Chương 627: Phó bản Trạm Gác Địa Ngục trở thành cứ điểm của Long Tộc (1)
Toàn bộ căn cứ Long Tộc có diện tích chiếm hơn nghìn cây số.
Vây thời điểm xây dựng, có một trận pháp bảo vệ khổng lồ bao trùm lấy căn cứ.
Toàn bộ khu vực này đều thuộc về Long Tộc kể từ đó.
Quân đội Long Tộc lần lượt tiến vào chiếm giữ, khí thế bất phàm.
Sau khi rời đi hàng nghìn năm, lần này Long Tộc trở lại, tràn đầy sức mạnh.
Vào ngày căn cứ được xây dựng, trong Vương Thành Long Tộc xuất hiện một hư ảnh khổng lồ, một vị vương giả Long Tộc đã đến.
Tuân theo mệnh lệnh của nó, đại quân Long Tộc lao ra khỏi căn cứ, tiến thẳng vào Vực Thẳm.
Vị trí của căn cứ Long Tộc nằm rất gần với lối vào Vực Thẳm, một trận đại chiến được phát động ngay ở lối vào Vực Thẳm.
Vương giả Long Tộc cũng đến Vực Thẳm, chiến đấu ác liệt với Ma Vương Vực Thẳm.
Nghe nói không chỉ có một vị vương giả Long Tộc tham gia.
Một tháng trước khi Long Tộc trở về, chúng đã đồng thời tấn công Nhân tộc và Vực Thẳm.
Quy mô lần đó không nhỏ, song so với lần này thì chỉ được coi là chuyện nhỏ.
Long Tộc tấn công ồ ạt vào Vực Thẳm là để trả thù cho sự thất bại của ngàn năm về trước.
Sau khi đánh Vực Thẳm xong, nhất định sẽ tiến đánh Nhân tộc một lần nữa.
Lần trước chỉ là món khai vị mà thôi, tiếp theo mới là cuộc chiến thực sự.
Mây đen chiến tranh đã bay đến đỉnh đầu.
Sự chú ý của mọi người cũng dần chuyển sang cuộc chiến khốc liệt sắp diễn ra.
Cuộc chiến giữa các chủng tộc đang đến gần.
Các tộc đều chuẩn bị chiến đấu.
Lâm Mặc Ngữ đang ở trong Viện tư liệu, hắn cũng không biết gì về những chuyện này.
Mãi cho đến khi chiếc máy truyền tin trên cổ tay run lên, mới đánh thức hắn.
Nhìn thời gian, thấm thoát đã hơn một tháng trôi qua.
Trong một tháng này, hắn đã đọc hàng trăm cuốn sách.
Không chỉ tiếp thu các kiến thức trong sách mà còn lồng ghép, kết nối các kiến thức này lại với nhau.
Hắn có một sự hiểu biết sâu rộng về Ác Ma Vực Thẳm và Long Tộc, đồng thời còn hình thành một hệ thống cho riêng mình.
Tuy vẫn không thể sánh bằng các tiền bối uyên bác kia, nhưng đã giỏi hơn rất nhiều so với phần lớn các học viên khác.
Sau này sẽ không phát sinh chuyện ngoài ý muốn giống như Huyễn Ma Vực Thẳm nữa.
Cầm máy truyền tin: “Viện trưởng, có chuyện gì vậy?”
“Lâm Thần Tướng, làm phiền rồi, làm phiền ngươi ra đây một chút.” Trong máy truyền tin vang lên giọng nói trầm ấm của Mạc Tinh Hà.
Lâm Mặc Ngữ ngẩng đầu lên, hắn nhìn thấy Mạc Tinh Hà đang đứng trước cửa Viện tư liệu thông qua cửa kính sát trần trong suốt khổng lồ.
Mạc Tinh Hà đứng ở cửa Viện tư liệu, thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Mạc Tinh Hà rất ít khi xuất hiện ở trong học viện.
Lần này đột nhiên tới đây, chắc chắn là có chuyện.
“Hình như viện trưởng Mạc đang đợi ai đó.”
“Cả học viện này còn ai có thể khiến viện trưởng Mạc phải chờ nữa chứ? Viện trưởng Mạc muốn tìm ai thì chỉ cần nói một câu là được.”
“Đó là ngươi, ngươi không nhìn thấy người viện trưởng Mạc tìm là ai sao?”
Bọn họ nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ đi ra từ trong Viện tư liệu.
Sau một tháng tịnh tâm, khí tức trên người hắn đã được thu lại bớt, trở nên cực kỳ điềm tĩnh.
Không còn giống như lúc vừa từ chiến trường trở về trước đó, bộc lộ tài năng, sát ý quanh người.
Lúc này đám học viên mới giật mình, hóa ra Mạc Tinh Hà đang chờ Lâm Mặc Ngữ.
“Chẳng trách, cả học viện cũng chỉ có Lâm Mặc Ngữ mới có thể khiến viện trưởng đại nhân đích thân tới cửa.”
“Lâm Mặc Ngữ là ai chứ, đó chính là Thần Tướng, ở trong quân đội có cấp độ ngang hàng với viện trưởng đại nhân đấy.”
“Không biết viện trưởng tìm Lâm Mặc Ngữ có chuyện gì nữa, ta thấy dường như sắc mặc của viện trưởng Mạc có hơi nghiêm trọng.”
“Có thể không nghiêm trọng được sao? Long tộc đang phát điên ở bên chiến trường Nguyên kia kìa, đã xảy ra xung đột vài lần với Nhân tộc chúng ta rồi, nghe nói chết không ít người. Nói không chừng không lâu nữa chúng ta cũng phải ra chiến trường.”
Cả đám người bàn tán không ngừng.
Trong một tháng gần nhất, quả thật Long tộc hơi điên cuồng.
Chuyện này bộc phát cũng là do đã kìm nén sau hàng nghìn năm.
Lâm Mặc Ngữ đi tới trước mặt Mạc Tinh Hà: “Mạc thần tướng tìm ta có chuyện gì à?”
Nếu Mạc Tinh Hà đã dùng cách xưng hô trong quân đội với mình thì Lâm Mặc Ngữ cũng lấy xưng hô trong quân đội để đáp lại.
Đây là một loại lễ tiết, chứng tỏ có lẽ hai người đang muốn bàn bạc về chuyện quân đội.
Trên nét mặt Mạc Tinh Hà nở nụ cười: “Lần này tới đây là vì muốn nhờ Lâm thần tướng giúp một việc.”
“Việc riêng hay việc công?” Lâm Mặc Ngữ hỏi.
Mạc Tinh Hà gật đầu: “Việc công.”
“Mời nói.”
“Việc này nói ra thì có hơi phức tạp, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.” Mạc Tinh Hà đi sang một bên, hai người sóng vai cùng rời đi.