Chương 339: Lâm Mặc Ngữ lại sắp thua rồi? (2)
Kỹ năng: Cuồng Bạo Chi Kiếm!
Trong 5 phút, tất cả thuộc tính đều tăng gấp 10 lần.
Hiệu ứng này có phần giống với chế độ cuồng hóa của chiến sĩ Cuồng Bạo nhưng mạnh hơn nhiều.
Và nó không làm ảnh hưởng đến lý trí.
Chức nghiệp cấp Huyền thoại và chức nghiệp cấp Hiếm có sự khác biệt căn bản, cường độ kỹ năng chênh lệch rất lớn.
Kỹ năng này, hoàn toàn không thể đạt được bởi chức nghiệp cấp Hiếm.
Kỹ năng: Phi Long Nhất Kiếm!
Cả người Đường Kiến Phi lao ra như một con rồng bay, trực tiếp đâm vào Khô Lâu chiến sĩ.
Khô Lâu chiến sĩ một lần nữa bị hất tung ra sau, ngã xuống đất không thể đứng dậy.
Kỹ năng này có hiệu ứng Khống Chế, có thể khiến Khô Lâu chiến sĩ rơi vào trạng thái tê liệt trong 30 giây.
Sau khi đánh bay Khô Lâu chiến sĩ, Đường Kiến Phi lao thẳng về phía Lâm Mặc Ngữ như tia chớp.
Dưới trạng thái tăng cường thuộc tính gấp 10 lần, tốc độ của hắn ta còn nhanh hơn trước rất nhiều.
“Khô Lâu chiến sĩ bị khống chế rồi, Khô Lâu pháp sư lại vô dụng, lần này Lâm Mặc Ngữ xong đời rồi~.”
“Thần kiếm sĩ mạnh quá, không hổ danh là chức nghiệp cấp Huyền thoại.”
“Lâm Mặc Ngữ hẳn là hết bài rồi, trừ khi…”
Lúc này trước mặt Lâm Mặc Ngữ xuất hiện hai bóng đen.
Lại thêm hai Khô Lâu chiến sĩ xuất hiện phía trước.
Cả hai cùng vung đại đao chém về phía Đường Kiến Phi.
Đường Kiến Phi đến đã nhanh mà rút lui còn nhanh hơn.
Hắn ta nhìn Lâm Mặc Ngữ như thể nhìn thấy quỷ: “Sao ngươi vẫn còn nữa vậy, rốt cuộc thì ngươi có bao nhiêu Khô Lâu?”
Lâm Mặc Ngữ cười ha ha: “Ngươi đoán xem.”
Đường Kiến Phi khẽ hừ một tiếng, vẻ mặt đầy không phục: “Đoán cái gì, đừng tưởng rằng thêm có hai Khô Lâu chiến sĩ là có thể đánh bại được ta. Ta còn rất nhiều kỹ năng chưa dùng, cứ đợi xem.”
Nói rồi hắn lại bày ra tư thế, nín thở tập trung.
Mũi kiếm lấp lánh ánh sáng, năng lượng đang tụ lại.
Kỹ năng cần tụ khí, chắc chắn uy lực không hề nhỏ.
Vẻ ngoài của Đường Kiến Phi khiến cho Lâm Mặc Ngữ liên tưởng đến Hạ Tuyết, đồng thời có chút bóng dáng của Cao Dương.
Như thể là sự kết hợp của hai người này.
Vừa kiêu ngạo lại vừa có chút hài hước.
“Nếu hai con không đủ, vậy thì thêm nhiều con nữa.”
Vù, năm Khô Lâu chiến sĩ khác lại xuất hiện.
Trước mặt Lâm Mặc Ngữ, bảy con Khô Lâu chiến sĩ xếp thành hàng.
Những thanh đại đao sáng loáng cứ thế lắc lư.
Bỗng chốc, toàn bộ võ đài chìm trong âm khí, nhiệt độ giảm xuống.
Đường Kiến Phi rùng mình, kỹ năng Tụ Khí bị gián đoạn, suýt nữa không thở nổi.
Khụ khụ khụ!
Vừa ho khan, Đường Kiến Phi vừa la lên: “Tiểu tử nhà ngươi mở tiệm bán Khô Lâu hả, sao lại có nhiều Khô Lâu thế.”
Lâm Mặc Ngữ khẽ cười: “Còn muốn đánh tiếp không?”
Đường Kiến Phi hừ lạnh: “Đánh cái gì mà đánh. Đợi ta lên cấp 40, sau khi chuyển chức nghiệp lần hai rồi lại đấu với ngươi!”
Nói xong, anh ta trực tiếp chạy đến mép võ đài rồi nhảy xuống.
Thẳng thắn thừa nhận thất bại.
Một Khô Lâu chiến sĩ đã khó đối phó rồi, hai con đã là giới hạn.
Giờ một lúc bảy con…
Còn đánh cái gì nữa.
Nếu còn đánh nữa thì mình có khi bị chém thành từng mảnh mất.
Đường Kiến Phi tuy rằng kiêu ngạo nhưng không hề ngu ngốc.
Lâm Mặc Ngữ lại giành chiến thắng.
Khán giả im lặng hồi lâu sau trận đấu.
Không thể nói Đường Kiến Phi yếu, kỹ năng của Đường Kiến Phi hoàn toàn không hề yếu.
Chỉ có thể nói rằng Lâm Mặc Ngữ quá mạnh.
Không, phải nói là những Khô Lâu của hắn quá mạnh.
Nhưng đồng thời có một câu hỏi nảy sinh, Lâm Mặc Ngữ rốt cuộc có bao nhiêu Khô Lâu .
Hiện tại đã thấy có 8 Khô Lâu chiến sĩ và 6 Khô Lâu pháp sư.
Tổng cộng đã là 14 con.
Có người đoán hắn có khoảng 20 con, Khô Lâu chiến sĩ và Khô Lâu pháp sư mỗi loại 10 con .
Cũng có người cho rằng, có thể mỗi loại có 8 con.
Cụ thể có bao nhiêu con, ngoài Lâm Mặc Ngữ ra thì không ai biết.
Đội của Đường Kiến Phi đã bị loại.
Với thực lực của hắn, nếu gặp đội khác, việc vào chung kết chắc chắn không thành vấn đề.
Nhưng tiếc là không may, gặp phải Lâm Mặc Ngữ, chỉ đành ra về sớm.
Cuộc thi buổi sáng cuối cùng cũng kết thúc.
Lúc này, những suy đoán về số lượng Khô Lâu của Lâm Mặc Ngữ vẫn chưa dừng lại.
Ngay cả khi trận đấu buổi chiều bắt đầu, vẫn có người tranh luận và suy đoán.
Hai trận đấu liên tiếp vào buổi chiều, Lâm Mặc Ngữ đều không gặp đối thủ nào tương xứng.
Lại trở về tình trạng Khô Lâu pháp sư chiếm lĩnh toàn bộ võ đài.
Có trưởng lão ra tay trói buộc Khô Lâu pháp sư nhưng Khô Lâu pháp sư thứ hai, thứ ba xuất hiện, trực tiếp đẩy họ ra khỏi võ đài.
Sau khi trận đấu buổi chiều kết thúc, danh sách tám đội vào chung kết cũng được công bố.
Năm đội mà Tưởng Đào Đào nhắc đến đều có mặt.