Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 536 - Chương 536: Mị Ma Cao Cấp Đột Kích, Ngoan Ngoãn Đi Theo Tỷ Tỷ Thôi (2)

Chương 536: Mị Ma cao cấp đột kích, ngoan ngoãn đi theo tỷ tỷ thôi (2)
[Loan Điểu Viễn Cổ] đổi từ chụp thành vỗ, đập vào người Lâm Mặc Ngữ.

Áo Giáp Hài Cốt nổ tan tành, Lâm Mặc Ngữ kêu lên một tiếng đau đớn, bị nó đánh bay.

Chuyển Giao Sát Thương có hiệu lực, Lâm Mặc Ngữ nghe trong đầu có một tiếng vỡ vụn.

Lại có mấy chục con Khô Lâu chết đi.

Không kịp đau lòng, Lâm Mặc Ngữ đã lơ lửng giữa không trung, nhanh chóng bổ sung giáp.

Lúc này [Loan Điểu Viễn Cổ] đã bay lên không trung.

“Ngươi tưởng lão tử dễ bị bắt nạt sao?”

Khi đã thật sự nghiêm túc muốn đánh, Lâm Mặc Ngữ không còn sợ hãi gì nữa.

Một ánh sáng đỏ lóe lên.

Kỹ năng: Lời Nguyền Sát Thương!

Một tiếng vang lớn, trên đỉnh đầu [Loan Điểu Viễn Cổ] xuất hiện Kiếm Huyết Hồng.

Trong lòng bàn tay là hỏa diễm hừng hực.

Kỹ năng: Ngọn Lửa Linh Hồn!

[Loan Điểu Viễn Cổ] hét thảm một tiếng. Toàn thân run rẩy, rõ ràng rất đau.

Không ngờ một loài sâu bọ như Lâm Mặc Ngữ lại dám phản kháng.

Nó hoàn toàn nổi giận.

Hắc Hỏa Diễm trút xuống như muốn trời sập. Hóa thành từng quả cầu lửa to lớn, phô thiên cái địa.

“Vãi!”

Lâm Mặc Ngữ trốn nhanh nhất có thể.

Đây rõ ràng là kỹ năng thứ hai của [Loan Điểu Viễn Cổ].

Quả nhiên, quả cầu lửa rơi xuống đất.

Bùm!

Một vụ nổ kinh khủng xảy ra.

Khí lưu to lớn cuốn tới, Lâm Mặc Ngữ sợ đến ngây người.

Những quả cầu lửa liên tiếp nổ tung, tạo ra từng đám mây hình nấm, biến đổi hoàn toàn đại địa.

Đám người Già Lam Dạ Vũ đã chạy xa nhưng vẫn thấy rõ cảnh tượng này. Các vụ nổ kịch liệt truyền đến chỗ các nàng ta.

Đại địa không ngừng chấn động.

Già Lam Dạ Vũ khó khăn nuốt nước bọt, cảnh tượng quá đẹp, nàng ta không dám nhìn.

Trong mắt Mộc Tiêm Tiêm rưng rưng nước mắt lấp lánh: “Lâm Mặc Ngữ thật là một người tốt.”

Già Lam Dạ Vũ biết Mộc Tiêm Tiêm mềm lòng: “Đừng buồn, Lâm Mặc Ngữ đúng là người vĩ đại, sau khi trở về nhất định phải lập bài vị cho hắn.”

Mộc Tiêm Tiêm gật đầu: “Mỗi ngày thắp ba nén hương.”

Những người khác cũng phụ họa: “Ừ, chúng ta cùng nhau thắp hương cho Lâm Mặc Ngữ.”

Trong vụ nổ kịch liệt, sau khi Áo Giáp Hài Cốt không ngừng vỡ tan, lại liên tục được bổ sung.

Động tác Lâm Mặc Ngữ đã rất nhanh nhưng đôi khi vẫn không kịp.

Đáng thương nhất là Khô Lâu, yên lặng chịu tổn thương hộ Lâm Mặc Ngữ.

