Chương 539: Nhân tộc anh hùng: Mộ Lâm Mặc Ngữ (1)
Bạch Ý Viễn cơ bản chưa từng nghĩ tới tình huống này.
Lâm Mặc Ngữ gọi ra một Khô Lâu, để nó ôm mình chạy.
Ít nhất tốc độ của Khô Lâu nhanh hơn chính mình nhiều.
Bị Khô Lâu ôm không dễ chịu, toàn thân không có một tí thịt nào, chỉ là bộ xương.
Nhưng giờ không còn cách nào, mạng sống quan trọng hơn!
Một chiêu này của Loan Điểu Viễn Cổ thực sự muốn giết chết hắn. Hắc Hỏa Thiên Thạch rơi xuống đất.
Một đám mây hình nấm khổng lồ xuất hiện.
Không thể ngăn cản được sóng xung kích xen lẫn Hắc Hoả, Lâm Mặc Ngữ bị thổi bay xa cả ngàn mét.
Hắc Hỏa Diễm bao phủ mặt đất, hàng ngàn mét xung quanh bị đốt cháy thành tro.
Lâm Mặc Ngữ bị hất tung như một mảnh giẻ rách, lăn lộn thêm vài trăm mét nữa.
Áo Giáp Hài Cốt của hắn bị phá hủy ngay lập tức trong đợt sóng xung kích.
Theo bản năng, hắn bổ sung Áo Giáp Hài Cốt liên tục.
Hết lần này đến lần khác.
Đến mức hắn cũng quên mình đã thêm bao nhiêu lần.
Cuối cùng, hắn sống sót.
Kiểm tra Không Gian Triệu Hồi của mình một chút, hắn không khỏi cười khổ.
Một vài nhánh quân đoàn Vong Linh đã bị hủy hoại.
Sóng xung kích vừa rồi ít nhất đã làm tổn thất hơn năm trăm Khô Lâu chiến sĩ và hơn một trăm Khô Lâu pháp sư.
May mắn là hắn còn sống.
Kỹ năng Chuyển Giao Sát Thương và Kháng Cự Nguyên Tố đã phát huy tác dụng lớn.
Chuyển Giao Sát Thương giúp Khô Lâu chịu đựng tổn thương thay cho hắn.
Kháng Cự Nguyên Tố giúp giảm tổn thương, lại thêm Đá Quý Hỏa Diễm tăng cường miễn dịch với hỏa diễm mới giúp hắn giảm hẳn tám lần tổn thương.
Kết hợp cả hai kỹ năng, hắn mới sống sót.
Nếu không, đối mặt với cú tấn công liều mạng của lãnh chúa cấp 67, một đứa nhóc cấp 33 như hắn chắc chắn sẽ chết nhiều lần.
“Ái chà, mạng của ngươi lớn ghê, như vậy rồi mà vẫn không chết!” Giọng nói của Mina đột nhiên vang lên bên tai.
“Mệnh của ta từ trước đến nay đều rất lớn,” Lâm Mặc Ngữ nghiêng người nhìn Mina. Lúc này, Mina cũng không tốt, toàn thân nàng ta đầy vết thương.
Khí tức cũng yếu ớt hơn trước.
Lâm Mặc Ngữ nhìn cô: “Xem ra ngươi còn thảm hơn ta.”
Mina giơ cao trường thương trong tay: “Dù ta có thảm, vẫn đủ sức giết ngươi.”
Lâm Mặc Ngữ cười lớn: “Ngươi có thể thử xem, có khi ta có thể giết ngươi đó.”
Trong mắt Lâm Mặc Ngữ, dù hắn cũng chật vật nhưng ít ra không bị thương.
Mặc dù đã tổn thất một lượng lớn Khô Lâu, hắn vẫn duy trì 8 nhánh quân đoàn Vong Linh hoàn chỉnh.
Kỹ năng [Cường Binh] vẫn chưa sử dụng, hắn vẫn còn đủ sức để chiến đấu.
Số Quân đoàn Vong Linh còn lại đồng loạt xuất hiện, đều hướng về phía Mina.
Lâm Mặc Ngữ tự tăng cường [Áo Giáp Hài Cốt], kỹ năng [Cường Binh] trên mu bàn tay đã tích lũy năng lượng chờ lệnh.
Mina thấy ký hiệu trên mu bàn tay của Lâm Mặc Ngữ, sắc mặt thay đổi: “Nguyên Thủy Phù Văn…”
Kỹ năng từ Nguyên Thủy Phù Văn đều rất mạnh mẽ, khiến Mina phải đề phòng.
Nhìn thấy sự tự tin của Lâm Mặc Ngữ, Mina có chút do dự.
Nàng ta bị thương nặng, không đưọc một nửa sức mạnh như lúc toàn thịnh.
Một tia sáng đen bùng lên, một lối đi thời không bất ngờ xuất hiện bên cạnh Mina. Lực hút mạnh mẽ kéo lấy Mina từ lối đi, muốn đưa nàng rời đi. Đây là quy tắc của chiến trường Vĩnh Hằng, đã đến giờ, Mina phải rời đi, không thể tiếp tục ở lại.
Thu trường thương lại, sát khí tan biến hoàn toàn.
Mina nở một nụ cười mê người: “Bạn nhỏ Lâm Mặc Ngữ, lần này tỷ tỷ không mang ngươi theo.”
“Lần sau có cơ hội, ta sẽ đến tìm ngươi chơi. Ngươi phải bảo trọng, đừng để bị ngọn lửa kia ăn mất.” Giọng nói của nàng không mang chút sát khí trước, nghe càng giống người tình.
Lâm Mặc Ngữ vốn là thẳng nam, không để tâm đến lời nói đó: “Lần sau gặp mặt, ta sẽ giết ngươi.”
“Lần sau tỷ tỷ nhất định sẽ ăn ngươi.” Trong tiếng cười duyên dáng, Mina bị hút vào lối đi thời không.
Lâm Mặc Ngữ thở dài nhẹ nhõm.
Nếu không cần thiết, hắn thật sự không muốn liều mạng với Mina.
Dù sử dụng kỹ năng [Cường Binh], cũng chưa chắc thắng được.
Huống chi còn có một con [Loan Điểu Viễn Cổ], hắn còn phải lo chạy trốn để giữ mạng.
“A, [Loan Điểu Viễn Cổ] đâu?”
Trên không không thấy bóng dáng của [Loan Điểu Viễn Cổ], chỉ thấy một đoàn Hắc Hỏa Diễm cháy hừng hực ở xa xa.
Đó là Hắc Hỏa, nơi thiên thạch rơi đập xuống, nay đã biến thành biển lửa.
Lâm Mặc Ngữ dũng cảm tiến lại, thấy một hố to đường kính hơn ngàn mét. Trong hố, lửa cháy ngút trời, Hắc Hỏa Diễm thiêu đốt mặt đất.
Có điều [Loan Điểu Viễn Cổ] đi đâu rồi?
Tìm mãi, cuối cùng Lâm Mặc Ngữ thấy bóng dáng [Loan Điểu Viễn Cổ] ở trung tâm biển lửa.
Thuật Dò Thám hiển thị:
[Loan Điểu Viễn Cổ (cấp lãnh chúa BOSS)]
[Cấp độ: 67]
[Trạng thái: Đang niết bàn trọng sinh, hiện tại ở trạng thái vô địch.]
Không có thuộc tính, chỉ có trạng thái.
Một cảm giác lạnh lẽo lan khắp sống lưng.