Chương 672: Ta đấu đơn ở chế độ Địa Ngục (1)
Lâm Mặc Ngữ xuất hiện, Điện phó bản trở nên yên tĩnh. “Là Lâm Mặc Ngữ, hắn đã trở về.”
“Lâm Mặc Ngữ cái gì, là Lâm thần tướng.”
“Thần tướng trẻ tuổi nhất của Nhân tộc, một mình diệt đoàn quân Á Long.”
“Mặc dù chiến lực không bằng các thần tướng khác nhưng khả năng quần sát theo nhóm của hắn rất mạnh.”
“Đồng cấp vô địch…”
“Cái gì gọi là đồng cấp vô địch, cấp 37 đấu đơn với Long tộc cấp 70, hơn nữa còn trong tình huống đoàn Vong Linh bị phong ấn.”
“Tôi nghĩ khi Lâm thần tướng chuyển chức lần ba là có thể đấu đơn với Ma vương.”
…
Đủ các lời bàn luận được truyền vào tai Đông Phương Dao.
Đông Phương Dao giờ mới biết…
Thì ra cái người mà nàng ta không để ý chính là Lâm Mặc Ngữ nổi danh gần đây.
Trước đó nàng luôn nghĩ, Lâm Mặc Ngữ chỉ là hư danh, không thể lợi hại như lời đồn.
Nhưng bây giờ… Nàng ta bắt đầu dao động.
Có thể được Cuồng thần nhìn trúng mà thu nhận làm đệ tử, tất nhiên phải là thiên tài hàng đầu, cường giả cấp Thần không phải người mù.
“Thì ra ngươi là Lâm Mặc Ngữ.” Đông Phương Dao đến trước mặt Lâm Mặc Ngữ, cản đường hắn.
Phải nói, Đông Phương Dao rất xinh đẹp, khí chất cũng tốt đến cực điểm.
Hầu như mọi ưu điểm của phụ nữ đều có thể tìm thấy trên người nàng ta.
Đáng tiếc…
“Phiền ngươi nhường đường.” Giọng Lâm Mặc Ngữ bình thản, trong mắt hắn thì Đông Phương Dao chỉ là người xa lạ.
Dung mạo của ngươi đẹp hay không, có liên quan gì đến ta?
Đông Phương Dao tức giận vô cùng: “Sao ngươi lại như vậy chứ?”
Nàng ta cảm thấy thái độ của mình đã rất nhã nhặn.
Lần này thật sự không kiêu ngạo, nàng ta thề không có.
Nhưng Lâm Mặc Ngữ vẫn một mực không muốn phản ứng.
Thậm chí nàng ta cảm thấy có chút tủi thân.
Lâm Mặc Ngữ thở dài: “Phiền ngươi tránh đường, ta thật sự muốn đi luyện cấp. Có chuyện gì, chờ ta luyện cấp xong nói được không?”
“Ngươi…” Đông Phương Dao đã nhìn ra, người này thật sự không biết cách nói chuyện.
Suy nghĩ nhanh chóng, đổi cách tiếp cận: “Ngươi muốn đi đánh phó bản nào? Ta sẽ tổ đội cùng ngươi.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Ta đấu đơn.”
…
Đông Phương Dao vẫn chưa hết hy vọng: “Ngươi đấu đơn ở mức độ khó Bình Thường, sẽ thăng cấp rất chậm.”
“Ta đấu đơn ở mức Địa Ngục.”
Đông Phương Dao hoàn toàn tuyệt vọng, không thể tin được.
Nàng không tin Lâm Mặc Ngữ có thể đấu đơn phó bản độ khó Địa Ngục.
Đang định nói thêm nhưng lại phát hiện Lâm Mặc Ngữ đã đi vòng qua nàng ta, tiến vào Điện phó bản.
Lâm Mặc Ngữ biết thân phận của nàng ta, là công chúa đế quốc, con gái của cường giả cấp Thần.
Xuất thân cao quý, kèm theo sự kiêu ngạo, không cần cãi lộn đối với loại người này, quá phiền phức.
Đông Phương Dao bước nhanh đuổi theo: “Ngươi lừa ai đấy?”
Lâm Mặc Ngữ không quan tâm đến nàng ta.
Lần này đến, Lâm Mặc Ngữ đã sớm nghĩ kỹ phó bản mục tiêu.
Vừa rồi đều chỉ là nói sự thật mà thôi.
Về việc ngươi tin hay không, không quan trọng!
Lâm Mặc Ngữ đi thẳng tới phó bản [Khu Vườn Thần Nước], ngẩng đầu nhìn thời gian.
Phó bản cấp 37, ghi chép được lập ba tháng trước.
Độ khó Ác Mộng, 1 giờ 08 phút 22 giây.
Theo bản ghi này, có thể đánh giá phó bản này không quá khó.
Nhưng nghĩ lại, Lâm Mặc Ngữ nhận ra mình đã sai lầm.
Phó bản cấp 37 cho phép những người có cấp 32 đến 42 vào.
Nhưng đội này rõ ràng đều là những người đã qua cấp 40.
Sau lần chuyển chức thứ hai, thuộc tính tăng nhiều, kỹ năng được nâng cao, trang bị đều đổi thành cấp bạch kim.
Đương nhiên khi đánh sẽ rất nhanh.
Hơn nữa độ khó cũng chỉ là Ác Mộng, cũng không khó.
Nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ đứng trước phó bản [Khu Vườn Thần Nước], Đông Phương Dao nói: “Ngươi cũng đánh phó bản nguyên tố sao? Ta cũng đánh cái này, nói thật đó, chúng ta có thể tổ đội.”
Lúc này, nàng ta đã cố gắng thu hồi toàn bộ sự kiêu ngạo, nàng ta cảm thấy mình chưa bao giờ kiên nhẫn như vậy.
Chỉ là nàng ta quá tò mò về Lâm Mặc Ngữ.
Người trẻ tuổi nhất Nhân tộc được coi là thần tướng, đệ tử của Cuồng thần, chỉ riêng hai thân phận này đã khiến Lâm Mặc Ngữ tràn đầy ánh hào quang bí ẩn.
Đông Phương Dao rất muốn tìm hiểu để thỏa mãn sự tò mò.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Có thể phó bản này sẽ một lúc để thăng cấp, tạm thời đừng vào.”
Nói xong, Lâm Mặc Ngữ đã biến mất, tiến vào phó bản.
Trong lúc nhất thời Đông Phương Dao không kịp phản ứng: “Ý ngươi là gì, phó bản thăng cấp gì?”