Bọn chúng không sợ cái chết, vì chúng vốn dĩ không có sự sống.

Nhưng Lâm Mặc Ngữ không nghĩ như vậy. Khô Lâu vừa là vật triệu hồi cả hắn, cũng vừa là chiến hữu của hắn.

Trong mắt hắn, Khô Lâu có sinh mệnh.

“Khoản thù này, ta nhớ kỹ. Sớm muộn gì cũng sẽ tìm ngươi để thanh toán.”

Lâm Mặc Ngữ tiếp tục chạy trốn trong tiếng nổ vang trời.

Kỹ năng của [Loan Điểu Viễn Cổ] vẫn đang hoạt động, hắc hỏa cầu liên tục rơi xuống.

Lâm Mặc Ngữ cắm đầu chạy, Áo Giáp Hài Cốt được hắn sử dụng không ngừng.

Dù có vỡ tan, hắn vẫn luôn tái sử dụng chúng.

Hiện tại, hắn cách khu vực trung tâm không xa, nhiều nhất chỉ cần hai phút nữa là có thể ra ngoài. [Loan Điểu Viễn Cổ] thấy kỹ năng của mình vô dụng bèn lao xuống. Nó không định để Lâm Mặc Ngữ rời đi. Một kẻ cấp 33 nhỏ bé lại mãi vẫn không giết được, làm nó mất mặt vô cùng.

Nó vèo bay xuống, đáp đất, chặn đường Lâm Mặc Ngữ. Miệng chim mở ra, định nuốt chửng Lâm Mặc Ngữ.

Đột nhiên, từ xa có một luồng khí tức khổng lồ lao tới.

[Loan Điểu Viễn Cổ] ngẩng đầu nhìn lại.

Lâm Mặc Ngữ cũng cảm nhận được khí tức đó.

Đây là sức mạnh của Ác Ma Vực Thẳm.

Khí tức vô cùng khổng lồ, tương đương với chức nghiệp giả đỉnh cao của Nhân tộc.

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ chợt lạnh, một ác ma cấp 70 trở lên đang tới.

Đến vì mình.

Lúc này, hắn mới nhận ra có lẽ mình đã bị đánh dấu từ trước, nếu không trên chiến trường rộng lớn như thế này sao lại có sự trùng hợp như vậy.

Phía sau có truy binh, phía trước có mãnh hổ.

Lâm Mặc Ngữ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Tiếp tục chạy không được, mà không chạy cũng không được.

Vài giây sau, thân ảnh của đối phương hiện rõ trong tầm mắt.

Mị Ma Vực Thẳm, một quái vật cấp 70.

Không mạnh bằng Mị Ma Vương nhưng vẫn mạnh hơn Alice rất nhiều.

“Cuối cùng cũng tìm được ngươi, không ngờ ngươi lại trốn đến khu vực cốt lõi.”

“Đã vậy, ngươi ngoan ngoãn đi theo ta, yên tâm, tỷ tỷ sẽ chăm sóc ngươi thật tốt. Ha ha!” Mị Ma Vực Thẳm Mina đứng trên không trung, mặt đầy vẻ quyến rũ.

Giọng nói mang theo sức hấp dẫn nhưng Áo Giáp Hài Cốt của Lâm Mặc Ngữ chớp động, ngăn được mị hoặc của nó.

Mina thấy mị hoặc vô hiệu, khuôn mặt xinh đẹp khẽ thay đổi.

nàng ta được lệnh mang Lâm Mặc Ngữ về, không phải giết hắn.

Mị Ma Vương muốn nàng ta đưa Lâm Mặc Ngữ về Vực Thẳm, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì phải mang người sống về. Đối với lệnh này, nàng ta chỉ có thể tuân thủ.

Lâm Mặc Ngữ bắt lấy ý tứ trong lời nói của nàng ta: “Ta không thể đi theo ngươi.”

Nói xong, hắn mở ra thuật Dò Thám. Kết quả ngoại trừ tên của đối phương, không thu được thông tin gì khác.
Bình Luận (0)
Comment