Chương 287: Đây chính là độ khó cấp Địa Ngục sao? Quá đơn giản (1)
Chức nghiệp giả có lòng tốt không khỏi thở dài khi thấy Lâm Mặc Ngữ không bị thuyết phục.
Trong mắt bọn họ, dường như Lâm Mặc Ngữ và Ninh Y Y chắc chắn sẽ chết.
Bỗng nhiên có người nói: “Than thở gì chứ, ngươi không thấy huy hiệu quân nhận của bọn họ sao?”
“Huy hiệu quân nhân của bọn họ đều màu bạc, là cấp Thiếu Úy, từng giết ác ma.”
“Hả? Sao có thể như vậy được, bọn họ mới cấp 26.”
“Có gì mà không thể, các ngươi có từng nghe qua, mấy ngày trước ở chiến trường số một xuất hiện một Thiếu úy cấp 18 và cấp 24, hơn nữa còn một mình vượt phó bản trạm gác độ khó cấp Địa Ngục.”
“Chưa từng nghe qua, ngươi mau nói xem chuyện gì đã xảy ra…”
Người nọ kể lại sự tích của Lâm Mặc Ngữ.
Các chức nghiệp giả không khỏi phát ra từng tiếng cảm thán, có người còn khiếp sợ không nói nên lời.
Hóa ra họ mới thực sự là ếch ngồi đáy giếng, có mắt không tròng.
…
Lối vào phó bản nằm trên đỉnh một ngọn núi.
Từ đây có thể thấy rõ toàn bộ thế giới phó bản.
Thế giới phó bản rất đặc biệt.
Một bên là ban đêm, một bên là ban ngày.
Ở giữa, trắng đen thay phiên nhau, lúc đen lúc trắng, không ngừng thay đổi.
Thế giới Vực Thẳm, thế giới Nhân Tộc, bình nguyên nguyên tố, ba luồng năng lượng chia toàn bộ thế giới phó bản thành ba phần rõ ràng.
Trước mặt có hai con đường.
Một con đường dẫn đến thế giới ban đêm tượng trưng cho Vực Thẳm, một con đường khác dẫn đến thế giới ban ngày tượng trưng cho Nhân tộc.
Bọn họ cần chọn một con đường để đi về phía trước.
Có điều bây giờ con đường còn chưa mở, hai người không thể nào lựa chọn được.
“Mặc Ngữ, ngươi mau nhìn kìa!”
Ninh Y Y đột nhiên chỉ chính giữa phó bản, thế giới đen trắng thay phiên nhau.
Lâm Mặc Ngữ nhìn sang, hơi sửng sốt một chút: “Đây là… Chiến tranh!”
Sức mạnh của vực thẳm hắc ám xông ra từ một lượng lớn quái vật.
Ngoại hình của bọn chúng không khác gì Ác Ma Vực Thẳm. Chúng trông rất kinh khủng, dữ tợn, tàn nhẫn và khát máu.
Đám ác ma có con bay trên không trung, có con chạy nhanh trên mặt đất
Bọn chúng ngồi trên đầu từng con thú to lớn kinh khủng đầy khí thế.
Về phía Nhân tộc, các chức nghiệp giả đã bắt đầu chiến đấu.
Chức nghiệp giả cao cấp trên cấp 70 đang bay giữa không trung.
Có nhiều chức nghiệp giả chạy nhanh trên mặt đất hơn.
“Những chức nghiệp giả này… Không thích hợp!”
Lâm Mặc Ngữ nhìn sang.
Chức nghiệp giả trước mặt không phải người sống, mà là từng hình bóng ảo.
Có vẻ hơi hư ảo.
Không chỉ có chức nghiệp giả Nhân tộc như thế, mà bên phía Ác Ma Vực Thẳm cũng như thế.
Nhìn có vẻ rất khủng bố, nhưng thật ra cũng có chút hư ảo.
Hai bên nổ ra trận chiến ác liệt trong thế giới trắng đen giao nhau.
Hầu hết Ác Ma Vực Thẳm đều có được năng lực Bay Lượn, cho dù là những ác ma cưỡi thú khổng lồ trên mặt đất thì chỉ cần muốn bay là có thể cất cánh bất cứ lúc nào.
Thế nên, bên phía Nhân tộc có vẻ cực kì bất lợi.
Hai bên vừa giao chiến, Nhân tộc cũng đã rơi vào thế hạ phong.
Đột nhiên, có một vị pháp sư giơ cao pháp trượng: “Cấm bay!”
Tất cả ác ma, bao gồm cả các cao thủ cao cấp của Nhân tộc, đều rơi từ trên không xuống.
Ngoại trừ vị pháp sư kia thì không còn ai trên không trung!
Ông ta giơ cao pháp trượng: “Lời Nguyền Cấm: Thảm họa nguyên tố!”
Trong chốc lát, nguyên tố khắp nơi bùng nổ.
Toàn bộ thế giới phó bản đều chấn động, trở nên hỗn loạn.
Hơn trăm vị pháp sư Nhân tộc đồng thời giơ cao pháp trượng, cùng hô to lên.
Đủ loại Lời Nguyền Cấm đánh về phía ác ma.
Đám ác ma thương vong nặng nề, lúc này Ma Vương lên sân.
Ma Vương có thân hình to lớn, giống như Ma Thần thượng cổ, tùy tiện đứng lên một cái đã đội trời đạp đất, cao khoảng trăm ngàn mét.
Ma Vương đập cánh, đánh ra lực lượng nguyên tố kinh khủng, càn quét cả quân đội Nhân tộc.
Lời Nguyền Cấm va chạm bùng nổ, ánh sáng bảy màu xán lạn bao phủ toàn bộ phó bản.
Một lát sau, ánh sáng biến mất, Nhân tộc và ác ma đều đã biến mất không thấy gì nữa.
Mà thế giới thay đổi vốn ở trung tâm đen trắng lúc này đã biến thành một vùng đất nguyên tố hỗn loạn.
Từng linh hồn của nguyên tố xuất hiện trong đó.
Lâm Mặc Ngữ đã hiểu, cảnh tượng vừa rồi tái hiện lại trận đại chiến trước kia cho mình xem.
Nói cho bọn hắn sự tồn tại của bình nguyên nguyên tố.
Đương nhiên, có lẽ đây chỉ là một góc nhỏ của toàn bộ trận đại chiến kia.
Lời Nguyền Cấm va chạm, nguyên tố cày đất.
Ninh Y Y nhìn đến hoa cả mắt: “Đây chính là trận đại chiến thời cổ kia sao?”
Lâm Mặc Ngữ nhỏ giọng nói: “Chính là nó.”
Vật cản giữa hai đầu đường đi đồng thời cũng biến mất, hiện giờ bọn hắn thật sự phải chọn một trong hai.
Lâm Mặc Ngữ không hề nghĩ ngợi, lựa chọn con đường đi thông tới đêm tối.