Chương 699: Tất cả quái vật bị tiêu diệt, phó bản thăng cấp (2)
Phó bản thăng cấp!
Lâm Mặc Ngữ thực sự làm được.
Những người vẫn luôn đứng về phía Lâm Mặc Ngữ đều lộ ra vẻ vui mừng.
Mà những người ghen tị với Lâm Mặc Ngữ, sắc mặt họ trở nên rất khó coi, quay người đi thẳng.
Bình nguyên Gió Lốc, lối đi của nó cũng là một Cổ Phong.
Một ngọn Cổ Phong có nguyên tố gió vô cùng đậm đặc.
Lâm Mặc Ngữ đi trên ngọn gió, dưới chân có cảm giác hơi động đậy, giống như đang đi trên bông vậy, xúc cảm vô cùng kỳ diệu.
Quân đoàn Vong Linh đã được thu hồi, ngọn gió đưa hắn tiến về phía trước, càng ngày càng nhẹ nhàng, thanh thản hơn.
Lâm Mặc Ngữ bay lên trong gió, rời xa đại địa.
Bình nguyên Gió Lốc trong tầm mắt càng ngày càng nhỏ bé, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Trước mặt Lâm Mặc Ngữ xuất hiện một mảnh bình nguyên mới.
Bình nguyên mới này không lớn, đường kính cũng chỉ khoảng 5 km, so với bình nguyên Gió Lốc khi nãy thì nhỏ hơn khá nhiều.
Nhưng mảnh bình nguyên mới này vậy mà lại lơ lửng giữa không trung.
Ở bên dưới nó là một ngọn gió lốc khổng lồ, gió lốc dâng lên tạo ra một sức mạnh rất lớn và nâng đỡ toàn bộ bình nguyên.
Thấy cảnh tượng như vậy, Lâm Mặc Ngữ thấy rất thán phục.
Đó phải là một sức mạnh khổng lồ đến mức nào thì mới có thể tạo ra tình trạng như này.
Tình cảnh trước mắt vô cùng kinh ngạc.
Gió lốc nâng lục địa của bình nguyên như một phép màu vậy.
Bây giờ hắn mới hiểu được rằng đây chính là nguồn gốc của bình nguyên Gió Lốc.
Ngọn gió đưa hắn lên phía trên bình nguyên.
Chỉ vừa đặt chân xuống đất, cơn gió lốc lạnh thấu xương đã lao thẳng về phía hắn và đập ầm ầm lên người.
Gió lốc cắt xuyên qua như lưỡi dao, Áo Giáp Hài Cốt bừng sáng chói lòa, phát ra âm thanh leng ka leng keng, chặn cơn gió lốc lại.
Lâm Mặc Ngữ bước lên phía trước vài bước, mặc kệ ngọn gió lốc.
Cuối cùng cũng nhìn thấy rõ mảnh bình nguyên này.
Ở nơi đây chỗ nào cũng có gió lốc, những cơn lốc xoáy dày đặc.
“Không có quái vật sao?”
Lâm Mặc Ngữ bất chợt nhìn xuống ngọn gió lốc đang va chạm liên tục lên người hắn, bấy giờ hắn mới hiểu được rằng thì ra đây chính là kẻ địch.
Thuật Dò Thám bay ra.
[Gió Lốc Tinh Linh (Quái vật tinh anh cấp Địa Ngục)]
[Cấp độ: 44]
[Sức mạnh: 40000]
[Nhanh nhẹn: 40000]
[Tinh thần: 10000]
[Thể chất: 50000]
[Kỹ năng: Gió Lốc Tấn Công]
[Đặc tính: Miễn Dịch Nguyên Tố Gió, Miễn Dịch Cơ Thể Vật Lý]
Phó bản thăng cấp, quái vật bên trong cũng theo đó mà trở nên mạnh hơn.
Quái vật Tinh Anh cấp Địa Ngục ở cấp độ 44, tổng thuộc tính đã lên đến 14 vạn.
Thể chất đạt đến 5 vạn, cộng thêm cả khả năng miễn nhiễm gấp đôi với cả nguyên tố gió và cơ thể vật lý.
Khiến Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo hoàn toàn mất đi tác dụng.
Lực tấn công của Khô Lâu Thần Xạ Thủ cũng suy giảm rất nhiều.
May mà vẫn còn Khô Lâu pháp sư.
Không chỉ vậy, loại quái vật nguyên tố thuần túy này không có thi thể nên không thể sử dụng Thi Thể Bạo Liệt được.
Lâm Mặc Ngữ là người từng trải, có nhiều kinh nghiệm, hắn biết chỉ có thể tiêu diệt từng con một.
Hắn vừa nghĩ vậy, quân đoàn Vong Linh đã xuất hiện.
4000 Khô Lâu pháp sư bắt đầu tiêu diệt quái vật.
Dưới sự gia tăng kỹ năng của Vu Yêu Tướng Quân, chỉ cần mấy lần Nguyên Tố Bạo Liệt là có thể xử lý một con Gió Lốc Tinh Linh.
Toàn đội ngũ bắt đầu đánh nhanh thắng nhanh, Lâm Mặc Ngữ chẳng quan tâm có gặp cản trở hay không mà vẫn dùng hết sức tiến lên như trước.
Quân đoàn Vong Linh đi đến chỗ nào thì Gió Lốc Tinh Linh chỗ đó nhanh chóng bị tiêu diệt sạch sẽ.
Lâm Mặc Ngữ có thể nhìn thấy đằng sau mấy trăm con Gió Lốc Tinh Linh có một tòa cung điện đang lơ lửng giữa không trung ở phía xa xa.
Từng phiến đá lớn cũng lửng lơ ở giữa không trung như vậy, tạo thành một lối đi trên không dẫn đến cung điện.
Quân đoàn Vong Linh chen nhau tiến lên, nhanh chóng đi đến trước con đường.
Các Khô Lâu nhanh nhẹn nhảy lên các phiến đá và tiến thẳng về phía cung điện.
Lúc bấy giờ, thuộc tính nhanh nhẹn của Lâm Mặc Ngữ đã tăng khá nhiều, mặc dù vẫn không thể bằng Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo và Khô Lâu Thần Xạ Thủ nhưng vẫn nhanh hơn rất nhiều so với Khô Lâu pháp sư.
Hắn cũng nhảy lên, di chuyển nhanh qua các tảng đá và đi về hướng cung điện.
…
Ngay khi hắn nhảy đến bậc thềm ngoài của cung điện, một bàn tay khổng lồ lao thẳng về phía hắn.
Bàn tay đó còn lớn gấp mấy lần so với Lâm Mặc Ngữ. Cơn gió dữ dội trong lòng bàn tay đang gào thét điên cuồng, giống như một lưỡi dao sắc bén.
Lâm Mặc Ngữ không tránh cũng chẳng né, mấy tên Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo xuất hiện bên cạnh hắn và bùng nổ kỹ năng đồng loạt, vác cây rìu lớn lao ngược lên trên.