Chương 596: Ngươi về trước đi, muốn được yên tĩnh (2)
Mạch An Văn mở lời: “Cũng không nhất định phải bán đổi lấy tiền, nếu tới thời cơ thích hợp, còn có thể đổi lại không ít đồ tốt.”
“Giữ nó đi, đây cũng là một trong những thu hoạch của ngươi.”
Lâm Mặc Ngữ thu lại [Khiên Rùa], lại lấy ra một loạt trang bị Long tộc.
“Lão sư, những trang bị Kinh tộc này có hữu dụng không?”
Bạch Ý Viễn sững người một lúc. Sao thằng nhóc này lại có thể làm được những chuyện như vậy chứ?
Đối với chuyện này, ông chỉ có thể nói một câu: Làm tốt lắm.
Bạch Ý Viễn nói: “Trang bị của Long tộc, có một số thông dụng với chúng ta, có một số thì không thể dùng.”
“Phân biệt chúng có chút phiền phức, thực ra ngươi có thể bán nó cho thợ rèn, bọn họ sẽ sẵn sàng lấy và rèn lại, biến rác thải thành bảo bối.”
Lâm Mặc Ngữ đã hiểu.
Không khác mấy so với những gì hắn nghĩ.
Lâm Mặc Ngữ vẫn chưa hết thắc mắc: “Trong lúc ta sử dụng Long tinh, có thể cảm nhận được một luồng khí tức kỳ lạ, từ đó có thể đoán được cần bao nhiêu Long tinh để hoàn thành việc thức tỉnh thiên phú.”
Mạnh An Văn đáp: “Đó là do tinh thần của ngươi đã đột phá 2 vạn, vì vậy mới có thể cảm nhận được.”
Tinh thần càng cao, cảm ứng càng nhạy bén.
Thì ra là vậy, là bản thân hiếm gặp chuyện lạ.
Bạch Ý Viễn nhấp một ngụm trà: “Ngươi đã vào bí cảnh Thần Tuyển, có được sức mạnh thần tính, sau đó ngươi thăng thêm bao nhiêu cấp?”
Mỗi bí cảnh Thần Tuyển đều có một cách thức đánh giá khác nhau, tuy nhiên dù là cách nào, cấp độ sức mạnh thần tính nhận được sau cùng đều tương đương nhau.
Mạnh An Văn từ tốn chậm rãi nói: “Không cần hỏi, chắc chắn là mạnh hơn ngươi.”
Bạch Ý Viễn la lên: “Hậu sinh khả úy* không phải là việc rất bình thường sao, đương nhiên phải mạnh hơn ta.”
(*): hậu sinh khả úy đại khái là trò giỏi hơn thầy, thế hệ sau hơn thế hệ trước.
Năm đó Bạch Ý Viễn ở trong bí cảnh Thần Tuyển, nâng sức mạnh thần tính của mình lên 5 cấp, lập nên kỷ lục cao nhất của toàn Nhân tộc.
Trở thành giai thoại một thời.
Có vô số người lấy Bạch Ý Viễn làm mục tiêu, Mạc Vận cũng vậy.
Vừa rồi có Mạc Tinh Hải, cho nên Lâm Mặc Ngữ cố ý không nhắc tới.
Lâm Mặc Ngữ khẽ nói: “30 cấp.”
“Mới 3 cấp à…” Vẻ mặt Bạch Ý Viễn có chút thất vọng, sau đó cả người bỗng nhảy dựng lên, hét lên kinh ngạc: “Ngươi nói cái gì? Nói lại lần nữa!”
Lâm Mặc Ngữ nói: “30 cấp.”
…
Bạch Ý Viễn kinh ngạc, không giữ được bình tĩnh, ly trà trong tay không biết đã bị ông ném vào xó nào.
Ông suýt chút đã lật đổ bàn trà.
Mạnh An Văn cười lớn hả hê, cười nhạo bộ dạng thất thố của Bạch Ý Viễn.
Bạch Ý Viễn ngạc nhiên thốt lên: “Sao có thể?”
Lâm Mặc Ngữ dè dặt nói tiếp: “Thật ra hiện tại đã đạt cấp 35…”
Lâm Mặc Ngữ nhìn Bạch Ý Viễn như vậy, có một số chuyện không dám nói nữa.
Cấp 35 rồi…
Bạch Ý Viễn nghĩ tới đặc tính chức nghiệp của Lâm Mặc Ngữ.
Chỉ cần kỹ năng có thể đạt đến cùng cấp độ với bản thân, hắn có thể nâng cấp kỹ năng song song với việc thăng cấp.
Không ngờ rằng sức mạnh thần tính đặc biệt như vậy, hắn lại có thể làm được.
Nghĩ tới đây, Bạch Ý Viễn chỉ có thể nói một câu: Biến thái.
Ông hy vọng Lâm Mặc Ngữ có thể vượt qua ông nhưng lại bị đả kích, có chút cụt hứng xua tay: “Ngươi về nghỉ ngơi trước đi, ta muốn được yên tĩnh.”
Lâm Mặc Ngữ ngoan ngoãn nghe lời, rời khỏi tiểu viện Bạch Thần.
Sau khi Lâm Mặc Ngữ rời đi, tiểu viện Bạch Thần lại vang lên tràng cười hả hê của Mạnh An Văn.
“Thế nào, bị đả kích rồi hả?” Mạnh An Văn cực kỳ vui vẻ, nhìn thấy Bạch Ý Viễn “ăn quả đắng” chính là niềm vui lớn nhất của hắn ta.
Bạch Ý Viễn cương quyết nói: “Ta đã nói rồi, hậu sinh khả úy, trò giỏi hơn thầy, ta là lão sư mừng còn không kịp.”
“Nhưng biểu cảm của ngươi không nói như vậy.”
“Đó chẳng qua chỉ là hơi kinh ngạc thôi, kinh ngạc ngươi hiểu không? Tên ‘đầu gỗ’ nhà ngươi, chắc cũng không hiểu thế nào là kinh ngạc.”
“Ta thấy không phải là kinh ngạc, mà là kinh hãi.”
“Kinh ngạc hay kinh hãi cũng được. Dù sao thì Lâm tiểu tử càng mạnh, ta càng mừng.”
Câu này là sự thật, Bạch Ý Viễn thật lòng nói.
Bạch Ý Viễn thấp giọng nói tiếp: “Nhưng thực lực của Lâm tiểu tử mạnh như vậy, lần huấn luyện tới chắc chắn sẽ không dễ dàng.”
Mạnh An Văn cười khúc khích: “Chuyện này đơn giản, để hắn đi lại con đường trước đây ngươi từng đi. Xem xem hắn có thể tiến xa hơn không?”
Bạch Ý Viễn có chút giật mình: “Ý ngươi là để hắn…”
…
Lâm Mặc Ngữ về tới học viện.
Hắn không quay về kí túc xá nghỉ ngơi, thậm chí cũng không ở lại học viện.
Đi thẳng qua trận truyền tống, đi tới pháo đài số một.
Hắn muốn mượn chiến trường huấn luyện kỹ năng quân đội của pháo đài số một.
Hắn đã nhận được Kịch Độc Tinh Hoàn một khoảng thời gian rồi, mặc dù cứ có thời gian rảnh là luyện tập nhưng tới bây giờ vẫn chỉ dừng lại ở cấp 10.