Chương 337: Chức nghiệp cấp Huyền Thoại: Thần kiếm sĩ, Lâm Mặc Ngữ sắp xong đời rồi (3)
Hai vòng buổi sáng, hai vòng buổi chiều.
Thời gian nghỉ giữa các vòng là một giờ, để các chức nghiệp giả có thời gian nghỉ ngơi.
“Không biết vòng tiếp theo, chúng ta sẽ gặp đội nào nhỉ?” Đoạn Cao khẽ hỏi.
Tưởng Đào Đào khẽ lắc đầu: “Không biết, đế quốc nói tất cả đều là ngẫu nhiên, hơn nữa cũng sẽ đảm bảo công bằng.”
“Nhưng loại ngẫu nhiên này cũng có quy luật nhất định, các ngươi có nhận ra không, những đội mạnh đến bây giờ vẫn chưa gặp nhau.”
Những đội mạnh mà Tưởng Đào Đào nhắc đến là đội số 18 của nước Ưng, đội số 3 của Thánh Đấu Thần Vực và đội số 924 của Thánh Đốc Giáo.
Các đội này từ đầu đã thể hiện rất mạnh mẽ, luôn thắng áp đảo đối thủ mỗi lần giao đấu.
Nhưng mấy đội mạnh này vẫn chưa gặp nhau.
Rõ ràng sự ngẫu nhiên này cũng có quy tắc nhất định.
Mọi người đều hiểu rõ điều này nhưng chẳng ai nói gì.
Trận đấu thứ hai nhanh chóng diễn ra.
Nhìn thấy đối thủ, không khỏi bật cười: “Gặp phải kẻ kiêu ngạo rồi.”
Đó chính là đội của Đường Kiến Phi mà họ đã gặp trong vòng sơ tuyển.
Khi đó, Đường Kiến Phi xuất hiện với vẻ ngoài ngạo mạn như thể nếu như ông trời là lão đại thì thì hắn ta chính là lão nhị vậy, thực sự khiến người ta không thể nào quên.
Không biết đã trải qua những gì mới có thể hình thành nên tính cách như vậy.
“Hóa ra hắn ta là Thần kiếm sĩ, chức nghiệp cấp Huyền Thoại, quả thật có tư cách để kiêu ngạo.” Lâm Mặc Ngữ cũng nhìn thấy cấp bậc chức nghiệp của đối phương.
[Đường Kiến Phi, cấp 29, Thần kiếm sĩ.]
Chức nghiệp cấp Huyền Thoại, rất hiếm và mạnh mẽ.
Kiêu ngạo một chút cũng là điều bình thường.
Kể từ khi Lâm Mặc Ngữ chuyển chức nghiệp, số lượng người có chức nghiệp cấp Huyền Thoại mà hắn gặp phải đếm trên đầu ngón tay, bao gồm Âm Dương sư Đông Điều Thái Lang của nước Anh Đào, Thánh Quang kỵ sĩ Châu Lạc Thánh, thánh Triệu Hồi sư Mạc Vận và chị gái của mình.
Người thứ năm chính là Đường Kiến Phi.
Thần kiếm sĩ là chức nghiệp nâng cấp của Phong Tu.
Phong Tu là Thánh kiếm sĩ, nếu có thể nâng cao chức nghiệp thì sẽ trở thành Thần kiếm sĩ.
“Đây chắc chắn là một chức nghiệp rất mạnh, nếu có thể nâng cấp chức nghiệp thì sẽ còn mạnh hơn nữa.”
Lâm Mặc Ngữ tự nhủ.
Ninh Y Y cười: “Nâng cấp chức nghiệp rất khó, dù chuẩn bị kỹ càng đến đâu cũng không thể đảm bảo hoàn toàn thành công.”
“Chuyện này, có thể gặp nhưng không thể cầu.”
Lâm Mặc Ngữ hiểu rằng, việc chị gái mình thành công nâng cấp chức nghiệp thực sự là điều vô cùng hiếm hoi.
Ngay cả Lâm Mặc Hàn cũng từng nói rằng cô suýt chút nữa thất bại khi nâng cấp chức nghiệp.
Cuối cùng cũng gặp may mắn.
Đến giờ thi đấu, Lâm Mặc Ngữ chậm rãi bước lên võ đài.
Lần này đám người Tưởng Đào Đào không lên võ đài mà chỉ ở bên dưới xem.
Ở phía bên kia võ đài, Đường Kiến Phi cũng dẫn theo đội của mình bước lên.
Năm người mặc cùng một loại trang phục, ngay cả khí chất cũng rất giống nhau.
Có vẻ như họ thường xuyên cùng nhau đi đánh phó bản, phối hợp với nhau rất ăn ý.
Trong đội của Đường Kiến Phi, hắn ta là Thần kiếm sĩ.
Ngoài ra còn có một pháp sư, một cung thủ và hai người phụ trợ.
Tương tự như vậy, không có kỵ sĩ, Đường Kiến Phi là kỵ sĩ kiêm người tấn công chính.
Đường Kiến Phi nhíu mày nhìn Lâm Mặc Ngữ: “Chỉ có mình ngươi thôi sao?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Chỉ có mình ta.”
Đường Kiến Phi nói nhỏ với đồng đội: “Các ngươi cũng xuống đi.”
Mấy người không chút do dự nhảy xuống võ đài ngay lập tức.
Trận thi đấu đồng đội này bỗng chốc biến thành cuộc đối đầu tay đôi giữa Lâm Mặc Ngữ và Đường Kiến Phi.
Cảnh tượng này khiến Lâm Mặc Ngữ có cái nhìn khác về Đường Kiến Phi.
Người này tuy kiêu ngạo nhưng không thể phủ nhận rằng hắn ta có chí khí rất cao.
Lòng kiêu hãnh ngút trời.
Là người sở hữu chức nghiệp cấp Huyền Thoại, Đường Kiến Phi có sự niềm hãnh của riêng mình.
Hắn ta khinh thường việc ỷ đông hiếp yếu.
Đường Kiến Phi chậm rãi rút trường kiếm ra, mũi kiếm chạm đất: “Ban đầu ta định đối đầu với ngươi trong trận đấu cá nhân, không ngờ lại gặp trước thế này.”
“Ta đã xem hai trận đấu trước của ngươi, không thể không thừa nhận, những Khô Lâu của ngươi rất mạnh.”
“Nhưng… bọn chúng vô dụng với ta!”
“Gặp ta, ngươi thua chắc rồi!”
Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Ngươi khá lắm.”
Giọng điệu nói chuyện của Lâm Mặc Ngữ có vẻ như lời khen của một bậc trưởng bối dành cho hậu bối vậy.
Đường Kiến Phi tức giận: “Ta không cần ngươi đánh giá.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Ta chỉ đang nói sự thật thôi.”
Cuộc đối đầu giữa Đường Kiến Phi, một chức nghiệp giả cấp Huyền Thoại và Lâm Mặc Ngữ thu hút sự chú ý của vô số người.
Lâm Mặc Ngữ rất mạnh nhưng chức nghiệp giả cấp Huyền Thoại cũng không phải là kẻ yếu.
Kết quả của cuộc đụng độ giữa hai người sẽ ra sao, có thể sẽ có một trận chiến mãn nhãn, tất cả mọi người đều rất tò mò.