Chương 499: Tính ra thì đã chết gần hết rồi (2)
Pháp sư bóng tối nhẹ giọng nói.
Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng: “Không sao.”
Nhìn ác ma quen thuộc lại bay lên không trung, Lâm Mặc Ngữ biết rằng đây chắc chắn là đồ do Mị Ma Vương ban tặng.
Nàng ta đã ba lần bốn lượt thoát khỏi tay mình, xem ra lần này hắn vẫn không thể giết được nàng ta.
Các Khô Lâu ném từng cái thi thể vào đám Ác ma và Long tộc đang rơi xuống.
Lâm Mặc Ngữ không chút khách sáo thi triển Lời Nguyền Sát Thương, kích nổ thi thể ngay trên không trung.
Rất nhiều Ác ma và Long tộc không hề có sức chống cự và bị nổ tung ngay trên không trung trước khi chúng rơi xuống đất.
Khô Lâu chiến sĩ đã lao tới, mặc kệ hỏa vực mà lao thẳng xuống phía dưới.
Chúng chỉ đang chờ đám Ác ma và Long tộc rơi xuống đất, đại đao trong tay đã sẵn sàng tấn công.
Lâm Mặc Ngữ cũng đi qua theo.
Ngay khi bước vào hỏa vực, Áo Giáp Hài Cốt lập tức sáng lấp lánh và ngăn chặn mọi sát thương.
Trong mắt đám Ác Ma Vực Thẳm này, Lâm Mặc Ngữ lúc này trông giống ác ma hơn.
Chỉ cần bước vào phạm vi kỹ năng của hắn thì hắn sẽ kích nổ thi thể.
Việc kích nổ thi thể có thể giết chết trong phạm vi 160 mét, mỗi lần có thể nổ tung nhiều con Ác ma.
Trước khi chúng tiếp đất thì đã có hơn một nửa bị thương nặng.
Sau khi tiếp đất, thứ đang chờ đợi chúng lại là đại đao của các Khô Lâu và những đòn đánh bao trùm của Khô Lâu pháp sư.
Lâm Mặc Ngữ giống như Sát Thần vậy, tất cả Ác ma đều chết trong tay hắn.
Bên phía Long tộc cũng không khá hơn là bao, tuy Lâm Mặc Ngữ không có tự mình tiếp họ.
Nhưng các đòn tấn công của Khô Lâu chiến sĩ và Khô Lâu pháp sư cũng khiến họ không mấy dễ chịu.
Khi nhìn thấy điều này, đám người Giang Hán Sơn ai nấy đều cảm thấy quyết tâm chiến đấu đến cùng của mình là vô ích.
Đây đâu phải là chiến đấu, đúng hơn là một cuộc tàn sát đơn phương.
Những Ác ma cao cấp ở cấp 60 này chả là cái rắm gì khi ở trước mặt Lâm Mặc Ngữ, một Nhân tộc chức nghiệp giả chỉ đạt cấp 30.
Chúng bị giết chết như chém dưa xắt rau vậy.
“Đội trưởng, hình như chúng ta không cần phải ra tay nữa.”
“Những Ác ma này cũng sắp chết sạch và Long tộc cũng thế.”
Giang Hán Sơn như thể không nghe thấy lời nói của đội viên vậy, lúc này mọi sự chú ý của hắn ta đã hoàn toàn bị thu hút bởi huy hiệu quân nhân của mình.
Huy hiệu Thiếu úy màu bạc đã biến mất, đến chín ngôi sao cũng không thấy đâu, mà thay vào đó là huy hiệu Thượng tá màu vàng.
Hắn ta đã trở thành Thượng tá rồi!
Giang Hán Sơn đầy mừng rỡ nói: “Các ngươi hãy nhìn huy hiệu quân nhân của mình đi!”
Sau khi nghe thấy lời của Giang Hán Sơn, mọi người đều rối rít nhìn vào huy hiệu quân nhân của mình.
Huy hiệu quân nhân của mọi người đều đang sáng lên.
Không một ai ngoại lệ, tất cả đều được thăng cấp.
Tuy họ không có thăng cấp từ Thiếu úy lên Thượng tá giống như Giang Hán Sơn nhưng ngôi sao của họ đều tăng lên.
Lúc này, ánh mắt của mọi người nhìn Lâm Mặc Ngữ đã thay đổi.
Ai nấy đều trở nên cực kỳ thân thiện.
Lâm Mặc Ngữ đoán không sai, những người này từng là quân nhân.
Họ rời khỏi quân đội vì nhiều lý do khác nhau nhưng lý lịch quân đội khiến họ coi trọng quân hàm hơn người bình thường.
Binh lính nào không muốn làm Thần Tướng thì đó không phải là binh lính tốt.
Trở thành Thần Tướng là ước mơ cuối cùng của mỗi một binh lính.
Họ sẽ nghĩ rằng Lâm Mặc Ngữ vốn có thể tự mình xử lý hết đám Ác ma và Long tộc này, hắn hoàn toàn không cần đến họ.
Những công trạng này tương đương với việc Lâm Mặc Ngữ tặng miễn phí cho họ.
Hỏi sao trong lòng họ có thể không thấy biết ơn chứ.
Lâm Mặc Ngữ không có nghĩ nhiều đến vậy, hắn chỉ là không muốn thăng cấp và không muốn lỡ tay làm họ bị thương.
Lúc này vừa mới tạo ra một quân đội nên hắn chia đều kinh nghiệm cho họ.
Còn về công trạng…
Lâm Mặc Ngữ không có coi trọng nó như họ.
Lâm Mặc Ngữ dẫn đầu quân đoàn Vong Linh tàn sát dữ dội trong hỏa vực đang cháy hừng hực.
Chỉ cần một phút ngắn ngủi là quá đủ.
Cho dù có quá một phút, với sự lôi kéo toàn lực của các Khô Lâu chiến sĩ thì đám Ác ma này cũng đừng hòng có thể thoát được ra ngoài.
Mục tiêu đầu tiên mà Khô Lâu chiến sĩ nhắm vào chúng chính là đôi cánh.
Đã xuống rồi thì đừng nghĩ đến việc bay lên nữa.
Tiếng kêu thảm thiết thay nhau vang lên.
Sự gia tăng của hỏa vực chẳng có tác dụng gì cả.
Nếu là một chọi một thì có lẽ sẽ mạnh hơn Khô Lâu chiến sĩ.
Nhưng vấn đề hiện giờ là đánh hội đồng, hoàn toàn không nói phải trái.
Ban đầu Alice dừng lại ở độ cao năm trăm mét.
Sau đó, nàng ta cảm thấy không an toàn và bay cao hơn chút.