Chương 507: Sức mạnh thần tính, đúng là quái vật (2)
Đây cũng là một trong những cơ sở để ông có thể trở thành chức nghiệp giả cấp Thần.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là đặc tính tốc độ phục hồi năng lực tinh thần.
Sau khi ông sử dụng Linh Hồn Đá Quý, tốc độ phục hồi năng lực tinh thần đã tăng gấp trăm lần.
Tương đương với tốc độ phục hồi 10000%.
Hiện tại, sau khi có thêm sức mạnh thần tính thì trở thành hệ số nhân.
Không phải là nhân đôi trên thuộc tính cơ bản hiện có nữa.
Nghĩ đến đây, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy bản thân đã hơi ngông cuồng quá.
Có thể đạt tới hiệu quả này đã là chuyện xưa nay chưa từng có, không thể đòi hỏi cao cao nữa.
“Bây giờ, cần phải tăng cường thần tính, nâng cao cấp độ của sức mạnh thần tính.”
Lâm Mặc Ngữ ngẩng đầu nhìn, trên bậc thang đang trôi nổi một lượng lớn năng lượng thần tính, chúng đều là nguồn năng lượng của sức mạnh thần tính.
Yêu cầu tối thiểu của Bạch Ý Viễn đã thực hiện được, kế tiếp chính là tăng cường.
Lúc này, Mạc Vận cả người ướt đẫm mồ hôi, nàng ấy khó khăn bước lên bậc thang thứ 100.
Năng lượng thần tính chảy khắp cơ thể nàng ấy, sự mệt nhọc giảm đi rất nhiều.
Mạc Vận không khỏi lộ ra vẻ hưởng thụ.
“Thoải mái quá!”
Mạc Vận khẽ nói.
Đúng là nỗ lực không hề uổng phí, cuối cùng cũng thành công nhận được thần tính.
Nhận được thần tính ở cấp 41, đã ngang bằng với kỷ lục của Bạch Ý Viễn.
Mạc Vận cảm thấy tương lai mình có lẽ sẽ có cơ hội đuổi kịp bước chân của Bạch Ý Viễn, trở thành nhân vật có thể sánh vai với Bạch Ý Viễn.
Nàng ấy vô thức nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ, phát hiện Lâm Mặc Ngữ đã đứng cùng vị trí với mình rồi.
Hơn nữa hắn còn rất thoải mái, không cực nhọc như mình.
“Sao lại quên mất quái thai này chứ?” Mạc Vận khẽ bật cười.
Cho dù là bản thân hay Bạch Ý Viễn, thậm chí là tất cả chức nghiệp giả của toàn Nhân tộc.
Đều không thể sánh bằng Lâm Mặc Ngữ.
Chưa từng có ai tiến vào bí cảnh Thần Tuyển ở cấp 30, sau đó nhận được sức mạnh thần tính.
Lâm Mặc Ngữ đưa tới một ánh mắt cổ vũ, sau đó tiếp tục bước lên.
Nhìn bóng lưng của hắn, bước đi nhẹ nhàng, nàng ấy thầm nghĩ: “Thật sự không biết sau cùng thằng nhóc này có thể đạt được đến tầm cao nào đây?”
Đôi mắt xinh đẹp long lanh, trong mắt nàng ấy, Lâm Mặc Ngữ còn rực rỡ hơn Bạch Ý Viễn năm đó.
Thu lại tâm tình, Mạc Vận lại lên đường.
Bắt đầu từ bậc thứ 101, mỗi lần đi lên một bậc sẽ nhận được hai sợi năng lượng thần tính.
Sau khi năng lượng thần tính mới tiến vào dung nhập với sức mạnh thần tính sẽ làm sức mạnh thần tính phát triển nhanh chóng.
Chỉ mới đi năm bậc, sau khi nhận được 10 sợi năng lượng thần tính mới, sức mạnh thần tính lại lần nữa thay đổi.
[Sức mạnh thần tính (cấp 2): Khi thăng cấp, tất cả thuộc tính tăng thêm 2% , tốc độ phục hồi năng lực tinh thần tăng 200%, tốc độ phục hồi mệt mỏi tăng 200%.]
“Không biết lão sư khi đó đã nhận được bao nhiêu năng lượng thần tính, nâng sức mạnh thần tính lên bao nhiêu cấp nhỉ?”
Lâm Mặc Ngữ tiếp tục đi lên…
Áp lực lại tăng lên nhưng với Lâm Mặc Ngữ mà nói, vẫn không tính là mạnh.
Ít nhất hắn bước đi vẫn rất nhẹ nhàng.
Lại đi được 10 bậc nữa, tới bậc thứ 115.
Thu được 20 sợi năng lượng thần tính mới, sức mạnh thần tính lại thăng cấp, đạt tới cấp 3.
Khi cấp độ sức mạnh thần tính tăng lên, năng lượng thần tính yêu cầu cũng càng ngày càng nhiều.
Lâm Mặc Ngữ không quan tâm những chuyện này, hắn chỉ cần dùng hết toàn lực bước lên phía trước là được, còn lại không cần hắn để tâm.
Mạc Vận nghiến răng, khó khăn bước tới bậc thứ 105.
Nàng ấy thở dài thườn thượt: “Rốt cuộc cũng nấng sức mạnh thần tính lên được cấp 2.”
“Theo ghi chép của gia tộc, có thể nâng sức mạnh thần tính lên cấp 2, đó đã là thiên tài tuyệt đỉnh.”
“Những tiền bối trong gia tộc, kỷ lục cao nhất mới chỉ là cấp 4.”
“Bạch Thần lúc trước cũng mới đạt tới cấp 5 mà thôi.”
“Có lẽ ta có cơ hội vượt qua kỷ lục cao nhất của gia tộc, đạt tới trình độ của Bạch Thần.”
Vẻ mặt Mạc Vận tràn đầy tự tin.
Nàng ấy đi được tới bước này hoàn toàn là nhờ vào năng lực của bản thân, vẫn còn thiên phú chưa được khai thác.
Một khi khai thác năng lực thiên phú, nàng ấy tin rằng mình còn có thể đi nhiều bước hơn nữa.
“Không biết Lâm Mặc Ngữ đã đi đâu rồi?”
“Hẳn là mạnh hơn ta nhỉ…”
Mạc Vận nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ, nào còn thấy bóng dáng Lâm Mặc Ngữ.
Không thấy nữa?
Rời bí cảnh rồi sao?
Mạc Vận cảm thấy suy nghĩ của mình cực kỳ nực cười.
Ánh mắt nhanh chóng lướt lên trên, loáng thoáng nhìn thấy một bóng người.
Vị trí đó, ít nhất đã đến bậc thứ 200.
Hắn vẫn đang bước đi, vẫn đi rất thoải mái, trông chẳng có chút khó khăn gì.
Cứ đi bước một, quá nhanh.
Mạc Vận lập tức bị một vạn điểm sát thương, đả kích nghiêm trọng sự tự tin của nàng ấy.
“Đúng là quái vật, sinh cùng thời đại với ngươi, thật xui xẻo!”
Thở phì phò nói một câu, nghiến răng tiếp tục đi lên.