Chương 372: Tài sản dồi dào, ta lựa chọn tiếp tục khiêu chiến (1)
Lại thêm đòn tấn công của Khô Lâu pháp sư…
Sau một vòng đấu, hắn ta đã biến mất trên võ đài.
Dưới võ đài, Trị Liệu sư đang trị liệu cho hắn ta.
Vết thương rất nhanh sẽ lành lại nhưng những ký ức đau đớn ấy sẽ không biến mất được.
Khi hắn ta nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ, trong mắt hắn ta hiện lên sự sợ hãi không thể đè nén được.
Ánh mắt đó khiến lòng người lạnh buốt.
Không chỉ có mình hắn ta mà tiếng hét của hắn ta cũng đã lây nhiễm cảm xúc sang các khán giả đang quan sát trận đấu.
Trong lòng mọi người đều cảm thấy sợ hãi, thêm các Khô Lâu đang đứng xung quanh khiến cho Lâm Mặc Ngữ càng trở nên đáng sợ.
Vòng khiêu chiến thứ ba thành công, Lâm Mặc Ngữ nhận được thuốc thần kỳ trung cấp.
Bây giờ hắn đã cân bằng được kỷ lục thách đấu.
Lâm Mặc Ngữ không chút do dự nào mà chọn tiếp tục đấu.
Vòng thứ tư, kể từ lúc cuộc so tài chức nghiệp giả được tổ chức cho đến nay, chưa từng có ai khiêu chiến thành công.
Ngay cả những quy tắc khiêu chiến cũng đã bị lãng quên.
Dưới sự kỳ vọng của mọi người, một vị kỵ sĩ xuất hiện trên võ đài.
Hắn khoác trên mình bộ trang bị trên chiến trường.
Kiếm thuẫn kỵ sĩ cấp 45.
So với vòng trước thì cao hơn 3 cấp.
Chỉ có vậy thôi sao?
Vòng thứ tư khó đến thế thôi à?
Sao không ai có thể vượt qua được vòng này hết vậy?
Là giả đúng không?
Trong sự ngờ vực của tất cả mọi người, chức nghiệp giả thứ hai xuất hiện trên võ đài.
Chiến Vương Phụ Trợ cấp 45.
Sau đó là cung thủ cấp 45, pháp sư cấp 45 và thích khách cấp 45.
Ba chức nghiệp giả nữa lần lượt xuất hiện.
Một đội năm người tiêu chuẩn đã được thành lập.
Lúc này mọi người mới hiểu rằng vì sao mà không có ai có thể khiêu chiến thành công ở vòng thứ tư.
Không chỉ là một người phải đối đầu với một đội, mà cấp độ của mỗi một chức nghiệp giả đều cao hơn cấp độ của người khiêu chiến tới tận 18 cấp.
Vậy thì sao mà đánh thắng được?
Thần tiên có đến thì cũng không đánh thắng được.
Không ai cho rằng Lâm Mặc Ngữ có thể giành được chiến thắng.
Cứ nghĩ rằng hắn dù cho có là một chức nghiệp giả mạnh nhưng cũng chỉ mới cấp 27, và hắn cũng chỉ có một mình.
Không có trạng thái phụ trợ lại càng không có trị liệu.
Cho dù có mạnh đến đâu cũng không thể cạnh tranh được với một đội chức nghiệp giả cao cấp cấp 45 được.
“Nhóc con, ngươi cũng không tệ đó.”
“Có thể đánh được tới vòng thứ tư, ngươi cũng có thể kiêu ngạo được rồi.”
Kỵ sĩ dần đầu trong đội thừa nhận với Lâm Mặc Ngữ.
Mặc dù chỉ cao hơn tên cung thủ vừa rồi có ba cấp nhưng khí thế lại hoàn toàn khác.
Người kỵ sĩ này đem lại cho Lâm Mặc Ngữ một loại cảm giác hắn ta chính là kẻ lãnh đạo.
Lại nhìn đến huy hiệu quân nhân trên vai hắn ta, huy hiệu màu trắng bạc với hình ngôi sao chín cánh tỏa sáng rực rỡ.
Thiếu úy chín sao, chỉ còn cách thượng tá có một bước mà thôi.
Đây là người chiến sĩ thực thụ đã lăn lộn trên chiến trường nhiều năm.
Là kiểu người cực kỳ hùng dũng.
Những người đồng đội ở phía sau hắn ta cũng không có ai là kẻ yếu.
Người kém nhất cũng là thiếu úy năm sao.
Bọn họ cũng nhìn Lâm Mặc Ngữ với ánh mắt tán thưởng.
Không vì điều gì khác mà là vì quân hàm thiếu úy ba sao của Lâm Mặc Ngữ.
Tất cả những người giết ác ma hại người, đều là những chiến hữu của họ.
“Cảm ơn!”
Lâm Mặc Ngữ rất ít khi mở miệng, kể từ khi bước vào sàn đấu, hầu như hắn chưa từng nói lời nào.
“Có điều, hôm nay ta vẫn muốn giành chiến thắng!”
Trận đấu bắt đầu, Chiến Vương Phụ Trợ bắt đầu gia tăng trạng thái.
Lâm Mặc Ngữ chậm rãi giơ tay, trong nháy mắt, tiếng gió rít gào, cuốn sạch toàn bộ nơi này!
Mọi người trong khán phòng đều đã đứng bật dậy vì kinh ngạc.
Ai nấy đều trợn mắt há mồm, để lộ ra vẻ mặt không thể tin được.
Có người đến giọng nói cũng đã trở nên run rẩy: “Đây là… Đây là… Chuyện gì thế này?”
“Sao có thể nhiều đến vậy chứ?”
“Đây thực sự không phải là ảo giác sao?”
Trên võ đài, 100 Khô Lâu chiến sĩ và 50 Khô Lâu pháp sư đã đứng xếp hàng ngay ngắn giống như một đội quân!
Đứng trước mặt Khô Lâu, kỵ sĩ chật vật mà nuốt nước bọt.
Lòng bàn tay đang cầm kiếm đổ đầy mồ hôi.
Kỹ năng của Chiến Vương Phụ Trợ cũng chính vì điều này mà trở nên gián đoạn.
Nhiều như vậy, sao mà đánh cho được…
Thuộc tính của những con Khô Lâu này nhất định không hề thấp, mỗi một con đều không thua kém bọn họ là bao.
Nếu như chỉ có mười, hai mươi con thì còn có thể đánh được.
Nhưng trước mặt là 100 Khô Lâu chiến sĩ đó, mỗi một con đều có khí thế vô cùng hùng hổ đó.
Đợi đã, phía sau còn có thêm 50 Khô Lâu pháp sư…
Thế này thì sao mà đánh được chứ?
Trước đây bọn họ đều là lấy nhiều đánh ít, bây giờ là lại phải lấy ít đánh nhiều.