Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 530 - Chương 530: Đây Là Muốn Dụ Boss Tới Đây Sao (2)

Chương 530: Đây là muốn dụ BOSS tới đây sao (2)
Thấy được huy hiệu Công hội Già Lam trên người bọn họ.

Công hội Già Lam…

Lâm Mặc Ngữ ánh mắt đảo qua trên người các nàng ta, cảm nhận được khí thế của bọn họ: “Đừng tiếp tục đi vào sâu bên trong, sẽ gặp nguy hiểm đấy.”

Giọng điệu Lâm Mặc Ngữ vô cùng bình thản nhưng lọt vào tai Già Lam Dạ Vũ dường như chính là đang nói: Các ngươi đi vào nữa sẽ chết.

Vẻ mặt Già Lam Dạ Vũ hơi thay đổi, đang muốn phản bác thì phát hiện Lâm Mặc Ngữ đã rời khỏi.

“Đây là ai vậy!” Sắc mặt Già Lam Dạ Vũ lúc này cũng không dễ nhìn.

Rõ ràng chỉ là một tên nhãi chỉ có cấp 33, nhìn thấy bản thân nàng ta cấp 60 Đại Kỵ Sĩ mà lại vô lễ như vậy.

Thật muốn đuổi theo để dạy dỗ hắn một trận cho ra trò.

Trong mắt Mộc Tiêm Tiêm mang theo sự tò mò, lẩm bẩm: “Hắn làm sao tới được chiến trường Vĩnh Hằng rồi.”

Không chỉ là Mộc Tiêm Tiêm, trong đội ngũ có không ít người đều nhìn theo phương hướng Lâm Mặc Ngữ rời đi.

Già Lam Dạ Vũ nghe được lời nói của Mộc Tiêm Tiêm: “Tiêm Tiêm, ngươi biết hắn à?”

Mộc Tiêm Tiêm đáp: “Hắn tên Lâm Mặc Ngữ, trong cuộc so tài chức nghiệp giả cử hành vào mấy hôm trước, hắn là quán quân tổ khác cấp 20, phá vỡ được kỷ lục trận đấu khiêu chiến.”

“Hóa ra là hắn.” Già Lam Dạ Vũ đã nghe qua tên của Lâm Mặc Ngữ.

Thời điểm ấy Lâm Mặc Ngữ rất nổi tiếng với sự kiện đạt thành tích cao nhất, phá vỡ được kỷ lục cuộc so tài chức nghiệp giả từ lúc được thành lập cho đến hiện tại.

Chỉ vỏn vẹn cấp 27, một người đơn độc chiến đấu với một nhóm các chức nghiệp giả Pháp Sư cấp 50 tụ lại thành một đội.

Thành tích như vậy là trước nay chưa từng có.

Bây giờ mới qua được bao nhiêu ngày mà Lâm Mặc Ngữ từ cấp 27 đã nhảy vọt tới cấp 33.

Trong mắt người ngoài, tốc độ lên cấp như vậy đã là vô cùng nhanh.

Hơn nữa quan trọng không phải cấp độ mà là thực lực.

Mộc Tiêm Tiêm nói rằng: “Lúc đó hắn có thực lực vượt qua cả đội pháp sư cấp 50, hiện tại xem ra còn mạnh hơn nhiều, hay là…”

Già Lam Dạ Vũ không phải người ngu, có thể nghe hiểu được ý tứ trong lời nói Mộc Tiêm Tiêm.

Hiện tại nàng ta đã phủ định những suy nghĩ trước đó của bản thân, nàng ta cảm thấy có lẽ Lâm Mặc Ngữ thật sự đã đi vào khu vực cốt lõi, sau đó lại quay về.

Nếu thật sự như vậy thì lời nói ban nãy của Lâm Mặc Ngữ, không thể coi thường được.

Già Lam Dạ Vũ suy ngẫm một lát: “Chúng ta đi dọc sát theo biên giới khu vực cốt lõi.”

Nàng ta không muốn cứ như vậy rút lui, ít nhất cũng phải tìm hiểu một chút mới cam lòng.

Các nàng ta rút lui về phía sau đến sát biên giới khu vực cốt lõi, sau đó lựa chọn một phương hướng, dọc men theo lối đó đi.

Bởi vì mối quan hệ với Công hội Già Lam, Lâm Mặc Ngữ tốt bụng nhắc nhở một tiếng cho đám người Già Lam Dạ Vũ biết.

Với thực lực của các nàng ta, một ngày ở khu vực cốt lõi đụng phải đám quái vật theo bầy đàn sẽ rất nguy hiểm.

Bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra sự việc giảm quân số trong đội.

Nếu như đụng phải BOSS, khả năng cả đội bị diệt không phải là không có.

Lâm Mặc Ngữ cũng không phải là kiêu ngạo nhưng sau khi trải qua các cuộc chiến thực tiễn, có thể đại khái phân tích ra được kết quả.

Huống chi ở khu vực cốt lõi bên trong còn có con quái vật BOSS khủng bố bay trên không trung, không biết lúc nào sẽ xà xuống tấn công.

Vì lý do an toàn trước mắt, cuối cùng Lâm Mặc Ngữ vẫn đi ra khỏi khu vực cốt lõi.

Yêu quý sinh mệnh, tránh xa khu vực cốt lõi.

Rời khỏi vùng đất bằng phẳng như tấm gương phủ đầy bụi kia, Lâm Mặc Ngữ không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Khu vực cốt lõi và khu vực trung tâm như cách một đường vẽ mỏng, đã là hai thế giới khác nhau.

Ở chỗ này, quái vật cấp 60 thỉnh thoảng sẽ xuất hiện, đối với Lâm Mặc Ngữ mà nói không hề có sự nguy hiểm nào đáng nhắc đến.

“Không biết tỷ tỷ nơi đó thế nào rồi.”

Trước khi Lâm Mặc Ngữ đi tiếp, thỉnh thoảng sẽ nhìn ra xa phương hướng chiến trường biên giới.

Thời gian Lâm Mặc Hàm thu được Nguyên Thủy Phù Văn đã trôi qua được 22 ngày.

Ở vùng rìa biên giới chiến trường, với năng lực chiến đấu của đám người Lâm Mặc Hàm, sẽ không có nguy hiểm gì.

Nhưng mà không tận mắt nhìn thấy được, đôi khi cũng sẽ cảm thấy có một chút lo lắng.

Không sợ nghìn điều, chỉ sợ một điều vô phương cứu chữa.

Thỉnh thoảng Lâm Mặc Ngữ cũng sẽ tự giễu, là bản thân hắn lo nghĩ quá rồi.

Lão sư của Lâm Mặc Hàm, người đến từ học viện Sáng Thần cường giả cấp Thần, tất nhiên đã sắp xếp mọi chuyện xong xuôi.

Ngay cả tung tích vị trí Nguyên Thủy Phù Văn ở đâu đều có thể suy đoán ra, thủ đoạn của đối phương cao thế nào, đến hắn cũng không thể tưởng tượng ra được.

Ít ra cũng là cùng cấp độ với Bạch Ý Viễn, Mạnh An Văn.
Bình Luận (0)
Comment