Chương 527: May là chạy nhanh, tấm khiên từ trên trời rơi xuống (1)
Phòng ngự của chiến trường Xà Quy mạnh đến nỗi khiến người ta giận sôi máu, lại có thêm đặc tính miễn dịch kép.
Đánh nửa ngày, đến cả lá bài tẩy kỹ năng Cường Binh đều lấy ra sử dụng, vất vả lắm mới khiến nó cạn máu.
Kết quả một cái kỹ năng Co Rụt đã quét sạch đi hết những nỗ lực trước đó.
Lâm Mặc Ngữ tức giận đến nghiến răng, đây quả thực là một dạng gian lận.
Bản thân nó đã đủ cứng, sinh mệnh lực vô cùng cao, công kích lực càng là khủng bố.
Lại có thêm kỹ năng hồi phục biến thái như vậy.
Vậy đánh cái quái gì nữa.
Nếu đánh thêm một lần… Lãng phí tài nguyên.
Chuyện như vậy một lần là đủ rồi, Lâm Mặc Ngữ cũng không muốn trải nghiệm đến lần thứ hai.
Dứt khoát mang theo đội ngũ rút lui.
Tạm thời không thể trêu vào, sau này lại tới vậy.
Men theo tuyến đường đi của mấy ngày qua, nhanh chóng rút lui.
Trong nháy mắt đã không có bóng người.
Thông qua chuyến đi lần này, Lâm Mặc Ngữ đã từ bỏ ý định tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Đến BOSS phổ thông cấp 64 đều đánh vất vả như vậy, càng không cần nói đến BOSS có cấp độ cao hơn.
Nếu như đụng phải BOSS cấp lãnh chúa, thậm chí BOSS cấp thế giới.
Quân đoàn Vong Linh của bản thân có thể chống đỡ được hay không cũng là một vấn đề.
Nói cho cùng, vẫn là cấp độ kém một chút.
Trận chiến này khiến cho Lâm Mặc Ngữ ý thức, hiểu rõ được chính mình dù sao cũng chỉ là cấp 33.
Mặc dù bản thân sở hữu lượng lớn Khô Lâu, thiên phú rất mạnh, biên độ tăng trưởng khiến người sợ hãi.
Nhưng nói đến cùng thì vẫn chỉ là cấp 33.
Không hề có được kỹ năng nào thật sự mạnh.
Lâm Mặc Ngữ vừa rút lui vừa tiến hành phân tích.
Đây là lần đầu tiên hắn rút lui kể từ khi hắn bước vào con đường chức nghiệp này.
Trước đây gặp được không ít BOSS mạnh, kết quả hắn đều có thể dùng thời gian từ từ giết chết bọn chúng.
Nhưng lần này, Lâm Mặc Ngữ thật sự không có niềm tin đánh bại được nó.
Hắn lại không giống với phần lớn chức nghiệp cấp huyền thoại đều sở hữu một vài kỹ năng mạnh.
Trong nháy mắt đã có thể làm thay đổi cục diện trận chiến.
Thi Thể Bạo Liệt có thể được tính là một cái, đáng tiếc ở khu vực cốt lõi bị hạn chế nghiêm trọng.
Sau khi Lâm Mặc Ngữ rời đi được năm phút, chiến trường Xà Quy đã kết thúc kỹ năng Co Rụt.
Một lần nữa thò đầu ra, vươn ra bốn bộ móng vuốt, cái đuôi dài quất vào trên nền đất, phát sinh một tiếng ầm vang.
Giờ phút này, nó đã hồi phục như lúc ban đầu, ngửa mặt lên trời gào thét.
Giống như đang tuyên bố, lão tử đã quay trở lại rồi.
Một nhân tộc bé nhỏ, coi chừng lão tử đấy.
Cái đầu khổng lồ di chuyển nhìn trái, nhìn phải xung quanh, phát hiện thân ảnh Lâm Mặc Ngữ sớm đã không còn ở đây.
Đầu óc cho dù không được thông minh lắm cũng ý thức được rằng tên nhân loại đáng ghét này vậy mà đã trốn thoát.
Nhìn về hướng bên trái rồi lại nhìn sang bên phải một chút, căn bản tìm không ra phương hướng mà Lâm Mặc Ngữ chạy trốn.
Đôi mắt tràn đầy sự phẫn nộ, nó bắt đầu rống giận, một tiếng lại một tiếng, chấn động cả một vùng.
Uy lực của BOSS không ai có thể nghi ngờ.
Quái vật ở tứ phía đều sợ đến run rẩy.
Có vài con quái vật hoảng sợ chạy trốn, vô cùng hỗn loạn.
Đột nhiên một bóng đen khổng lồ rơi xuống từ không trung, tốc độ nhanh như chớp.
Chớp mắt một cái, đã bay xa mấy nghìn mét.
Trong bóng đen lộ ra một bộ móng vuốt tóm lấy chiến trường Xà Quy, bay thẳng về phía bầu trời.
Tiếng phẫn nộ gầm rú biến thành hoảng sợ, thét chói tai.
Sau đó hoàn toàn biến mất.
Trên đoạn đường Lâm Mặc Ngữ rút lui, quái vật ven đường ở những nơi lúc hắn mới tiến vào đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Tốc độ rút lui còn nhanh hơn so với tốc độ khi đi vào.
“Có lẽ nó không đuổi theo nữa.”
Suy nghĩ như thế nhưng cho dù nó đuổi theo cũng không sợ lắm.
Cùng lắm thì lại đấu một trận.
Lại thêm một lần lãng phí tài nguyên và thời gian.
Dù sao chiến trường Xà Quy muốn giết hắn thì chỉ có nằm mơ thôi.
Đột nhiên, một tiếng kêu bén nhọn làm cho Lâm Mặc Ngữ tóc gáy dựng đứng.
Khí tức kinh khủng từ đỉnh đầu xẹt qua.
Một vật thể khổng lồ từ trên trời ập xuống, rơi xuống cách đó không xa.
Một tiếng ầm vang, trên mặt đất hiện ra một cái hố to.
Nhìn thấy vật thể trong hố, Lâm Mặc Ngữ vô thức rợn cả tóc gáy.
Từ trên trời lao xuống vậy mà là mai rùa, mai rùa của chiến trường Xà Quy.
Lâm Mặc Ngữ khẳng định trăm phần trăm, chính mình sẽ không nhận sai.
Trên mai rùa bên còn có khí tức của chiến trường Xà Quy.
Trên mai rùa có dấu vết một lỗ hổng to, hẳn là bị vật thể nhọn đâm xuyên thủng.
Sau khi kiểm tra tỉ mỉ, Lâm Mặc Ngữ đã đưa ra khẳng định về suy đoán của mình.