Chương 484: Không thể nào tồn tại một con quái vật hoàn hảo, tìm kiếm điểm đột phá (3)
Mà lũ Khô Lâu cũng đã sớm chuẩn bị, đồng thời bộc phát kỹ năng, đại đao mang theo ánh sáng đỏ chém xuống những chiếc gai nhọn.
Âm thanh ầm ầm vang lên.
Đá vụn bay tán loạn.
Cùng với dịch nhầy màu xanh mênh mang phun ra.
Loáng thoáng còn có thể nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết vang lên.
Dịch nhờn màu xanh rơi vào trên người Khô Lâu chiến sĩ, lập tức phát ra tiếng xèo xèo, như rót nước sôi lên một tảng băng.
Khói xanh mịt mù bốc lên, xương cốt màu vàng kim nhạt bị ăn mòn, Khô Lâu chiến sĩ bị thương dồn dập.
Vu Yêu tướng quân giơ cao pháp trượng: “Quân Đoàn Trị Liệu!
Thương tích của lũ Khô Lâu nhanh chóng được hồi phục, lúc này, đợt công kích thứ hai của những chiếc gai nhọn lại lần nữa ập tới.
Khô Lâu chiến sĩ vẫn phản kích như cũ.
Gai nhọn bị đánh đến tan nát một lần nữa, tuôn ra càng nhiều dịch nhờn màu xanh.
Thương tích của Khô Lâu chiến sĩ càng nghiêm trọng hơn.
Trong ba giây ngắn ngủi, sau hơn mười đợt công kích, lũ Khô Lâu đã dính đầy dịch nhờn màu xanh.
Tính ăn mòn của dịch nhờn màu xanh cực kì kinh người, sát thương không ngừng tăng thêm, tổn thương Khô Lâu chiến sĩ nhận vào đã vượt xa tốc độ trị liệu của Vu Yêu tướng quân.
Khô Lâu pháp sư không tiến hành phản kích nữa, mặc dù từ đầu đến cuối vẫn luôn gánh chịu công kích từ gai nhọn, lại bị thương nhẹ hơn Khô Lâu chiến sĩ.
Nhìn sang Xích Nguyệt Ác Ma, hoàn toàn không giống bị thương tổn chút nào.
Số lượng gông xiềng màu đỏ không hề giảm bớt.
Lâm Mặc Ngữ muốn thu hồi Khô Lâu lại nhận ra không có cách nào thu hồi được.
Bởi vì trên người Khô Lâu chiến sĩ đang phủ đầy dịch nhờn màu xanh.
Có tiếng cười duyên dáng truyền đến từ trên không trung, Mị ma Alice lắc lắc cái đuôi: “Chúng ta đã phân tích kỹ năng của ngươi rồi, Ma Vương đại nhân đã cân nhắc kỹ lưỡng mà lựa chọn Xích Nguyệt Ác Ma, ngươi cứ từ từ hưởng thụ niềm vui bị giết chết đi.”
Một số đặc tính của Xích Nguyệt Ác Ma trùng hợp là đang nhằm vào Khô Lâu của Lâm Mặc Ngữ.
Dù Lâm Mặc Ngữ có triệu hồi bao nhiêu Khô Lâu đi nữa, cũng không làm gì được Xích Nguyệt Ác Ma.
Vẻ mặt Mạc Vận nặng nề: “Làm sao bây giờ?”
Lâm Mặc Ngữ vẫn không hề sốt ruột: “Không vội, nhìn xem.”
Hắn đã phát hiện ra một điều, sau khi quân đoàn Vong Linh xuất hiện, công kích lực của Xích Nguyệt Ác Ma rõ ràng đã yếu đi.
Ước chừng đã yếu hơn một phần mười so với trước đó.
Thay đổi này không quá dễ nhận ra, chỉ là Lâm Mặc Ngữ tiếp nhận áp lực thông qua Áo Giáp Hài Cốt, vì thế mà có thể cảm nhận được rõ ràng.
“Hình như nhằm vào nhiều mục tiêu cùng một lúc thì công kích lực của nó sẽ yếu đi.”
…
Nội tâm khẽ động, lại thêm một quân đoàn Vong Linh nữa xuất hiện.
Lũ Khô Lâu tách ra một cách thích hợp, mỗi con chiếm giữ một khu vực riêng.
Tính cả Vu Yêu tướng quân, trong kết giới lại có thêm 301 mục tiêu mới.
Xích Nguyệt Ác Ma đồng thời phát động công kích về phía bọn chúng.
Gai nhọn dày đặc nhô lên từ dưới lòng đất, đâm vào trên người lũ Khô Lâu.
Nhưng công kích lực…
“Quả nhiên đã giảm xuống.”
Sau khi mục tiêu tăng lên nhiều, công kích của Xích Nguyệt Ác Ma đã bị phân tán.
Dịch nhờn không còn hiệu quả ăn mòn, công kích của Xích Nguyệt Ác Ma yếu hẳn đi.
Khô Lâu chiến sĩ trước đó vừa bị dịch nhờn phủ đầy toàn thân, hiện giờ cũng đã thong dong lấy lại sức lực.
Sau khi Vu Yêu tướng quân lần lượt trị liệu xong, thương tích cũng nhanh chóng phục hồi.
Tình hình rốt cuộc đã ổn định trở lại.
Lâm Mặc Ngữ và Mạc Vận cũng đang không ngừng đón nhận công kích, thỉnh thoảng phải bổ sung thêm Áo Giáp Hài Cốt.
Nếu là trước kia, Lâm Mặc Ngữ sẽ không kiên trì được quá lâu.
Nhưng lúc này đã hấp thu 15 viên Linh Hồn Kết Tinh, tinh thần lực cũng đã gia tăng đáng kể.
Lại dung hợp thêm Linh Hồn Đá Quý, tốc độ khôi phục tinh thần lực tăng thêm 100 lần.
Còn có thêm phần lớn thịt đùi Đại Địa Xúc Long Thần mà chính mình mang theo.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy, mình chống đỡ thêm mấy tháng nữa cũng không thành vấn đề.
Nếu như thả tất cả quân đoàn Vong Linh ra, tất cả cùng nhau gánh vác tổn thương.
Sức chịu đựng sẽ càng tăng thêm, có lẽ chống đỡ nửa năm cũng không thành vấn đề.
Về phần Vu Yêu tướng quân…
Món đồ chơi này hoàn toàn không có khái niệm bị tiêu hao tinh thần lực.
Lâm Mặc Ngữ cũng không biết rốt cuộc kỹ năng của Vu Yêu tướng quân sẽ tiêu hao thứ gì, cảm giác không hề hao tổn chút nào.
Nguy cơ sinh tử đã bị loại trừ, Lâm Mặc Ngữ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tiếp theo nên suy nghĩ kỹ xem phải đối phó với Xích Nguyệt Ác Ma này như thế nào.
Không thể nào tồn tại một con quái vật hoàn mỹ như vậy.
Nếu không thì Nhân tộc đã sớm toi đời rồi.
Chắc chắn nó có nhược điểm nào đó, chỉ là mình chưa tìm ra được điểm đột phá mà thôi.
Lâm Mặc Ngữ không nóng nảy làm gì, hắn có thể kiên nhẫn rất lâu.