Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 425 - Chương 425: Cảm Nhận Được Giới Hạn Dị Thường, Cơ Sở Trở Thành Cường Giả Cấp Thần! (1)

Chương 425: Cảm nhận được giới hạn dị thường, cơ sở trở thành cường giả cấp Thần! (1)
“Hàn Hàn, muội lấy thứ này ở đâu thế?”

Thư Hàn cười dịu dàng: “Một người bạn tặng muội. Huynh đừng hỏi nữa, nếu có cơ hội, ta sẽ nghĩ cách lấy được tinh thể của những nguyên tố khác.”

Nói xong, nàng ấy duỗi bàn tay nhỏ ra: “Huynh, cho ta chút thuốc Mệt Mỏi.”

Nam tử trung niên cười: “Được được được, ta không hỏi nữa, muội cần thuốc Mệt Mỏi để làm gì?”

“Dù sao ta cũng có việc cần dùng, có cho hay không?” Thư Hàn nũng nịu.

“Cho cho cho. Hàn Hàn đã mở miệng rồi, nào dám không cho chứ!” Ánh mắt của nam tử trung niên tràn đầy sự cưng chiều, có thể nhìn ra là hắn ta rất yêu thương Thư Hàn.



Bên trong phó bản chỉ còn thừa lại vài quả Sa Mạc.

Ánh sáng trắng ở đầu ngón tay Lâm Mặc Ngữ chợt lóe lên.

Kỹ năng: Răng Nanh Hài Cốt.

Ánh sáng trắng trước người nổ tung, 1200 Răng Nanh Hài Cốt mang theo âm thanh bén nhọn phóng lên chân trời.

Pháo hoa nổ tung đầy trời.

Gần như đã tiêu hao sạch tất cả quả Sa Mạc, cuối cùng cũng luyện được Răng Nanh Hài Cốt đến cấp 30.

Từ nay về sau, mỗi lần hắn lên một cấp, Răng Nanh Hài Cốt cũng sẽ tự động nâng cấp theo.

Răng Nanh Hài Cốt cấp 30 bộc phát 1200 răng nanh mỗi lần, uy lực cũng lớn hơn nhiều so với cấp 1.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy uy lực của kỹ năng này mạnh hơn Khô Lâu pháp sư cùng cấp không ít.

Hơn nữa, đây còn là kỹ năng Tấn Công Tập Thể chủ động, một lần nữa bù đắp cho một trong những khuyết điểm của hắn.

Kỹ năng Tấn Công Cá Nhân chủ động thì có Ngọn Lửa Linh Hồn, Tấn Công Tập Thể có Răng Nanh Hài Cốt, cho dù không có Khô Lâu, hắn vẫn có thừa sự tự tin.

Hắn nhìn hai, ba quả Sa Mạc còn lại.

Lòng bàn tay Lâm Mặc Ngữ lóe lên ánh sáng màu đỏ.

Chẳng mấy chốc bầu trời chuyển sang màu đỏ thẫm.

Kỹ năng: Lời Nguyền Sát Thương!

Ánh sáng màu đỏ của Lời Nguyền Sát Thương càng thêm sâu thẳm, giống như màu máu đông lại.

Đỏ đến mức khiến người ta hoảng sợ.

Hắn bắt đầu tu luyện kỹ năng thứ hai.

Sau 8 giờ chạy liên tục, lại tu luyện kỹ năng suốt hơn 3 tiếng đồng hồ.

Ròng rã suốt 12 giờ, Lâm Mặc Ngữ cũng chưa từng thở gấp bất cứ lần nào.

Vừa rời khỏi phó bản, trong tầm mắt hắn xuất hiện một gương mặt xinh đẹp tươi tắn.

Thư Hàn yểu điệu cười đứng trước mặt Lâm Mặc Ngữ: “Cuối cùng ngươi cũng ra ngoài rồi, ta chờ ngươi rất lâu rồi.”

“Thư Hàn học tỷ tìm ta có chuyện gì không?” Lâm Mặc Ngữ nhẹ giọng hỏi.

Thư Hàn cười nói: “Làm sao, không có chuyện thì không thể tìm ngươi sao?”

Lâm Mặc Ngữ không ngờ Thư Hàn trước nay luôn ưu nhã lại đột nhiên nói như vậy, hắn cũng không nói lời nào, chỉ lẳng lặng nhìn.

Thư Hàn đưa tay ra: “Không nói giỡn với ngươi nữa, cái này cho ngươi.”

Thư Hàn đưa thuốc Mệt Mỏi qua, tổng cộng mười bình.

Lâm Mặc Ngữ cần thuốc Mệt Mỏi, nhận lấy không hề khách sáo, chuyển tay muốn đưa cho Thư Hàn điểm tích lũy.

Thư Hàn lắc đầu: “Không cần điểm tích lũy, đây là tặng ngươi.”

“Không được, thuốc này rất đắt.” Lâm Mặc Ngữ biết rõ sự quý giá của thuốc Mệt Mỏi.

Thư Hàn lộ vẻ vẻ không vui: “Ngươi nói xem, chúng ta có phải là bạn của nhau hay không?”

Lâm Mặc Ngữ không nghĩ nhiều, trực tiếp gật đầu: “Đương nhiên.”

“Vậy thì tốt. Ngươi cầm thuốc đấy, nếu dùng hết thì nói với ta, ta sẽ nghĩ cách.”

“Nhưng không thể quá mức ỷ lại, không tốt cho thân thể.”

“Được rồi, không quấy rầy ngươi nữa, ngươi đi tìm quả Sa Mạc đi.”

Thư Hàn dặn dò một câu, quay người rời đi.

Lâm Mặc Ngữ nhận thuốc, lẩm bẩm nói: “Bớt đi một học tỷ, có thêm một người bạn.”

Trước đó còn thừa 5 bình thuốc Mệt Mỏi, hiện giờ lại thêm 10 bình.

Lúc đầu Lâm Mặc Ngữ đã uống một bình, vẫn luôn không dùng tiếp nữa.

Thứ đồ chơi này không mua được, có thể tiết kiệm thì vẫn nên tiết kiệm.

Hiện tại…

Ngửa đầu uống xong một bình thuốc Mệt Mỏi, như được tắm mình vào trong suối nước ấm áp, cảm giác mệt mỏi nhanh chóng bị xoá sạch.

Hiệu quả của thuốc Mệt Mỏi rất thần kỳ.

Uống một bình, có thể duy trì hai ngày hai đêm không biết mệt mỏi.

Tiến vào phó bản một lần nữa, bắt đầu gấp gáp chạy.

Lâm Mặc Ngữ bắt đầu lặp lại hành trình phó bản không mấy thú vị một này một lần nữa.

Vào hết lần này đến lần khác, chạy hết lần này đến lần khác.

Lần này tương đối may mắn.

Chỉ chạy năm lần đã gặp được quả Sa Mạc.

Ánh sáng màu đỏ tràn ngập trong phó bản.

Ánh sáng màu đỏ sậm gần như muốn thay đổi màu sắc chủ đạo của toàn bộ sa mạc.

Tiếng vang ong ong đặc thù của kỹ năng Lời Nguyền vang không dứt bên tai.

Kỹ năng Lời Nguyền tiêu hao năng lượng tinh thần cao hơn Răng Nanh Hài Cốt một chút.

Cũng tiêu hao nhiều quả Sa Mạc hơn.
Bình Luận (0)
Comment