp 40 trở lên, vì vậy đã giao nhiệm vụ từ lâu.
Ninh Y Y cười nói: “Về sau cứ như này đi, ta giả vờ rất sợ hãi, dẫn dụ chúng tới giết, như vậy sẽ không sợ chúng bỏ chạy.”
Đó thật sự là một cách, thế nhưng không phải là vạn năng.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Điểm phiền phức duy nhất chính là gặp phải Ác Ma có khả năng công kích từ xa.”
Trong hàng ngàn hàng vạn chủng Ác Ma, Ác Ma công kích từ xa chiếm số lượng không nhỏ.
Nếu như gặp phải, chúng sẽ tránh trên cao và tung kỹ năng, muốn đánh thì đánh, muốn đi thì đi, quả thực rất phiền phức.
Ác Ma không phải quái vật, có trí thông minh, đánh không lại sẽ bỏ chạy.
“Hy vọng lên cấp 30 có thể nhận được kỹ năng tương ứng.”
Kinh nghiệm hiện tại đã đạt 89% của cấp 26, cách thăng cấp cũng không xa lắm.
Đợi đến cấp 30, sau đó sử dụng quyển trục kỹ năng sơ cấp, học thuần thục kỹ năng mới.
Có lẽ tình hình sẽ được cải thiện.
…
Học viện Hạ Kinh, căn viện nhỏ của Bạch Thần.
Mạnh An Văn ngơ ngác nhìn Bạch Ý Viễn.
Y trước giờ luôn điềm định, hiếm khi lộ ra vẻ mặt như vậy.
“Có phải ngươi điên rồi không?”
Y lầm bầm hỏi.
Bạch Ý Viễn cười lớn: “Có gì mà điên chứ, ta muốn xem thử giới hạn của tiểu tử này ở đâu thôi.”
“Phó bản khổng lồ như Sa Mạc Bạo Quân không làm khó được hắn, ngược lại đã để hắn kiếm được một bộn điểm tích lũy.”
“Phó bản Trạm Gác Long tộc, độ khó cấp Địa Ngục, hắn cũng có thể đấu đơn.”
“Hơn vạn con Ma Khuyển Địa Ngục, nói diệt là diệt.”
“Ta thấy, bí cảnh nguyên tố này cũng không làm khó được hắn.”
Mạnh An Văn cau mày: “Cái này có thể giống nhau sao? Bí cảnh nguyên tố cấp bao nhiêu, những phó bản đó mới cấp bao nhiêu chứ?”
“Thuộc tính của Nữ Vương Nguyên Tố tương đương với ác ma cao cấp cấp 40, hơn nữa kỹ năng của nó mạnh đến mức nào, chẳng lẽ ngươi lại không biết?”
“Quả thật Khô Lâu của Lâm Mặc Ngữ rất nhiều nhưng Nữ Vương Nguyên Tố căn bản không sợ tấn công tập thể.”
Bạch Ý Viễn không mảy may lo lắng: “Không sao không sao, đánh không lại thì hắn vẫn có thể bỏ chạy mà đúng không? Lâu lâu chịu thiệt cũng tốt, ít nhất có thể biết được giới hạn của tiểu tử này ở đâu.”
“Nếu không khiến hắn chịu chút thiệt, há chẳng phải cho thấy ta rất vô dụng à.”
“Cho dù chết đi cũng chẳng sao, có ấn ký điện Hồn Thiêng ở đó cũng sẽ không chết thật.”
“Hơn nữa không chỉ là bí cảnh nguyên tố, ta còn yêu cầu hắn đi Chiến trường số ba, giết Ác Ma tại biên giới Vực Thẳm, còn có phó bản trạm gác Vực Thẳm ở đó, ta cũng bảo hắn đi đánh một lượt.”
Mạnh An Văn nhìn chằm chằm Bạch Ý Viễn, nhìn dáng vẻ chẳng sao cả của hắn.
Bỗng nhiên mỉm cười: “Có phải ngươi đã quên một chuyện rồi không?”
“Chuyện gì?”
Bạch Ý Viễn không cảm thấy mình quên mất chuyện gì.
“Cháu gái của Ninh lão đầu ở cùng với Lâm tiểu tử, nàng không để lại ấn ký ở điện Hồn Thiêng, nếu nàng chết…”
“Chỉ sợ Ninh lão đầu sẽ liều mạng với ngươi!”
Bốp!
Bạch Ý Viễn vỗ mạnh đùi: “Thôi rồi, ta quên mất chuyện này.”
“Vậy làm sao đây? Ta đi tìm bọn chúng, đưa chúng về.”
Nhìn đến Bạch Ý Viễn thất thố, Mạnh An Văn cười càng thêm vui: “Bây giờ biết sợ rồi? Nhưng chắc là không sao đâu, tuy Y Y không để lại ấn ký ở điện Hồn Thiêng nhưng có lẽ Ninh lão đầu đã gieo lời nguyền hộ hồn cho nàng rồi.”
Nghe tới ba chữ lời nguyền hộ hồn, Bạch Ý Viễn giờ mới thở phào nhẹ nhõm: “Sao ngươi không nói sớm?”
“Ta chỉ nhắc nhở ngươi, lần sau làm chuyện gì cũng phải cẩn thận chút, chu toàn chút.” Mạnh An Văn nhẹ nhàng nói, sau đó nhắm mắt lần nữa.
Lúc này Bạch Ý Viễn hoàn toàn thả lỏng, cầm chén trà: “Vậy có lẽ không sao, cho dù là gặp phải Ác Ma cao cấp ở biên giới Vực Thẳm, cùng lắm thì chết trở về.”