Chương 327: Nếu thực sự đánh không lại thì còn có lá bài tẩy Lâm Mặc Ngữ (2)
Tưởng Đào Đào rút được số ở giữa.
Căn cứ theo quy tắc, đối thủ trận đầu tiên của bọn hắn là đội số 513.
Động tác của các chức nghiệp giả rất nhanh, chỉ mười phút đã hoàn thành rút thăm.
Võ đài lập tức mở ra, trận pháp nổ vang.
Từng đội ngũ đi lên võ đài theo số thứ tự của mình.
Tưởng Đào Đào nói: “Chúng ta phải đặc biệt chú ý đến mấy đội ngũ sau.”
“Trong đó có một đội ngũ đến từ Phạm Đế Thánh Vực, số 924, đến từ Thánh Đốc Giáo.”
“Chức nghiệp giả trong mấy đội ngũ này đều là chức nghiệp giả từ cấp 29, mà trang bị cũng dùng trang bị màu bạc cao cấp, chiến lực rất mạnh.”
Hôm qua sau khi Tưởng Đào Đào quay về thì cũng không ngừng lại, đã thăm dò được tình hình của mấy đội ngũ này.
Nàng ta gọi mấy người đến thương lượng chiến thuật.
Lâm Mặc Ngữ trực tiếp bị bỏ qua.
Dựa theo lời các nàng ta nói thì trước tiên cứ để các nàng ta đánh.
Nếu các nàng ta không đánh được thì Lâm Mặc Ngữ ra tay.
Không thì không có ý nghĩa gì.
Mấy Khô Lâu xông lên, ken két mấy lần, chiến đấu kết thúc.
Lâm Mặc Ngữ cũng tùy các nàng ta, thích giày vò như nào thì giày vò như thế đấy.
Thi đấu chức nghiệp giả được tiến hành rất nhanh, mấy phút là hết một trận.
Đế quốc Thần Hạ phái lượng lớn nhân viên tới duy trì trật tự, dưới mỗi võ đài đều có trọng tài.
Cam đoan trận đấu chắc chắn công bằng.
Trong trận đấu không cho phép sử dụng bất cứ đạo cụ gì nhưng có thể mặc trang bị tự mình có.
Đoạn Cao chạy nhanh tới: “Ta nghe được, ta nghe được rồi.”
“Đội ngũ số 513, đến từ học viện Tây Nam, đội trưởng tên là Lạc Diệu, là một nữ kỵ sĩ giống như Đào tỷ, cấp 27.”
Tưởng Đào Đào hỏi: “Còn gì nữa?”
“Còn có hai hỗ trợ, cung thủ và pháp sư.”
Tưởng Đào Đào truy hỏi: “Cấp độ, chức nghiệp cụ thể.”
Phụ trợ và hỗ trợ cũng có khác biệt rất lớn.
Tiên tri là hỗ trợ, trưởng lão là hỗ trợ, giáo chủ cũng là hỗ trợ.
Dù đều là trưởng lão thì cũng có phân chia Tinh Linh trưởng lão, nguyên tố trưởng lão, Tịch Lâm trưởng lão vân vân.
Chỉ gọi chung là trưởng lão mà thôi.
Kỵ sĩ cũng giống như vậy, Tưởng Đào Đào là kỵ sĩ bóng ma, còn có Kiếm thuẫn kỵ sĩ, Đầm Lầy kỵ sĩ, vân vân.
Chức nghiệp rất nhiều, cũng có phần khác biệt, dẫn đến có thể phán đoán sai lầm.
Chớ nói chi là cung thủ là cung thủ gì, pháp sư lại là pháp sư gì.
Còn có tin tức cấp độ, tin tức trang bị…
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Dưới tình huống Lâm Mặc Ngữ không ra tay, bọn họ chỉ có 4 người, cấp độ bình quân cũng không cao.
Nhân số thua kém, nếu như chiến thuật lại xuất hiện sai lầm vậy thì cũng không cần đánh nữa.
Đối mặt với sự truy hỏi của Tưởng Đào Đào, mặt Đoạn Cao lập tức biến thành mướp đắng, khúm núm nói: “Không thăm dò được.”
Miêu Ngọc hỏi: “Nữ kỵ sĩ tên Lạc Diệu kia rất xinh đẹp đúng không.”
Đoạn Cao không suy nghĩ mà bật thốt: “Cũng không tệ lắm… A!”
Giữa tiếng kêu gào thê thảm, một lỗ tai của Đoạn Cao bị Miêu Ngọc véo chặt một cách tàn nhẫn: “Khó trách không nghe ngóng được. Thì ra là bị mê hoặc.”
“Đau, đau, đau!”
“Không xinh đẹp bằng ngươi, không xinh đẹp bằng ngươi!”
Đoạn Cao kêu rên liên tục.
Tưởng Đào Đào trầm giọng nói: “Tiểu Ngọc, buông tay đi, loại tin tức này quả thực không dễ dàng thăm dò được.”
“Tới tham gia thi đấu, chắc chắn đều đeo huy hiệu che giấu, cấp độ của chúng ta không khác nhau mấy, thuật Dò Thám cũng vô dụng.”
“Tiểu Cao có thể nghe ngóng được những tin tức này đã không tệ rồi, chúng ta thương lượng đối sách theo những tin tức này đi.”
Lúc này Miêu Ngọc mới bỏ qua cho Đoạn Cao: “Hừ, nể mặt Đào Tử tỷ tha cho ngươi lần này.”
Ninh Y Y hì hì cười nói: “Chúng ta cứ đánh thử xem, cố hết sức là được rồi. Nếu thực sự không đánh lại thì còn có Mặc Ngữ ở đây.”
Ăn ngay nói thật, đánh không lại thì còn có con bài tẩy cuối cùng là Lâm Mặc Ngữ.
Các nàng ta có thể tùy ý phát huy, tùy ý chơi.
Từng màn sáng to lớn xuất hiện ở giữa không trung, có thể nhìn thấy tin tức phía trên 360 độ không góc chết.
Trên màn sáng sẽ chiếu ra tin tức của mỗi một chức nghiệp giả trên võ đài.
Hiểu rõ tin tức, quan sát người khác thi đấu, từ đó cũng có thể học được không ít.
Từng cuộc thi đấu liên tục tiến hành không ngừng, từng đội ngũ hoặc thăng cấp hoặc bị đào thải, tốc độ rất nhanh.
Thậm chí có một số đội ngũ phân được thắng bại chỉ trong vòng một phút, có thể thấy được thực lực cách biệt cực kỳ lớn.
Tới gần trưa, cuối cùng cũng đến lượt tiểu đội của Lâm Mặc Ngữ.
Mấy người leo lên võ đài, đồng thời đội đối thủ 513 của bọn hắn cũng đi tới.
Một kỵ sĩ, hai phụ trợ, một cung thủ, một pháp sư.
Tổ hợp vô cùng tiêu chuẩn.