Chương 634: Vậy mà phó bản Nguyên Tố Ánh Sáng lại ở thế giới Vực Thẳm? (1)
Tiêu Chí Hùng thận trọng nói: “Cũng là từ pháo đài số 9 đưa tới, cụ thể là ai thì ta cũng không biết.”
Pháo đài số 9!
Bạch Ý Viễn cười khẩy.
Trong pháo đài số 9 lại có người muốn hại Lâm Mặc Ngữ.
Có phải vì nhiều năm rồi mình không giết người nên cảm thấy mình già rồi hay không?
Sát ý sôi trào hình thành dị tượng khủng bố trên không trung, cả trời đất giống như sắp đến ngày tận thế.
Đột nhiên, bên tai vang lên giọng nói của Mạnh An Văn: “Đừng gấp gáp, Lâm tiểu tử không sao, hắn đã vào Vực Thẳm.”
Bạch Ý Viễn đột nhiên giật mình, Lâm Mặc Ngữ tiến vào Vực Thẳm?
Ông lập tức suy nghĩ cẩn thận quan hệ nhân quả, trong lòng đã có đáp án.
Khí thế trên người dần dần thu hồi, Bạch Ý Viễn bay lên trời rồi rời đi như một tia chớp.
Trong Tiểu viện Bạch Thần, Bạch Ý Viễn trở về, giọng nói như sấm vang lên: “Chắc chắn hội ma nô đã giúp tên kia.”
“Không ngờ chúng lại có người ẩn náu trong quân đội, lại còn là cấp cao.”
“Sao ngươi biết Lâm tiểu tử không có việc gì, lại còn tiến vào Vực Thẳm?”
Mạch An Văn uống trà, dáng vẻ không hề lo lắng chút nào: “Ngươi đừng quên, đá Truyền Tống Vực Thẳm trên người Lâm tiểu tử là do ai đưa cho.”
Mạch An Văn đã thông qua đá Truyền Tống Vực Thẳm và cảm ứng được hiện giờ Lâm Mặc Ngữ đang ở thế giới Vực Thẳm.
Hơn nữa dấu ấn linh hồn của Lâm Mặc Ngữ trong điện Hồn Thiêng vẫn chưa bị tổn thương, hiển nhiên là không xảy ra chuyện gì.
Khoảng thời gian Bạch Ý Viễn đi ra ngoài, hắn ta cũng đâu phải nhàn rỗi không làm gì.
Ngược lại, hắn ta còn làm rất nhiều.
Bạch Ý Viễn nghĩ tới đá Truyền Tống Vực Thẳm của Lâm Mặc Ngữ, trong lòng bình tĩnh hơn: “Nói như vậy, bất cứ lúc nào Lâm tiểu tử cũng có thể truyền tống quay về đúng không?”
Mạch An Văn gật đầu: “Đúng vậy, bất cứ lúc nào cũng được. Cho nên ngươi không cần lo lắng nhiều! Hơn nữa vị trí điểm truyền tống của hắn là ở đây.”
Bạch Ý Viễn cau mày: “Vậy vì sao thằng nhóc này vẫn chưa trở lại?”
Mạch An Văn bật cười nói: “Chưa trở lại đương nhiên là vì hắn có suy nghĩ riêng. Ngươi đã là lão sư của hắn, chẳng lẽ ngươi còn muốn làm ba hắn nữa sao?”
Bạch Ý Viễn lên tiếng cắt ngang: “Tuổi của lão tử muốn làm tổ gia gia của hắn còn được. Đừng nói nhảm nữa, chuyện của pháo đài số 9, ngươi tính toán xử lý như thế nào?”
Giọng nói của Mạch An Văn hơi trầm thấp: “Điều tra kỹ càng, ta thật sự muốn xem thử là móng vuốt nào từ bên nào với tới, phải chặt đứt nó.”
Giờ khắc này, cả người Mạch An Văn trở nên nghiêm nghị.
…
Lửa, khắp nơi đều là lửa xanh biếc, cả trên mặt đất và trên bầu trời đều có.
Từng đám từng đám, nối lại thành một khối.
Hỏa vực là thành phần cơ bản của Vực Thẳm.
Chúng là nền móng của thế giới Vực Thẳm, cũng là nguồn sáng của thế giới Vực Thẳm.
Lâm Mặc Ngữ đánh giá thế giới Vực Thẳm: “Thế giới Vực Thẳm không khác lắm so với miêu tả trên sách vở.”
“Nơi này hẳn là cạnh thế giới Vực Thẳm.”
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ phán đoán, thế giới Vực Thẳm có thể thông qua hỏa vực để tiến hành phân chia ranh giới.
Càng tới gần trung tâm, màu sắc của hỏa vực càng đậm.
Vị trí hiện giờ của hắn có hỏa vực tỏa ra màu xanh nhạt, hẳn là vùng biên giới.
Ở trong tay hắn có một khối đá Truyền Tống đang lóe lên ánh sáng nhạt.
Trước khi phó bản sụp đổ, bị hủy diệt, năng lượng khủng bố không ngừng đánh tới.
Áo Giáp Hài Cốt liên tục bị tan vỡ.
Bị công kích liên tục, hắn ý thức rõ được bản thân không thể kiên trì được bao lâu.
Toàn bộ những phương pháp khác đều không có hiệu quả trong tình cảnh này, Lâm Mặc Ngữ nghĩ tới đá Truyền Tống Vực Thẳm.
Ôm một tia hy vọng, kích hoạt đá Truyền Tống Vực Thẳm.
Cuối cùng, hắn thành công thoát khỏi năng lượng hỗn loạn, tiến vào thế giới Vực Thẳm.
Hiện giờ nếu muốn trở về, chỉ cần chờ một tiếng đồng hồ, đợi cho đá Truyền Tống Vực Thẳm khôi phục năng lượng.
Bây giờ Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn không biết gì về Vực Thẳm.
Kiến thức trên sách vở đã hiểu rõ, hình thành hệ thống.
Hắn biết, sự xuất hiện của mình đối với thế giới Vực Thẳm chỉ như một giọt nước rơi vào chảo dầu.
Khí tức Nhân tộc ở trong Vực Thẳm không hợp nhau rõ ràng như vậy đấy.
Rất nhanh sẽ có ác ma tìm đến.
Người bình thường muốn chống đỡ qua một tiếng cũng không dễ.
Một tiếng cũng đủ để Ma Vương tìm tới cửa.
Thu hồi đá Truyền Tống Vực Thẳm, Lâm Mặc Ngữ lấy một mảnh cốt lõi ác ma ra.
Dùng năng lực tinh thần kích hoạt.
Bùm một tiếng, mảnh cốt lõi ác ma nổ tung, một làn khí tức ác ma bao phủ lên người hắn.
khí tức của Nhân tộc đã bị thay thế hoàn toàn bởi khí tức ác ma, nếu không nhìn kỹ, căn bản không thể nhận ra hắn là Nhân tộc.
Sau khi làm xong tất cả chuyện này, Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng rời đi, biến mất ở bên trong ngọn lửa xanh u ám.