Chương 679: Xin ngươi hãy mang ta theo đánh phó bản một lần (2)
Không tới hai phút, nàng ta đã xấu hổ mà rút lui.
Vừa ra khỏi phó bản, trước mặt đã xuất hiện ba Tuyền Thủy Tinh Linh tới khuyên nàng ta rút lui.
Nếu như không phải là chúng thuyết phục nàng ta đủ nhanh, nói không chừng còn phải ở trong phó bản để giải thích.
Trong lòng Đông Phương Dao vẫn còn cảm thấy sợ hãi, đồng thời nàng ta cũng cảm thấy suy nghĩ của bản thân thật buồn cười.
Độ khó cấp Địa Ngục chính là độ khó cấp Địa Ngục, chưa từng trở nên dễ dàng.
Thậm chí nàng ta còn không có năng lực đấu đơn tại Ác Mộng, vậy mà còn muốn cày đấu đơn Địa Ngục.
Thật nực cười.
“Ngươi làm sao vậy?” Một giọng nói lạnh nhạt truyền tới bên tai nàng ta.
Đông Phương Dao quay người lại nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ.
Vẻ mặt Lâm Mặc Ngữ bình tĩnh, hiển nhiên là vừa cày xong phó bản đi ra.
Nhưng hắn không có vẻ gì là vừa chiến đấu xong cả.
Thậm chí là cả hơi thở cũng không thay đổi chút nào.
Lúc này sắc mặt của Đông Phương Dao vô cùng khó coi, trong chốc lát nàng ta còn đang sợ hãi trước lối thoát.
Đông Phương Dao lắc đầu: “Không có gì.”
“Này…” Đông Phương Dao còn muốn nói gì đó, phát hiện Lâm Mặc Ngữ một lần nữa tiến vào trong phó bản.
Đôi mắt to của Đông Phương Dao mở lớn, đột nhiên nàng ta nở nụ cười: “Ta nhất định phải tìm hiểu cho rõ, rốt cuộc là người làm thế nào mà đánh được phó bản.”
Nàng ta không đi đâu, chỉ ở trước cửa phó bản mà đợi.
Quả nhiên, 20 phút sau, Lâm Mặc Ngữ lại xuất hiện ở bên ngoài phó bản.
Đông Phương Dao chặn hắn lại ở lối vào phó bản: “Lâm Mặc Ngữ, có thể giúp ta một việc không?”
Lâm Mặc Ngữ nhìn nàng ta, không rõ nàng ta đường đường là công chúa đế quốc vậy thì có gì mà nàng ta cần hắn giúp đỡ chứ?
Giọng nói của Đông Phương Dao điềm đạm: “Có thể dẫn ta đi đánh phó bản chung không, chỉ một lần thôi.”
Lâm Mặc Ngữ không rõ nàng ta muốn làm gì: “Ngươi muốn tìm đồng đội cũng không khó.”
Đông Phương Dao nói: “Ta chỉ muốn xem phó bản nguyên tố nước sau khi được nâng cấp sẽ trông như thế nào thôi, có được không?”
“Cha ta và Cuồng Thần chính là bạn tốt của nhau, nói thẳng ra chúng ta cũng tính là có chút quan hệ…”
“Xin ngươi đó, chỉ một lần thôi, ta không muốn gì hơn cả.”
Nàng ta đâu có biết rằng, thật ra phó bản Thủy Thần Đình Viện này, ngoại trừ mảnh vỡ tinh thể Thanh Thủy thì sẽ không có gì rơi xuống nữa cả,
Đây chính là những gì mà nàng ta nghĩ.
Bất kể là thông tin gì thì vẫn không tốt bằng việc tận mắt nhìn Lâm Mặc Ngữ cày phó bản.
Nàng ta nhất định phải làm rõ, rốt cuộc Lâm Mặc Ngữ đã cày phó bản như thế nào.
Vì vậy nàng ta đã buông xuống lòng kiêu hãnh của mình, vứt bỏ kiêu ngạo, lần đầu tiên cầu xin người khác.
Lâm Mặc Ngữ nhìn nàng ta, việc có dẫn người theo cày phó bản hay không, thật ra với hắn cũng không có ảnh hưởng gì.
Nhiều nhất cũng chỉ là lãng phí mất 20 phút, phải cày lại phó bản nhiều lần mà thôi…
Thấy Lâm Mặc Ngữ vẫn chưa đồng ý, Đông Phương Dao nói: “Mang ta theo đánh phó bản một lần, ta sẽ dẫn ngươi vào kho dữ liệu của đế quốc. Trong kho dữ liệu của đế quốc có rất nhiều thông tin mà bên ngoài không thể biết được, có một số trong đó mà ngay cả Cuồng Thần đại nhân cũng không biết đâu.”
Hai mắt Lâm Mặc Ngữ hơi sáng lên, xem ra điều kiện này có thể được xem xét.
Nhìn thấy sự thay đổi trong đôi mắt của Lâm Mặc Ngữ, Đông Phương Dao thầm nghĩ có chuyện gì đó, lập tức rèn sắt khi còn nóng, nũng nịu nói: “Có được không, ngươi sẽ không thiệt đâu mà.”
“Chỉ một lần?” Lâm Mặc Ngữ hỏi.
Đông Phương Dao gật đầu thật mạnh: “Chỉ một lần.”
“Được rồi.”
Thấy Lâm Mặc Ngữ đã đồng ý, Đông Phương Dao vui đến mức nhảy cẫng lên.
Tổ đội, thiết lập thời gian hồi chiêu, tiến vào phó bản.
Đông Phương Dao nhìn Lâm Mặc Ngữ không chớp mắt, nàng ta muốn tận mắt nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ làm sao có thể đánh được phó bản.
Rốt cuộc bản thân nàng ta và hắn khác nhau ở đâu?
Rõ ràng cấp độ cũng không quá khác biệt, vậy tại sao khoảng cách giữa họ lại lớn đến vậy?
Giây tiếp theo, biểu cảm của nàng ta đã thay đổi một cách kỳ lạ.
Đôi mắt mở to, cái miệng há hốc gần như có thể nhét được vài quả trứng gà.
Quân đoàn Vong Linh của Lâm Mặc Ngữ xuất hiện dày đặc trong đình viện, sau đó chúng kéo theo quái vật trong phó bản trực tiếp chạy tới.
Lâm Mặc Ngữ liếc nhìn Đông Phương Dao, người còn đang trơ ra như phỗng bên cạnh: “Đừng ngẩn người nữa, đi đi.”
Lúc này Đông Phương Dao mới hoàn hồn lại: “Ồ.”
Nhìn đoàn quân Vong Linh hung hãn phía trước, Đông Phương Dao vẫn không thể tin được, lẩm bẩm hỏi: “Đây đều là thú triệu hồi của ngươi?”