Chương 582: Lần này Lâm Mặc Ngữ kiếm được món hời to rồi (2)
Mỗi người đều bị mấy Khô Lâu bao quanh, những thanh Đại Đao trên tay chúng lóe lên ánh sáng sắc bén.
Tuy trông chúng chỉ mới đạt cấp độ 35, thuộc tính cũng thấp đến đáng thương.
Nhưng dáng vẻ của chúng quá dọa người rồi.
Từng cơn gió lạnh thổi vào cơ thể, khiến bọn họ không rét mà run.
Mỗi người đều tự động bày ra tư thế chiến đấu theo bản năng nhưng bọn họ cũng thật sự không dám ra tay.
“Xin hãy rời đi.”
Giọng nói của Lâm Mặc Ngữ vang lên.
“Dựa vào cái gì, bọn ta vẫn còn muốn đánh một lần nữa.” Có người không phục, quát lớn về phía Lâm Mặc Ngữ.
Một số người khác cũng hét lên: “Đúng vậy, ngươi dựa vào đâu mà nói thế?”
Lâm Mặc Ngữ cau mày, bọn họ không biết tự lượng sức mình hay sao?
Họ không biết đánh một lần sẽ tốn biết bao nhiêu thời gian hay sao?
Phó bản sẽ biến mất sau tối đa 20 phút, đánh cái rắm á.
Mạc Vận ngồi trên Thánh Linh Kỳ Lân thú bay đến nói: “Phó bản sắp biến mất rồi, các ngươi không còn thời gian vượt qua lần nữa đâu.”
“Nhanh chóng rời khỏi đây, lỡ như lát nữa vô tình khiến các ngươi bị thương thì không tốt đâu.”
Lúc này, Mộc Tiêm Tiêm cũng nói: “Các ngươi nhanh đi đi.”
Tên đó vẫn còn muốn nói thêm gì đó nhưng lại bị đội trưởng của hắn ta giữ lại, đội trưởng kia nói: “Được, chúng ta lập tức rời khỏi.”
Nói xong hắn ta vung tay lên rồi mang theo nhóm người rời đi.
Đội quân Khô Lâu cũng tự động nhường đường cho họ đi.
Sau khi rời đi, có một thành viên bất mãn hỏi: “Đội trưởng, tại sao chúng ta phải rời đi chứ?”
Đội trưởng trầm giọng nói: “Phó bản xác thực sắp kết thúc, chúng ta không kịp đánh thêm lần 2 nữa. Hơn nữa, đối phương là Lâm Mặc Ngữ, chúng ta không nên đắc tội hắn.”
“Lâm Mặc Ngữ thì sao chứ? Dù hắn có lợi hại đến đâu thì cũng không thể chặn cửa phó bản như thế được.” Tên đó đã nghe qua danh tiếng của Lâm Mặc Ngữ, cũng biết hắn rất có bản lĩnh.
Nhưng mà dù có lợi hại đến thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể vô lý như vậy được.
Đội trưởng nói: “Ta nghĩ chắc là hắn muốn tiêu diệt Ác Ma Vực Thẳm và Long tộc.”
Mấy người còn lại trong đội ngũ đều ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ.
Lúc này, Lâm Mặc Ngữ sát khí đằng đằng, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào lối ra của phó bản.
Trước khi phó bản biến mất, lại có thêm vài nhóm Nhân tộc khác vượt qua, bước ra.
Tất cả đều là đội ngũ Nhân tộc nên không kích thích phản ứng của đội quân Khô Lâu.
Những người này cũng bị Mạc Vận và Mộc Tiêm Tiêm thuyết phục rút lui.
Hầu hết mọi người đều dễ nói chuyện, bọn họ cũng đã từng nghe nói qua về danh tiếng của Lâm Mặc Ngữ và đoán được vì sao hắn lại làm như vậy.
Nhưng mà có người lại phớt lờ Lâm Mặc Ngữ, bọn họ nhất quyết muốn tiến vào phó bản một lần nữa.
Về việc này, Lâm Mặc Ngữ cũng mặc kệ họ.
Nếu lát nữa họ vô tình bị thương thì cũng là do họ tự chuốc lấy.
Đều là người trưởng thành, họ phải tự biết chịu trách nhiệm đối với quyết định của mình.
Không gian trong phó bản càng ngày càng biến dạng nghiêm trọng.
Sau khi phó bản biến mất, tất cả mọi người bên trong phó bản đều sẽ xuất hiện ở đây.
Lâm Mặc Ngữ đã chuẩn bị sẵn sàng, Phù Văn chữ [Binh] trên mu bàn tay hắn dần dần nóng lên.
Mộc Tiêm Tiêm cũng siết chặt cây chùy trong tay, một tay của nàng ta cũng không ngừng phát sáng, Pháo Hoa cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Mạc Vận bay trên không trung để dò xét.
Vai trò của nàng ấy chính là bổ trợ Cấm Không.
Nếu như có con cá nào lọt lưới và bay lên không trung thì nàng ấy có thể sử dụng kỹ năng Cấm Không, khiến đối phương trải nghiệm thử “niềm vui” có được rồi lại mất.
Về phần những đội Nhân tộc khác vẫn còn ở trong phó bản, Lâm Mặc Ngữ chỉ có thể cố gắng hết sức để không vô tình làm họ bị thương.
Hắn bỏ qua Khô Lâu pháp sư hệ nước và hệ gió, chỉ để lại Khô Lâu pháp sư hệ lửa và hệ điện.
Kỹ năng của Khô Lâu pháp sư hệ nước và gió đều là kỹ năng Tấn Công Tập Thể.
Dưới sự khuếch đại của kỹ năng Cường Binh, chỉ cần cọ nhẹ thì cũng có thể gây ra thương tích.
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, vòng xoáy ở lối vào phó bản vỡ ra như bong bóng.
Giây tiếp theo, không gian dao động, biến dạng dữ dội, toàn bộ sinh vật trong phó bản đều bị truyền tống ra ngoài.
“Ra tay!”
Ánh sáng đỏ rơi xuống, Lời Nguyền Giảm Tốc có hiệu lực ngay lập tức.
Kỹ năng Cường Binh và Pháo Hoa của Mộc Tiêm Tiêm phát nổ cùng lúc.
Vô cùng rực rỡ.
Trên người Khô Lâu và chức nghiệp giả vừa mới bước ra đều phát sáng.
Ngọn Lửa Linh Hồn của Khô Lâu chiến sĩ dao động kịch liệt, đồng thời chúng cũng nhấc Đại Đao lên bộc phát kỹ năng.
Khô Lâu pháp sư cũng tung ra các kỹ năng, cản lại các đợt tấn công.
Chúng có chung một mục tiêu, đó chính là những con quái vật có cánh.