Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 683 - Chương 683: Nếu Như Lịch Sử Bị Phá Vỡ? (2)

Chương 683: Nếu như lịch sử bị phá vỡ? (2)
Hắn không biết Lực Thần là chức nghiệp gì, chỉ biết rằng Lực Thần là một trong số những cường giả cấp Thần của đế quốc Thần Hạ.

Mạnh An Văn nở nụ cười: “Khi Lực Thần vừa mới thức tỉnh, chức nghiệp là… thợ rèn.”

Lâm Mặc Ngữ giật mình, sao có thể là thợ rèn.

Mọi người đều biết rằng thợ rèn không có nhiều chiến đấu lực, kỹ năng của chức nghiệp này chính là chế tạo trang bị.

Cả đời chỉ tiếp xúc với trang bị, chưa từng bước ra chiến trường.

Làm sao có thể trở thành chức nghiệp giả cấp Thần.

Mạnh An Văn thích thú nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Lâm Mặc Ngữ, bình thường toàn là Lâm Mặc Ngữ khiến người khác giật mình, bây giờ cuối cùng cũng đến lượt hắn ta.

“Khi Lực Thần chuyển chức nghiệp lần hai, thăng hoa chức nghiệp, từ một chức nghiệp giả thông thường thăng cấp trở thành một chức nghiệp cấp hiếm. Trở thành Thợ Rèn Chiến Tranh, có được hai loại kỹ năng chiến đấu.”

“Mặc dù không mạnh nhưng cũng có thể coi như là một nửa chiến sĩ.”

“Sau này Lực Thần dựa vào sự kiên trì đáng kinh ngạc đã thăng lên tới cấp 79, đồng thời hoàn thành chuyển chức lần ba.”

“Ông ta thăng hoa chức nghiệp một lần nữa, bước vào hàng ngũ chức nghiệp giả cấp huyền thoại, đồng thời thức tỉnh một thiên phú ~”

“Sau khi ông ta đạt đến cấp 70, thật ra ông ta đã không đánh được vào phó bản nữa, song với thiên phú này, sau mấy chục năm, cuối cùng ông ta đã đạt được cấp 89.”

“Cuối cùng, tình cờ trở thành cường giả cấp Thần.”

“Sau khi trở thành cường giả cấp Thần, Lực Thần đã thể hiện lực chiến đấu đáng kinh ngạc.”

“Hắn không hề thua kém những chức nghiệp giả loại chiến đấu cấp Thần.”

Lâm Mặc Ngữ cũng biết đại khái một chút liên quan đến chiến tích của Lực Thần, thực sự rất mạnh.

Bản thân hắn đã hiểu câu chuyện mà Mạnh An Văn kể rồi, thời kỳ sau của mỗi một chức nghiệp đều không giống nhau.

Điều quan trọng nhất chính là phải tiếp tục tiến lên, tiếp tục bước đi cho tới khi trở thành Thần.

Mạnh An Văn nói: “Thuộc tính quan trọng mà cũng không quan trọng.”

“Nói nó quan trọng là bởi thuộc tính chính là nền tảng, một ngày nào đó khi đã đạt được cấp Thần, các thuộc tính siêu mạnh sẽ khiến ngươi trở thành một trong số những người giỏi nhất cấp Thần, ngay cả khi ngươi đã đạt đến cấp 90, ngươi có thể cạnh tranh với cấp 91 thậm chí là cấp 92.”

“Nói nó không quan trọng là bởi ngươi không đến được cấp Thần, cho dù thuộc tính của ngươi có mạnh đến đâu thì cũng vô dụng.”

“Trừ khi thuộc tính của ngươi có thể đột phá đất trời nhưng ngươi có làm được không?”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Ta hiểu rồi, ta không quan tâm đến những thứ khác, mục tiêu chính là đạt được đến cấp Thần.”

Mạnh An Văn cười ha hả: “Sai rồi, mục tiêu chính của ngươi phải là chuyển chức lần hai.”

“Được rồi, sư phụ của ngươi về rồi, ta sẽ không làm thay việc của người khác, phần còn lại thì để cho sư phụ của ngươi nói với ngươi.”

Lâm Mặc Ngữ đã cảm nhận được không gian dao động, hắn tiến lên chào Mạnh An Văn: “Cảm ơn Mạnh tiền bối.”

Những gì mà Mạnh An Văn nói, dường như có ích, dường như cũng vô dụng.

Càng nhiều hơn là trong vô tri vô giác đã chỉ cho Lâm Mặc Ngữ một con đường rõ ràng.

Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ điều này, trong lòng cũng vô cùng cảm kích.

Sau khi Bạch Ý Viễn quay lại nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, ông cười toe toét: “Cuối cùng cũng đến cấp 40 rồi, thế nào, đã kiểm soát được sát khí chưa?”

Lâm Mặc Ngữ khẽ mỉm cười: “Cảm ơn sư phụ, ta đã khống chế được rồi.”

Bạch Ý Viễn xua tay: “Cảm ơn ta làm gì, muốn cảm ơn thì cảm ơn Nghiêm điên ấy, mặc dù cái tên nhóc đó chiến đấu chẳng ra sao nhưng sự hiểu biết về sát khí thì không có ai vượt qua được ông ta.”

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy thú vị, thực lực của Bạch Ý Viễn và Nghiêm Cuồng Sinh gần như ngang nhau nhưng hai người lại đều coi thường đối phương.

Bạch Ý Viễn nói: “Tên đó đã đưa cho ngươi Thần Thạch Lĩnh Vực, còn cho ngươi ăn cả Thịt Huyết Mãng Xà đúng không?”

Lâm Mặc Ngữ ậm ừ: “Cho rồi…”

Hắn đem kế hoạch của Nghiêm Cuồng Sinh ra giải thích một chút.

Bạch Ý Viễn nghe xong thì cau mày, tựa như có chút do dự.

Ông nhìn Mạnh An Văn, tựa như muốn trưng cầu ý kiến: “Lão Mạnh, ngươi thấy sao?”

Mạnh An Văn nói: “Tôn trọng quyết định của Tiểu Ngữ.”

“Ta hiểu được.” Bạch Y Viễn đã hiểu được.

Dựa vào sự hiểu biết của ông đối với Lâm Mặc Ngữ, Lâm Mặc Ngữ chắc chắn sẽ chọn hướng tới đỉnh cao.

Chỉ cần có cơ hội, căn bản sẽ không cân nhắc đến nguy hiểm.

Ông có thể thấy được sự tàn nhẫn mà Lâm Mặc Ngữ đối xử với bản thân.

Bạch Ý Viễn nói: “Trong trường hợp đó, ta sẽ nói cho ngươi chi tiết về những điều phải chú ý khi chuyển chức nghiệp.”

“Ngươi phải nhớ rằng một khi việc chuyển chức nghiệp đã bắt đầu thì chỉ có thể dựa vào chính mình.”



Bạch Ý Viễn nói với Lâm Mặc Ngữ một cách cặn kẽ về những điểm cần chú ý liên quan đến việc chuyển chức nghiệp.

Lâm Mặc Ngữ cẩn thận lắng nghe, còn ghi lại từng mục, sau đó tự mình tổng kết lại toàn bộ.

Bạch Ý Viễn đã chuẩn bị mọi nguồn lực cần thiết cho lần chuyển chức nghiệp thứ hai của Lâm Mặc Ngữ.
Bình Luận (0)
Comment