Chương 461: Xin hãy tránh xa ta ra một chút (3)
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy toàn thân mát lạnh, toàn bộ ý thức của hắn đều đi vào một mảng màu xanh da trời mênh mông kia.
Ẩm ướt, thoải mái và ấm áp.
Năng lực tinh thần vốn đã cạn kiệt lại bắt đầu hồi phục nhanh chóng.
Trong lúc vô tình hắn đã bước vào trạng thái thiền định.
Khoảng năm phút sau, hắn đã thoát khỏi trạng thái thiền định.
Năng lực tinh thần tiêu hao trước đó đã được phục hồi hoàn toàn.
“Quá mạnh mẽ!”
Hắn vừa tiến vào trạng thái thiền định lại giống như đang thiền định trong chiến trường tu luyện quân đội.
Và bởi vì nền tảng năng lực tinh thần đã tăng lên nên tổng lượng hồi phục trong một đơn vị thời gian lớn hơn trước rất nhiều.
Bây giờ chỉ cần có vài phút, hắn hoàn toàn có thể phục hồi hơn một nửa năng lực tinh thần của bản thân thông qua thiền định.
Đủ để duy trì hết trận chiến này đến trận chiến khác.
Lợi ích thu được từ việc tiêu diệt Phệ Hồn Trùng mẹ là quá lớn để có thể đo lường được.
Lâm Mặc Ngữ mừng rỡ cầm thịt nướng lên chuẩn bị ăn.
Đột nhiên ánh sáng trắng lóe lên.
Áo Giáp Hài Cốt tự động xuất hiện, ngăn cản Lâm Mặc Ngữ chạm vào thịt nướng.
Thịt nướng này có vấn đề?
Lâm Mặc Ngữ tin Áo Giáp Hài Cốt không đoán sai.
“Chậc, chậc, chậc, không ngờ ngươi lại có kỹ năng phòng ngự như vậy.”
Tiếng cười khẩy vang lên.
Một con Ác Ma Vực Thẳm xuất hiện trên không trung.
Con Ác Ma Vực Thẳm này có đầu rắn nhưng cơ thể lại có hơi giống với một con nhện.
Ba đôi tay chân trông vô cùng kỳ dị.
[Ma Độc Vực Thẳm]
[Cấp độ: 50]
[Sức mạnh: 30000]
[Nhanh nhẹn: 20000]
[Tinh thần: 30000]
[Thể chất: 30000]
[Kỹ năng: Thi Độc, Khói Mù Khí Độc, Ẩn Thân]
[Đặc tính: Có độc tính và khả năng Ẩn Thân cực mạnh, miễn dịch sát thương với hệ độc.]
Một con Ác Ma Vực Thẳm cấp 50 với tổng thuộc tính lên tới 11 vạn.
Trong ba chủng tộc như Nhân tộc, Long tộc và Ác Ma Vực Thẳm thì Ác Ma Vực Thẳm có thuộc tính mạnh nhất.
Thuộc tính của Ác Ma Vực Thẳm đều mạnh hơn những quái vật cấp Tinh Nhuệ.
Nhân tộc và Long tộc chỉ có thể phục hồi sau khi trạng thái được gia tăng, chỉ có ở cấp độ thuộc tính mới có thể phân cao thấp với Ác Ma Vực Thẳm.
Con Ma Độc Vực Thẳm trước mặt có thể đầu độc trong âm thầm.
Vả lại còn có Ẩn Thân.
Nếu không có Áo Giáp Hài Cốt, có lẽ hắn đã bị trúng độc.
Kỹ năng hệ độc không có nhiều và mỗi loại đều rất kỳ lạ cùng mạnh mẽ.
Ánh mắt Ma Độc Vực Thẳm đầy hung ác, lưỡi rắn trong miệng không ngừng thè ra thụt vô.
“Sao một tiểu tử cấp 30 lại vào chiến trường Vĩnh Hằng?”
“Vả lại còn may mắn như vậy, lại có được Nguyên Thủy Phù Văn.”
“Thật đáng tiếc cuối cùng cũng chỉ là của hời dành cho bổn ma.”
“Tiểu tử, ngươi sợ hãi đi, run rẩy đi.”
“Ta sẽ giết ngươi, nuốt chửng ngươi rồi tiêu hóa từ từ!”
Ma Độc Vực Thẳm la hét, cười lớn trên không trung, có hơi điên cuồng.
Trong mắt nó, Nguyên Thủy Phù Văn chắc chắn đã nằm trong tầm tay.
Lâm Mặc Ngữ khẽ cau mày: “Người này nói nhiều quá.”
Hắn đang chờ Ma Độc Vực Thẳm lao xuống.
Không xuống thì đánh bằng cách nào?
Hắn không biết bay.
“Sợ hãi nữa đi, ha ha ha, ngươi thật may mắn khi có thể chết dưới tay bổn ma.”
“Chết đi và trở thành thức ăn của bổn ma đi!”
Trong khi Lâm Mặc Ngữ đang sốt ruột chờ đợi thì cuối cùng Ma Độc Vực Thẳm cũng lao xuống.
Được nửa đường, nó há miệng phun ra khí độc.
Kỹ năng: Khói Mù Khí Độc!
Khí độc phát nổ ầm ĩ, biến thành một quả cầu khói mù màu xanh lá cây bao trùm hết bán kính trong vòng một trăm mét.
Nuốt chửng Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn.
Ma Độc Vực Thẳm cũng lao vào làn khói mù.
Nhìn từ bên ngoài, không thể nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra trong làn khói độc hại này.
Chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ một chút ánh sáng trắng.
Bên ngoài, có thể nghe thấy tiếng la hét thảm thiết phát ra từ khói độc.
Mười giây sau, Lâm Mặc Ngữ bước ra khỏi khói độc với vẻ mặt tiếc nuối.
Áo Giáp Hài Cốt trên người tỏa ra ánh sáng trắng, cô lập mọi khói độc bên ngoài.
Hắn đang tiếc về miếng thịt vừa mới nướng.
Đã bị nhiễm độc và không thể ăn được nữa.
[Tiêu diệt.]
Có quân công từ một con Ác Ma Vực Thẳm cấp 50.
Đối với Lâm Mặc Ngữ mà nói, đây là một tin tốt.
Hắn cảm thấy quân công của bản thân có thể tăng lên đáng kể trong vài ngày tới.
Lâm Mặc Ngữ rời đi tầm năm phút, khói độc dần dần tiêu tan đi.
Lăng Nhất Chiến chạy tới.
Họ vừa mới nhìn thấy Ma Độc Vực Thẳm từ xa, cũng nhìn thấy Ma Độc Vực Thẳm lao vào trong khói độc, phát động một đòn trí mạng nhắm vào Lâm Mặc Ngữ.
Họ cũng không đến giúp đỡ.
Cuối cùng lại nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ rời khỏi khói độc nhưng Ma Độc Vực Thẳm thì không thấy xuất hiện nữa.
Khói độc tan đi, họ nhanh chóng đi tới, nhìn thấy một thi thể bị chặt thành từng mảnh vụn.
Ma Độc Vực Thẳm đã chết hoàn toàn.